Giới thiệu truyện

Đánh giá: 6.3/10 từ 3 lượt Editor bản anh : Atlas Studios editor bản việt : Little Jasmine Tần Tiểu Quả, đầu bếp trứ danh của năm 3024, trong một lần ngoài ý muốn đã xuyên về tận năm 42 trước Công nguyên. Vừa mở mắt, cô bàng hoàng phát hiện trước mặt mình là một cậu bé gầy yếu đang gọi mình bằng hai chữ “mẹ ơi”. Từ một nữ đầu bếp hiện đại, cô bất đắc dĩ trở thành người mẹ đơn thân giữa thời đại đói kém, khổ cực. May thay, chiếc nhẫn không gian bí ẩn đã đồng hành cùng cô, mang đến lương thực và vật dụng để mẹ con cô có thể chống chọi với cảnh khốn cùng. Nhiều năm sau, khi cuộc sống dần ổn định, một người đàn ông xa lạ lại bất ngờ xuất hiện, tự nhận mình là chồng cô, là cha của đứa trẻ. Một khởi đầu mới, hay một biến cố khác đang chờ đợi phía trước Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 57: Người đẹp và quái vật Chương 56: Làm xà phòng Chương 55: Là nàng sao? Chương 54: Tiểu Quả tỷ Chương 53: Dẫn con vào trấn

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 46

Chương 46: Cá chua ngọt

Nàng đổ dầu vào nồi. Khi dầu bắt đầu nóng, Tiểu Quả hai tay nắm lấy đầu và đuôi cá, nhẹ nhàng thả vào chảo. Nàng kiên nhẫn chiên cá trên lửa nhỏ. Một lúc sau, cá được lật sang mặt kia, tiếp tục rán đến khi vàng giòn mới gắp ra.

Nàng lại nổi lửa, cho cá vào chiên lần hai. Đến khi vừa chín tới, Tiểu Quả vớt cá ra ngoài. Phần dầu trong nồi cũng được đổ sang một bên cho nguội. Nàng chưa vội làm nước sốt chua ngọt vì cá vừa chiên xong sẽ không ỉu ngay, chờ cơm gần chín rồi chế sốt cũng không muộn.

Sau đó, Tiểu Quả dẫn Tráng Tráng ra ngoài sân, cùng nhau rửa rổ nấm vừa hái.

Tráng Tráng ngồi cạnh mẹ, bắt chước theo động tác của nàng. Chẳng mấy chốc, nấm đã rửa xong. Tiếp đó,  Tiểu Quả vào bếp, đặt nấm lên thớt rồi cắt thành từng lát dày. Rồi lại băm hành lá, cho mỡ vào nồi. Đợi mỡ nóng, nàng cho hành vào phi thơm, rồi đổ nấm vào xào nhanh tay. Khi nấm mềm, liền rắc thêm chút muối, đảo vài lượt rồi múc ra đĩa.

Trong lúc Tráng Tráng bưng nấm xào vào nhà, Tiểu Quả rửa sạch nồi, bắt đầu làm nước sốt. Nàng cho mỡ lợn, một nắm đường trắng và nửa muỗng dấm vào, vừa đun lửa lớn vừa khuấy liên tục cho đến khi hỗn hợp sệt lại như mật.

Sốt đã xong, Tiểu Quả bày cá chiên lên đĩa, rưới đều nước sốt đỏ au lên trên.

Khi Tráng Tráng quay lại bếp, thấy con cá đã phủ một lớp sốt óng ánh. Cậu cẩn thận bưng đĩa cá vào trong, mũi ngập tràn hương thơm chua ngọt. Cậu bé vừa đi vừa hít hà cho đến khi Tiểu Quả bật cười mắng yêu mới chịu ngừng.

Cơm nóng được dọn ra bàn. Hai mẹ con cùng nhau ra ngoài rửa tay, rồi mới trở vào ngồi xuống dùng bữa.

Vừa ngồi xuống bàn ăn, Tráng Tráng đã gắp ngay một miếng cá bỏ vào miệng. Cá giòn tan, thịt bên trong trắng mềm, vị chua ngọt thấm đẫm, càng ăn càng thấy ngon. Một miếng rồi lại một miếng, ngon đến nỗi chẳng muốn dừng đũa.

Thấy con chỉ mải ăn cá, Tiểu Quả liền gắp thêm nấm bỏ vào bát cho con, muốn cậu ăn cân bằng giữa thịt và rau.

Hai mẹ con ăn sạch cả cơm lẫn thức ăn. Tiểu Quả lúc nào cũng tính toán vừa vặn, nấu không thừa cũng chẳng thiếu, ăn xong vừa đủ no.

Như thường lệ, Tráng Tráng mang bát đũa vào bếp rửa. Tiểu Quả đi sau, mở nắp nồi kiểm tra canh.

Nước xương đã ninh trắng ngần, sánh lại; chân giò cũng mềm nhừ, khẽ chạm là thịt tách khỏi xương. Nồi canh nấm càng thêm thơm ngậy. Tiểu Quả gạt bớt củi, để lửa nhỏ liu riu giữ ấm.

Xong xuôi, nàng dặn Tráng Tráng cho gia súc ăn rồi đi ngủ trưa.

Tráng Tráng gật đầu, lon ton chạy đi. Tiểu Quả thì bắt tay vào lọc thịt cá, nặn thành từng viên tròn.

Nàng khéo léo xếp cá viên sang một bên, phủ lớp vải mỏng lên trên. Kế đó, đem bột và bột khoai đã nghỉ cán thành từng dải dài, cũng để sang một bên và dùng vải che lại.

Tiếp tục lục giỏ rau, nàng mới phát hiện chẳng còn lại bao nhiêu. Lấy xong phần cần dùng, giỏ gần như trống trơn. Rau trong vườn thì vừa mới nhú mầm, còn lâu mới kịp ăn.

Tiểu Quả rửa sạch rau, để lại trong giỏ. Sa tế vẫn còn đủ, chưa cần làm thêm. Sau khi rà soát lại nguyên liệu, nàng chắc chắn không thiếu món gì, coi như chuẩn bị đã hoàn tất.

Thấy trời vẫn còn sớm, nàng tranh thủ làm thêm bột khoai. Tiểu Quả đổ khoai tây và quả bồ kết ra, tách riêng. Khoai thì cho vào chậu, còn bồ kết để sang bên, chờ lúc rảnh mới nấu xà phòng.

Khoai được rửa sạch, gọt vỏ, nghiền nhuyễn, lọc qua nước rồi để lắng. Cuối cùng, nàng thu được hai vại nước bột khoai, đặt sang bên chờ lắng cặn.

Khi bột lắng xong, nàng gạn bỏ nước trong, đem phần tinh bột trải đều trên giàn phơi hong khô.

Xong xuôi, Tiểu Quả cảm thấy có chút mệt, liền ngồi dựa vào cối đá nghỉ ngơi.

Một lúc sau, cơ thể đã thư thái hẳn. Nhờ dị năng trong người, lưng và tay nàng chẳng còn đau nhức. Tiểu Quả thầm nghĩ:

“Xem ra dị năng này cũng hữu dụng thật.”