Giới thiệu truyện

Đánh giá: 7.8/10 từ 18 lượt Trên chuyến tàu về quê nghỉ phép, Lục Tiến Dương bất ngờ gặp một cô gái bị người ta hạ dược mưu toan lừa bán. Nữ nhân kia dung mạo tuyệt diễm, ánh mắt ngấn lệ, mềm mại như nước, ôm chặt lấy eo anh, giọng run rẩy gọi một câu: “Lão công, cứu em…” Sau khi giải cứu cô khỏi đám buôn người, anh tưởng chỉ là gặp thoáng qua, ai ngờ đêm nào cũng mộng thấy nàng. Nữ nhân kiều diễm kia giống như một bóng ma trong tâm trí, khiến đội trưởng đại đội phi hành vốn luôn lạnh nhạt như anh, mỗi ngày đều âm thầm giặt chăn gối, y như bị trúng tà. Cho đến một ngày, anh mới phát hiện… Nữ nhân đó, cư nhiên lại là người mà anh luôn cố tránh mặt suốt bốn năm qua — dưỡng muội Ôn Ninh, người mà anh vẫn cho là hư vinh, toan tính trèo cao, lợi dụng thân phận Lục gia để gả vào nhà quyền quý. Mà lúc này, cô gái đó đang đứng trong buổi xem mắt, gương mặt nghiêm túc, định nhờ người đàn ông khác gắn bó cả đời. Lục Tiến Dương hoàn toàn phát điên!!! — Ôn Ninh xuyên thư, trở thành nữ phụ bị ghét bỏ trong một cuốn tiểu thuyết niên đại. Thân phận: dưỡng nữ Lục gia, từ nhỏ sống nương nhờ người khác, bị nam chính hiểu lầm là giả tạo, thích trèo cao, muốn gả vào quyền thế. Trước khi cô kịp gọi cửa, Lục Tiến Dương đã dọn khỏi nhà chính, dọn thẳng vào ký túc xá của phi hành đại đội, tránh mặt cô như tránh tà. Ôn Ninh hiểu rõ bản thân không được chào đón, cũng chẳng có ý làm phiền, càng không muốn dây dưa với vị dưỡng ca lạnh lùng ấy. Cho đến khi cô bắt đầu đi xem mắt, định chọn một người đàn ông bình thường cùng sống quãng đời còn lại. Trên đường từ chối đối tượng xem mắt, Lục Tiến Dương – người xưa nay luôn xa cách – đột nhiên chắn trước mặt cô, đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn khàn run nhẹ: “Ninh Ninh… Em nhìn anh một chút, được không?” * Không beta nên sẽ gặp lỗi trong xưng hô Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 339

Chương 339

Lục Tiến Dương cúi đầu, nhìn vật rơi trên bàn, đồng tử đột nhiên co lại. Ngay sau đó, đôi mắt đen láy bùng lên một niềm vui sướng tột độ.

Lại là một tấm ảnh!

Hơn nữa lại đúng là người con gái nhỏ bé mà anh đã nhung nhớ suốt chặng đường!

Trong ảnh là Ôn Ninh tự chụp, giống hệt những tấm ảnh của các cô minh tinh. Gương mặt xinh xắn được phóng to, chiếm gần hết khung hình. Cô cười cong khóe mắt, trên môi có hai lúm đồng tiền nhỏ. Hai vẻ đẹp ngọt ngào và quyến rũ hòa quyện vào nhau một cách tự nhiên. Lục Tiến Dương nhìn mà tim đập lỡ mất hai nhịp, đôi mắt đen sâu thẳm tràn đầy xúc động.

Thân hình cao lớn của anh đứng thẳng trước bàn, tay cầm bức ảnh. Thời gian dường như ngưng đọng lại trong khoảnh khắc này, chỉ còn nghe thấy tiếng tim mình đập dồn dập. Mãi một lúc sau, anh mới hoàn hồn, lật mặt sau tấm ảnh. Lần này, tim anh lại đập mạnh thêm hai cái, như thể mất trọng lực. Sau lưng tấm ảnh là một hàng chữ nhỏ, nắn nót, xinh xắn: “Tiến Dương, chờ anh trở về nhé ~”

Chỉ một câu ngắn ngủi, nhưng Lục Tiến Dương đã lẩm nhẩm trong lòng hàng chục lần. Anh tưởng tượng Ôn Ninh dùng giọng nói ngọt ngào ấy thủ thỉ với mình, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, mỉm cười với anh. Trái tim anh lập tức như được nhúng vào mật ngọt, ngọt ngào vô cùng. Khóe môi vốn lạnh lùng bỗng cong lên một cách vô thức.

Người bạn cùng phòng là Ngô Trung Lỗi thấy anh đứng bất động ở bàn làm việc đã lâu, trong tay lại cầm thứ gì đó, tò mò đứng dậy đi qua: “Đồng chí Lục, anh đang nhìn gì mà say sưa thế?”

Ngô Trung Lỗi đến gần, tò mò nhìn vào tay anh.

“Không có gì.” Vẻ mặt Lục Tiến Dương ngay lập tức trở về trạng thái lạnh lùng như băng. Anh nhanh chóng kẹp tấm ảnh vào trong cuốn sách.

Người con gái của anh, chỉ có một mình anh được chiêm ngưỡng. Những người đàn ông khác đừng hòng nhìn.

Ngô Trung Lỗi chỉ kịp thấy một thứ gì đó bị kẹp vào trong sách. Anh ta chỉ kịp lướt qua bìa sách, thì Lục Tiến Dương đã kéo ngăn kéo, cất cuốn sách vào.

Những cuốn sách khác đều được đặt trên kệ, chỉ riêng cuốn này được cất vào ngăn kéo. Ngô Trung Lỗi chú ý đến điểm này, trong lòng thầm tò mò. Nhưng đó là đồ của người khác, anh ta đành nén sự tò mò lại, quay về chỗ mình, tiếp tục loay hoay với chiếc radio.

Lục Tiến Dương không ở ký túc xá lâu, tiếng kèn tập hợp của quân đội đã vang lên, không cho các phi công chút thời gian nghỉ ngơi nào.

Rất nhanh, mọi người đã tập hợp xong ở một góc sân thể dục.

Giáo viên đứng thẳng người, hai tay buông thõng, ánh mắt nghiêm nghị đảo qua hàng ngũ: “Khóa huấn luyện lần này sẽ xếp hạng theo thực hành. Dựa vào tình hình và mức độ hoàn thành bài tập hằng ngày của mọi người để chấm điểm. Khi kết thúc khóa học, mười người đứng đầu mới có đủ tư cách để nhận chứng nhận học viên xuất sắc.”

Mọi người đều hiểu rõ, muốn thăng chức, ngoài lập công, thì phải có các loại bằng khen. Trong đó, chứng nhận của khóa huấn luyện này có giá trị nhất, tương đương với việc xác nhận năng lực của một phi công, chứng tỏ thực lực vượt trội so với các phi công khác trên toàn quốc.

Giáo viên tuyên bố xong quy tắc, lại một lần nữa quét mắt qua mọi người: “Hiểu rõ chưa?”

“Rõ!” Giọng nói của các phi công vang lên đều đặn, mạnh mẽ.

Sau đó, không có một chút thời gian nghỉ ngơi, giáo viên trực tiếp tuyên bố bắt đầu bài thể lực hôm nay. Đầu tiên là chạy đường dài mười lăm cây số, hít đất một trăm cái, sau đó quay vòng lăn 180 vòng, rồi đi bộ.

Khi đi bộ, sẽ có người chấm điểm ngồi xổm bên cạnh vạch vôi trắng. Sau một loạt các bài tập thể lực, bước chân của phi công trùng khớp với vạch trắng càng tốt thì chứng tỏ đi càng thẳng, khả năng giữ thăng bằng càng tốt. Đây là một trong những tố chất cơ bản của một phi công.

Sau khi chấm điểm, thứ hạng của hai mươi phi công hôm nay được công bố.

Lục Tiến Dương dễ dàng giành vị trí thứ nhất, cao hơn mười điểm so với người đứng thứ hai là Ngô Trung Lỗi.

Con người ai cũng ngưỡng mộ người giỏi hơn mình, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên Lục Tiến Dương.

Trong quá trình kiểm tra thể lực, mọi người đã chú ý đến anh. Dù là chạy bộ, hít đất hay vòng lăn, anh đều là người đầu tiên hoàn thành. Ngoài mồ hôi ướt đẫm, sắc mặt anh không hề thay đổi.

Lục Tiến Dương thì rất bình tĩnh. Anh luôn có yêu cầu cao với bản thân, mỗi ngày ở căn cứ ngoài việc duy trì cường độ luyện tập thông thường, anh còn tự tăng cường độ cho mình. Lượng bài kiểm tra hôm nay còn không bằng một nửa so với lượng anh tập hằng ngày.

Sau khi kết thúc bài tập thể lực, đội ngũ giải tán. Mọi người về tắm rửa nghỉ ngơi, buổi chiều sẽ là huấn luyện lý thuyết.