Giới thiệu truyện

Đánh giá: 6.3/10 từ 19 lượt Khương Tuệ Ninh ngoài ý muốn xuyên sách, xuyên thành mẹ kế của nam chủ trong văn niên đại. Trong sách, cô tuổi trẻ xinh đẹp nhưng vì gia đình xảy ra biến cố nên bị bắt gả cho người cha có địa vị cao kia của nam chủ. Nhưng mà cốt truyện trong sách vì muốn khắc họa sự khổ nhọc và kiên cường của nam chủ nên làm cho cha của nam chủ kết hôn được nửa năm liền vì bệnh cũ tái phát không thể trị được mà qua đời. Không còn người cha lợi hại vẫn không thể che đấu được ánh sáng của nam chủ, nhưng lại khổ cho người mẹ kế xinh đẹp trẻ tuổi là nguyên chủ, đã không còn chồng che chở nên cuộc sống rất thê thảm. Khương Tuệ Ninh vừa xuyên tới đã gặp phải tân hôn:…… Muốn khắc họa bản lĩnh của nam chủ thì việc gì phải cướp đi cuộc sống yên bình của cô chứ? Không nói hai lời liền lừa cha nam chủ tới bệnh viện kiểm tra thân thể, tính toán trực tiếp bóp chết mầm bệnh ở trong nôi. Chỉ là tin tức cô mang theo chồng tới bệnh viện lan truyền rất nhanh chóng, mỗi người trong viện đều truyền nhau rằng chồng của Khương Tuệ Ninh không được. Thậm chí còn có người nói, quả nhiên không thể gả cho đàn ông lớn tuổi, dù người đàn ông đó có bản lĩnh thì cũng không cho được hạnh phúc. Những lời này truyền tới cả tai mẹ chồng Khương Tuệ Ninh, lão thái thái chạy tới nhà con trai liền nhìn thấy thuốc bổ đầy nhà, nhịn không được lắc đầu tiếc hận, con trai mình mới hơn ba mươi tuổi liền không được? Người đàn ông nào đó bị lừa uống thuốc:……???? ———— Một năm sau, Khương Tuệ Ninh sinh một đôi song bào thai, lúc tổ chức tiệc đầy tháng liền ôm hai tiểu nha đầu vào trong viện phơi nắng. Người trong viện đều chạy tới vây xem, mặt mũi của hai tiểu nha đầu quả thực chính là cùng một khuôn khắc ra với cha ruột, xinh đẹp lại đáng yêu. Mọi người lộ ra ánh mắt hâm mộ, lại âm thầm thảo luận với nhau, ai nói thân thể của chồng đồng chí tiểu Khương không tốt vậy? Đây không phải là khá tốt sao. ———— Người đàn ông lớn tuổi cao lãnh cấm dục VS người vợ nhỏ diễn tinh đáng yêu Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 460

Chương 460

“Đúng rồi, chắc đồng chí Khương không biết chuyện thủ trưởng bị thương rất nặng vì cứu tham mưu Tô đâu nhỉ, khi đó mảnh đạn c*m v** ngực, chỉ cách trái tim nửa centimet thôi, hôm ấy nơi đóng quân bị đánh lén, cần thuốc tê khẩn cấp cũng không có, trong tình huống như thế Thủ trưởng Quý đã cắn răng chịu đựng để lấy mảnh đạn ra, ngài ấy bị thương nặng vậy mà chỉ nghỉ ngơi hai ngày rồi lại quay về chiến đấu.”

“Vì có thủ trưởng nên chúng tôi mới dũng cảm tiến tới, trăm trận trăm thắng, dùng một tháng ngắn ngủn để giành được thắng lợi cuối cùng.”

Nói đến thủ trưởng, trong mắt Tiểu Chu như dấy lên ánh lửa hừng hực, trước khi tới đây cậu ấy đã nghe qua uy danh của Thủ trưởng Quý, lúc còn ở ba Bộ miền Đông đã là thần thoại ở đó, không ngờ khi về Sở hậu cần còn có thể dẫn dắt bọn họ tác chiến.

Làm con trai một trong nhà, vốn dĩ cậu ấy không được chọn vào chiến dịch này, nhưng vì có thể kề vai chiến đấu cùng với người mình sùng bái mà cậu ấy lén chạy tới đây, thậm chí còn khai gian tin tức trước trận chiến, lúc đó mới được đi.

Từ trước đến nay cậu ấy chưa từng hối hận về chuyện này, cho dù lần này có trở thành liệt sĩ, cậu ấy cũng không hối tiếc.

Tiểu Chu nói cuồn cuộn hăng say, còn Khương Tuệ Ninh thì suýt đứng không vững, kẻ lừa đảo Quý Thần Nham này, đồ lừa đảo, nếu mảnh đạn đó không lệch nửa centimet kia, có phải anh sẽ rời khỏi bọn họ vĩnh viễn hay không?

Khó trách anh không dám cho cô xem vết thương trên người mình, bây giờ cô tức giận đến mức hận không thể vọt vào văn phòng của anh…

Nhưng lý trí bảo cô phải kiềm chế lại.

“Thím nhỏ?” Diêu Triều Chi nằm trong đội ngũ rút lui thứ hai, sáng sớm vừa đến doanh trại, sau khi báo cáo xong đi ra thì thấy Khương Tuệ Ninh và Tiểu Chu đang nói gì đó mà sắc mặt không tốt lắm, anh ta bước tới đỡ nhẹ cô,”Sao thế? Xảy ra chuyện gì sao?”

“Không có gì.” Khương Tuệ Ninh nhìn thấy Diêu Triều Chi, phất tay.

“Đoàn trưởng Diêu.” Tiểu Chu giơ tay chào Diêu Triều Chi bằng kiểu quân đội.

“Có chuyện gì thế?” Anh ta hỏi Tiểu Chu, sắc mặt Khương Tuệ Ninh kém rõ ràng, anh ta nghi rằng thằng nhóc này nói hươu nói vượn cái gì đó không dễ nghe rồi.

Tiểu Chu ngơ ngác lắc đầu, lại nhìn thoáng qua Khương Tuệ Ninh,”Không có gì ạ, tôi vốn đang đi theo đồng chí Khương ra ngoài đi dạo, tôi đang kể cho đồng chí Khương nghe về sự tích anh dũng của thủ trưởng thôi.”

Diêu Triều Chi không để ý tới cậu ấy nữa, đứng cạnh Khương Tuệ Ninh,”Để tôi đi cùng thím nhỏ đi.”

Tiểu Chu nghe đoàn trưởng Diêu gọi đồng chí Khương là thím nên không đi theo nữa, chỉ là liếc mắt nhìn Khương Tuệ Ninh thêm một cái, vị phu nhân thủ trưởng này trông trẻ tuổi và xinh đẹp quá, đã là thím của đoàn trưởng Diêu rồi mà trông còn trẻ hơn cả đoàn trưởng Diêu nữa.

“Không đi nữa.” Khương Tuệ Ninh đi vài bước, lại nhớ tới rắn mà Tiểu Chu nói, không dám đi ra ngoài.

Diêu Triều Chi cúi đầu hỏi,”Sao thế?”

“Vừa rồi Tiểu Chu nói bên ngoài có rắn.” Nếu có thì ra ngoài không giải sầu được, có khi còn bị dọa thót tim.

Diêu Triều Chi cười nói,”Gần đây không có, nơi trú quan có xử lý đặc biệt rồi.”

“Chắc không?” Khương Tuệ Ninh nửa tin nửa ngờ.

“Thím nhỏ tin tôi đi, thật sự không có, muốn ăn xoài không? Tôi dắt thím đi hái?” Lúc còn ở thủ đô, Diêu Triều Chi ăn chùa nhà họ Qúy rất nhiều bữa cơm nên cũng càng tôn trọng vị thím nhỏ này hơn, mặc dù lần gặp mặt đầu tiên của hai người không vui vẻ gì, nhưng bây giờ anh ta tự nhận bọn họ đã là bạn thân rồi, tất nhiên sẽ càn săn sóc Khương Tuệ Ninh hơn.