Giới thiệu truyện

Đánh giá: 6.3/10 từ 19 lượt Khương Tuệ Ninh ngoài ý muốn xuyên sách, xuyên thành mẹ kế của nam chủ trong văn niên đại. Trong sách, cô tuổi trẻ xinh đẹp nhưng vì gia đình xảy ra biến cố nên bị bắt gả cho người cha có địa vị cao kia của nam chủ. Nhưng mà cốt truyện trong sách vì muốn khắc họa sự khổ nhọc và kiên cường của nam chủ nên làm cho cha của nam chủ kết hôn được nửa năm liền vì bệnh cũ tái phát không thể trị được mà qua đời. Không còn người cha lợi hại vẫn không thể che đấu được ánh sáng của nam chủ, nhưng lại khổ cho người mẹ kế xinh đẹp trẻ tuổi là nguyên chủ, đã không còn chồng che chở nên cuộc sống rất thê thảm. Khương Tuệ Ninh vừa xuyên tới đã gặp phải tân hôn:…… Muốn khắc họa bản lĩnh của nam chủ thì việc gì phải cướp đi cuộc sống yên bình của cô chứ? Không nói hai lời liền lừa cha nam chủ tới bệnh viện kiểm tra thân thể, tính toán trực tiếp bóp chết mầm bệnh ở trong nôi. Chỉ là tin tức cô mang theo chồng tới bệnh viện lan truyền rất nhanh chóng, mỗi người trong viện đều truyền nhau rằng chồng của Khương Tuệ Ninh không được. Thậm chí còn có người nói, quả nhiên không thể gả cho đàn ông lớn tuổi, dù người đàn ông đó có bản lĩnh thì cũng không cho được hạnh phúc. Những lời này truyền tới cả tai mẹ chồng Khương Tuệ Ninh, lão thái thái chạy tới nhà con trai liền nhìn thấy thuốc bổ đầy nhà, nhịn không được lắc đầu tiếc hận, con trai mình mới hơn ba mươi tuổi liền không được? Người đàn ông nào đó bị lừa uống thuốc:……???? ———— Một năm sau, Khương Tuệ Ninh sinh một đôi song bào thai, lúc tổ chức tiệc đầy tháng liền ôm hai tiểu nha đầu vào trong viện phơi nắng. Người trong viện đều chạy tới vây xem, mặt mũi của hai tiểu nha đầu quả thực chính là cùng một khuôn khắc ra với cha ruột, xinh đẹp lại đáng yêu. Mọi người lộ ra ánh mắt hâm mộ, lại âm thầm thảo luận với nhau, ai nói thân thể của chồng đồng chí tiểu Khương không tốt vậy? Đây không phải là khá tốt sao. ———— Người đàn ông lớn tuổi cao lãnh cấm dục VS người vợ nhỏ diễn tinh đáng yêu Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 119

Chương 119

“Làm sao vậy? Có phải do hôm qua đón phải gió lạnh nên không thoải mái?”

“Không phải đâu ạ. Có thể là do trời sắp mưa đấy ạ.”

Khương Tuệ Ninh vô cùng sầu não.

Dì Lưu: “…”

“Trời mưa thì sao phải đau lòng?”

Số phận đã định, có một số việc không thể nào ngăn được, làm thế nào lại không đau lòng đây.

Quý Thần Nham trở về từ sân huấn luyện, Trần Huy cũng đi theo anh về.

“Sắp xếp thế nào rồi?” Quý Thần Nham hỏi.

Trần Huy đẩy cửa ban công cho lãnh đạo, đứng sang một bên chờ cho lãnh đạo đi vào rồi hắn mới đuổi theo sau: “Hứa Bộ của bộ công an bên Đông Thành cực kỳ biết ơn Tam Bộ của chúng ta đã điều người đến phối hợp.”

Hắn nói xong lại dừng một lát, thoáng nhìn qua lãnh đạo của mình.

Quý Thần Nham “ừm” một tiếng, thấy hắn không nói tiếp thì giường mắt nhìn thoáng qua: “Có gì thì nói thẳng.”

“Hứa Bộ nói Đông Thành muốn thành lập thêm các phân cục công an, hiện tại bên họ đang thiếu người, rất nhiều thị trấn dưới phạm vi quản lý của họ có nhiều sở cảnh sát thậm chí chỉ có hai cảnh sát. Vì vậy đã hỏi Tam Bộ chúng ta có thể điều người đến các thị trấn một lần không. Mấy năm lại gần đây, những người muốn gây chuyện ở các thị trấn nhỏ bắt đầu nhiều hơn, rất dễ dàng làm ảnh hưởng đến cuộc sống của mọi người.”

Quý Thần Nham kẹp bút máy ở khe giữa hai ngón tay, anh quay một vòng, cây bút chạy hết các khe ngón tay rồi lại quay trở về, hỏi: “Hàng năm khi Tam Bộ cho xuất ngũ không phải đều giao người cho họ sao? Hàng năm không phải họ cũng không thiếu người sao?”

Trần Huy cười: “Lãnh đạo, anh biết đó nếu nhân viên đã phân đến bên đó thì tiền lương đều phải từ chỗ họ cấp ra, nhưng nếu để chúng ta điều đến thì đương nhiên họ không cần cấp đồng nào nữa.”

“Tính toán cũng hay lắm.”

Trần Huy gật đầu đồng ý, hắn tiếp tục hỏi: “Vậy chúng ta có điều đến không?”

Quý Thần Nham gật đầu đồng ý, lập tức nói: “Chờ đến sang năm, bên này xuất ngũ rồi sẽ liên hệ trao đổi với mấy người Hứa Bộ kia, để hắn có thể phân phối đủ nhân viên.”

“Lãnh đạo, hắn có thể sẽ không muốn đồng ý. Hàng năm số tiền lương họ dự toán cũng không nhiều, người đến đó rồi cũng khó mà có tiền trả lương.”

“Nói cho hắn biết, số tiền này tôi sẽ giúp hắn xin.”

Trần Huy ngước mắt nhìn thoáng qua lãnh đạo. Khó trách từ sau khi lãnh đạo đến Đông Ba Bộ thì dư luận luôn luôn là những điều tốt đẹp. Đúng là một lãnh đạo luôn đặt sự an toàn của người dân lên vị trí đầu tiên.

“Vâng, lãnh đạo. Hôm qua thư ký của thủ trưởng Lương của không quân bên kia đã liên hệ với tôi, nói rằng thủ trưởng Lương về thủ đô có việc nên thuận đường ghé Đông Thành thăm anh, buổi chiều là có thể đến Đông Thành rồi.”

“Gặp tôi?”

Biểu cảm trên mặt Quý Thần Nham rõ ràng không xác định.

Trần Huy gượng cười hai tiếng, giải thích: “Thư ký Lưu đã nói với tôi như thế, chẳng qua bên trong điện thoại tôi có thể nghe thấy có cả giọng nói của thủ trưởng Lương. Anh ta nói muốn đến gặp em dâu, còn bảo anh phải chuẩn bị tiệc rượu, nghe giọng điệu giống như trách anh kết hôn nhưng không chịu nói với anh ta.”

Quý Thần Nham biết vì sao Lương Viễn Bồi lại lượn một vòng đến Đông Thành để gặp mình, quả nhiên muốn gặp anh cũng chỉ là một cái cớ thôi.

Trần Huy thấy lãnh đạo nhà mình không nói lời nào, cũng không dễ dàng suy đoán được trong lòng lãnh đạo suy nghĩ thế nào nhưng hắn cảm thấy lãnh đạo có thể không muốn để người khác gặp đồng chí Khương.

Vì nếu thủ trưởng Lương gặp được thì không quân bên kia sẽ từng người nối đuôi nhau tìm đến, thế là sẽ làm người khác có suy đoán rằng không quân bên kia và lục quân bên này quá mức thân thiết là điều không tốt lắm, mà lãnh đạo cũng không thích nhất chính là công tư không rõ ràng.

“Nếu không tôi sẽ bảo Trương Hạ đưa đồng chí Khương đến nhà cậu cô ấy ở một đêm, đến lúc đó có thể nói đồng chí Khương đã trở về nhà mẹ đẻ.”