Giới thiệu truyện

Đánh giá: 6.3/10 từ 19 lượt Khương Tuệ Ninh ngoài ý muốn xuyên sách, xuyên thành mẹ kế của nam chủ trong văn niên đại. Trong sách, cô tuổi trẻ xinh đẹp nhưng vì gia đình xảy ra biến cố nên bị bắt gả cho người cha có địa vị cao kia của nam chủ. Nhưng mà cốt truyện trong sách vì muốn khắc họa sự khổ nhọc và kiên cường của nam chủ nên làm cho cha của nam chủ kết hôn được nửa năm liền vì bệnh cũ tái phát không thể trị được mà qua đời. Không còn người cha lợi hại vẫn không thể che đấu được ánh sáng của nam chủ, nhưng lại khổ cho người mẹ kế xinh đẹp trẻ tuổi là nguyên chủ, đã không còn chồng che chở nên cuộc sống rất thê thảm. Khương Tuệ Ninh vừa xuyên tới đã gặp phải tân hôn:…… Muốn khắc họa bản lĩnh của nam chủ thì việc gì phải cướp đi cuộc sống yên bình của cô chứ? Không nói hai lời liền lừa cha nam chủ tới bệnh viện kiểm tra thân thể, tính toán trực tiếp bóp chết mầm bệnh ở trong nôi. Chỉ là tin tức cô mang theo chồng tới bệnh viện lan truyền rất nhanh chóng, mỗi người trong viện đều truyền nhau rằng chồng của Khương Tuệ Ninh không được. Thậm chí còn có người nói, quả nhiên không thể gả cho đàn ông lớn tuổi, dù người đàn ông đó có bản lĩnh thì cũng không cho được hạnh phúc. Những lời này truyền tới cả tai mẹ chồng Khương Tuệ Ninh, lão thái thái chạy tới nhà con trai liền nhìn thấy thuốc bổ đầy nhà, nhịn không được lắc đầu tiếc hận, con trai mình mới hơn ba mươi tuổi liền không được? Người đàn ông nào đó bị lừa uống thuốc:……???? ———— Một năm sau, Khương Tuệ Ninh sinh một đôi song bào thai, lúc tổ chức tiệc đầy tháng liền ôm hai tiểu nha đầu vào trong viện phơi nắng. Người trong viện đều chạy tới vây xem, mặt mũi của hai tiểu nha đầu quả thực chính là cùng một khuôn khắc ra với cha ruột, xinh đẹp lại đáng yêu. Mọi người lộ ra ánh mắt hâm mộ, lại âm thầm thảo luận với nhau, ai nói thân thể của chồng đồng chí tiểu Khương không tốt vậy? Đây không phải là khá tốt sao. ———— Người đàn ông lớn tuổi cao lãnh cấm dục VS người vợ nhỏ diễn tinh đáng yêu Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 217

Chương 217

Không có quần áo che đậy thì càng làm lộ ra cơ thể cường tráng của anh, đồng thời cũng thấy được những đường cong cơ bắp vô cùng xinh đẹp, toát lên vẻ đẹp có một không hai của anh, chiếc đèn nhỏ trên bàn chiếu qua đây, làm cho một nửa cơ thể anh được chiếu rõ qua ánh đèn, còn một nửa thì giấu trong đêm tối.

Từ cơ ngực đến cơ bụng, những đường cong uốn lượn như nàng tiên cá, gợi cảm đến mức khó mà diễn tả được.

Người đàn ông cúi đầu nhìn xuống dưới, che hết phần ánh sáng của cô, tay anh dán lên trên eo của cô, theo từng khớp xương v**t v* từng chút từng chút một, làm cho người cô vừa mềm mại lại thêm chút ngứa ngáy.

Khương Tuệ Ninh đảo qua đã lên con thuyền của Quý Thần Nham, mà cánh tay của anh lại chính là cột buồm duy nhất có thể chống đỡ được bản thân cô.

“Quý Thần Nham.”

Khương Tuệ Ninh dùng ánh mắt mơ hồ, trong mắt hiện lên từng tia sáng nhỏ nhặt, ôm lấy cột buồm chống đỡ duy nhất của mình.

Quý Thần Nham nhìn người trong ngực, khuôn mặt của cô làm cho người ta nổi lên ý muốn che chở, đó là một khuôn mặt nho nhỏ, nhưng không gầy vẫn có chút thịt, lại thêm bộ dạng ủy khuất này làm cho người ta hận không được mà muốn đem cô về nhà nuôi dưỡng.

Lúc này đôi mắt hạnh của cô híp lại, khóe mắt ửng đỏ, vệt đỏ kéo dài xuống đến tận bên má, tựa như có chút khát nước, khi kêu tên anh xong cô còn nhẹ nhàng l**m môi một chút, sau đó đôi môi căng mọng cũng nổi lên một chút lấp lánh, giống như quả anh đào căng mọng vậy.

Yết hầu của anh không nhịn được mà lăn qua lăn lại, anh duỗi tay bắt lấy cổ tay của cô, rồi đem nó ấn xuống gối đầu, nhẹ nhàng cúi đầu hôn cô,”Tuệ Tuệ, thích anh không?”

Nói xong anh còn dùng chóp mũi của mình cọ vào chóp mũi của cô, yên lặng chờ đợi câu trả lời của cô.

“Thích.”

Khương Tuệ Ninh cả người như nhũn ra, âm thanh nói chuyện cũng không lớn, vừa mềm mỏng lại yêu kiều.

“Thích ai?”

“Khương Tuệ Ninh thích Quý Thần Nham!!”

“Ngoan.”

Chờ cô nói xong, anh liền hôn lên môi cô, tuy rằng thỉnh thoảng anh vẫn bị cô chơi xấu, nhưng những gì cô nói ra vẫn luôn là điều anh thích nghe.

Đến khi kết thúc thì mười ngón tay của anh người vẫn như cũ đan vào nhau, Quý Thần Nham cũng không có lập tức buông cô ra, mà vẫn như cũ ôm lấy cô, cùng nhau nghe tiếng tim đập của đối phương.

“Tuệ Tuệ!!”

Quý Thần Nham lại một lần nữa kêu tên của người mình yêu thương, như thể là dù gọi như thế nào thì cũng không đủ.

Người anh cưới lại tình cơ là người anh yêu, người anh yêu vừa lúc lại yêu anh, trên đời này làm gì còn chuyện gì có thể mỹ mãn hơn như vậy nữa.

Anh bỗng cảm thấy đời này anh sống như vậy đã là rất viên mãn, nếu đứa trẻ đến, thì đó cũng chính là sự kết hợp của tình yêu hai người.

Khương Tuệ Ninh đã mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, đôi lông mi dài mảnh của cô lạnh lẽ khép lại, hô hấp cũng nhẹ nhàng hơn.

Sau khi ngủ cô đặc biệt dính người, gắt gao ôm lấy người anh.

Tay Quý Thần Nham vừa lướt trên bụng của cô vừa lưu luyến, nơi này đã sắp có đứa nhỏ của bọn họ.

Trong màn đêm yên tĩnh, anh không nhịn được cong môi nói một câu.

“Tuệ Tuệ, tôi yêu em.”

Ngày hôm sau khi Khương Tuệ Ninh tỉnh dậy thì nghe thấy một loạt âm thanh từ bên ngoài truyền vào, cô mở mắt thích ứng một chút, nhưng khi nhớ lại thì liền cảm thấy éo truyền đến một đợt nhức mỏi.

Cơ thể nàng vẫn như cũ không muốn đứng dậy, liền ôm chăn ấm áp nằm ngơ ngác suy nghĩ.

Một lát sau cửa phòng bị đẩy ra, trước tiên Quý Thần Nham đem áo khoác đã bị dính gió lạnh cởi xuống, sau đó mới đi đến mép giường, giúp người trên giường đắp chăn đàng hoàng lại, rồi mới cúi đầu hôn nhẹ lên trán của cô hỏi,”Muốn dậy chưa em?”

“Anh đi ra ngoài sao?”

“Đi đến nơi đóng quân một chuyến.”

“Anh vừa mới từ nơi đóng quân về sao? Muộn lắm rồi à?”

“Không muộn, giờ mới chín giờ kém mười.” Quý Thần Nham nhìn thoáng qua đồng hồ.