Giới thiệu truyện

Đánh giá: 6.3/10 từ 19 lượt Khương Tuệ Ninh ngoài ý muốn xuyên sách, xuyên thành mẹ kế của nam chủ trong văn niên đại. Trong sách, cô tuổi trẻ xinh đẹp nhưng vì gia đình xảy ra biến cố nên bị bắt gả cho người cha có địa vị cao kia của nam chủ. Nhưng mà cốt truyện trong sách vì muốn khắc họa sự khổ nhọc và kiên cường của nam chủ nên làm cho cha của nam chủ kết hôn được nửa năm liền vì bệnh cũ tái phát không thể trị được mà qua đời. Không còn người cha lợi hại vẫn không thể che đấu được ánh sáng của nam chủ, nhưng lại khổ cho người mẹ kế xinh đẹp trẻ tuổi là nguyên chủ, đã không còn chồng che chở nên cuộc sống rất thê thảm. Khương Tuệ Ninh vừa xuyên tới đã gặp phải tân hôn:…… Muốn khắc họa bản lĩnh của nam chủ thì việc gì phải cướp đi cuộc sống yên bình của cô chứ? Không nói hai lời liền lừa cha nam chủ tới bệnh viện kiểm tra thân thể, tính toán trực tiếp bóp chết mầm bệnh ở trong nôi. Chỉ là tin tức cô mang theo chồng tới bệnh viện lan truyền rất nhanh chóng, mỗi người trong viện đều truyền nhau rằng chồng của Khương Tuệ Ninh không được. Thậm chí còn có người nói, quả nhiên không thể gả cho đàn ông lớn tuổi, dù người đàn ông đó có bản lĩnh thì cũng không cho được hạnh phúc. Những lời này truyền tới cả tai mẹ chồng Khương Tuệ Ninh, lão thái thái chạy tới nhà con trai liền nhìn thấy thuốc bổ đầy nhà, nhịn không được lắc đầu tiếc hận, con trai mình mới hơn ba mươi tuổi liền không được? Người đàn ông nào đó bị lừa uống thuốc:……???? ———— Một năm sau, Khương Tuệ Ninh sinh một đôi song bào thai, lúc tổ chức tiệc đầy tháng liền ôm hai tiểu nha đầu vào trong viện phơi nắng. Người trong viện đều chạy tới vây xem, mặt mũi của hai tiểu nha đầu quả thực chính là cùng một khuôn khắc ra với cha ruột, xinh đẹp lại đáng yêu. Mọi người lộ ra ánh mắt hâm mộ, lại âm thầm thảo luận với nhau, ai nói thân thể của chồng đồng chí tiểu Khương không tốt vậy? Đây không phải là khá tốt sao. ———— Người đàn ông lớn tuổi cao lãnh cấm dục VS người vợ nhỏ diễn tinh đáng yêu Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 130

Chương 130

Hương vị ngọt lành, hơi lạnh lẽo, anh như là một du khách đi bộ trong sa mạc gặp phải một ốc đảo mê người.

Lại như là bị nhốt một nơi giá rét vô cùng lạnh lẽo, đột nhiên có một chồi non lên từ khe hở, giãy giụa hướng về phía trước, chỉ cần một chút cũng đủ làm anh đã biết ngày là mùa xuân sắp tới.

Có một số suy nghĩ điên cuồng kêu gào trong cơ thể anh, anh đã rất cố gắng khống chế, nhưng mấy thứ này giống như viên thuốc độc có vỏ bọc là kẹo, sẽ ăn mòn tư tưởng con người, anh chỉ có thể từng bước từng bước đi theo suy nghĩ đó.

Khoang miệng Quý Thần Nham thoang thoảng mùi vị bạc hà, đôi môi lạnh lẽo lại mềm mại, nhưng nụ hôn cũng không dịu dàng giống như anh nghĩ, thậm chí còn có chút hung ác, như là một con sư tử đã ngủ đông rất lâu.

Khương Tuệ Ninh chỉ cảm thấy đầu ong ong lên, cái gì cũng nhớ không nổi.

Cô bị hôn đến mức mặt đỏ tai đỏ, ngón chân căng thẳng, bàn tay không vô thức leo lên cánh tay của anh.

Như là con cá bị mắc kẹt trên bờ, cần lắm một người đưa nước đưa và dưỡng khí.

Đoàn lửa trên eo kia còn đang chậm rãi di chuyển về phía trước.

Khương Tuệ Ninh cảm thấy cổ họng của mình có khả năng đã bị hạ cổ, luôn muốn phát ra một ít âm thanh mà cô không muốn phát ra.

Cô biết anh uống rượu, có khả năng không rõ mình đang làm gì, nhưng mà cô vẫn tỉnh táo, cô muốn ngăn cản, nhưng luôn là bị anh dẫn dắt theo, đã quên chuyện phải ngăn cản.

Bỗng nhiên cô cảm thấy bụng hơi đau một chút, dưới thân truyền đến cảm giác khó chịu quen thuộc.

Cô đột nhiên bừng tỉnh, vội vàng duỗi tay đẩy người đang đè trên người mình, kết quả không chút sứt mẻ, cô chỉ có thể há miệng c*n m** d***.

Sức lực không hề yếu.

Người đàn ông “Hít hà” một tiếng, mê mang mở đôi mắt, nguy hiểm nhìn chằm chằm người bên dưới.

Hơi thở của hai người đều không ổn định, nhưng Khương Tuệ Ninh không quan tâm nhiều như vậy, nhân lúc anh ngẩn người, cô trực tiếp linh hoạt lăn xuống giường.

Người đàn cho rằng cô là ngã xuống, duỗi tay muốn bắt lấy cô, nhưng chậm một bước, không bắt được nàng.

Khương Tuệ Ninh còn chưa kịp mang dép lê đã ôm bụng chạy vào phòng tắm.

Nghe được tiếng đóng cửa, Quý Thần Nham cũng tỉnh táo lại, đôi con người vốn còn tan rã đột nhiên ngưng tụ lại.

Sau khi tỉnh táo lại, anh hít sâu một hơi, cơ thể biến hóa làm anh tạm thời không nhúc nhích, mà là nhắm chặt mắt, làm cho mình nhanh chóng bình tĩnh lại.

Chờ đến lúc hoàn toàn bình thường trở lại, anh mới phát hiện ra người đi vào phòng tắm vẫn chưa đi ra.

Anh đứng dậy nhìn thấy dép lê cô không mang, xoay người lấy dép lê cho cô, rồi đi qua gõ cửa: “Khương Tuệ Ninh?”

“Anh đừng đi vào.” Khương Tuệ Ninh nghi ngờ có phải đến bên này mình ăn ngon uống tốt phá hay không mà dì cả của cô mới ghé thăm mà như bị rong huyết vậy.

Rõ ràng vừa có cảm giác là cô lập tức chạy tới, nhưng mà quần ngủ vẫn bị dính hết.

Không biết trên khăn trải giường có dính hay không, hiện tại cô không có lấy quần vào đây, không có khả năng lại tr*n tr** đi ra ngoài.

Mặc đồ dơ đi ra ngoài là chắc chắn không được, quần màu trắng ngà quá dễ thấy.

Quý Thần Nham đứng hai phút, cho rằng mình dọa cô sợ, nên nhỏ nhẹ nói: “Em ra mang dép vào trước đi.”

Anh vừa dứt lời, cửa phòng tắm đã được mở ra, Khương Tuệ Ninh vươn một bàn tay ra từ khe cửa.

Quý Thần Nham đưa dép lê lên.

Phanh một tiếng, cánh cửa lại bị đóng lại.

Quý Thần Nham:…

Anh lui về xốc chăn ở mép giường lên, nhìn thấy một mảnh màu đỏ trên khăn trải giường, lập tức hiểu ra.

Anh thở dài, xoay người mở tủ quần áo ra lấy quần áo thay đổi giúp Khương Tuệ Ninh.

Chỉ là khi vừa mở cửa tủ quần áo ra, một chiếc áo màu đen bé tý lập tức lăn ra tới.

Quý Thần Nham khom lưng nhặt lên, trực tiếp vào tận cùng bên trong tủ quần áo của cô, lấy đồ ngủ sạch sẽ rồi mới đi tới gõ cửa.

“Khương Tuệ Ninh, mở cửa lấy quần áo.”