Giới thiệu truyện

Đánh giá: 6.3/10 từ 19 lượt Khương Tuệ Ninh ngoài ý muốn xuyên sách, xuyên thành mẹ kế của nam chủ trong văn niên đại. Trong sách, cô tuổi trẻ xinh đẹp nhưng vì gia đình xảy ra biến cố nên bị bắt gả cho người cha có địa vị cao kia của nam chủ. Nhưng mà cốt truyện trong sách vì muốn khắc họa sự khổ nhọc và kiên cường của nam chủ nên làm cho cha của nam chủ kết hôn được nửa năm liền vì bệnh cũ tái phát không thể trị được mà qua đời. Không còn người cha lợi hại vẫn không thể che đấu được ánh sáng của nam chủ, nhưng lại khổ cho người mẹ kế xinh đẹp trẻ tuổi là nguyên chủ, đã không còn chồng che chở nên cuộc sống rất thê thảm. Khương Tuệ Ninh vừa xuyên tới đã gặp phải tân hôn:…… Muốn khắc họa bản lĩnh của nam chủ thì việc gì phải cướp đi cuộc sống yên bình của cô chứ? Không nói hai lời liền lừa cha nam chủ tới bệnh viện kiểm tra thân thể, tính toán trực tiếp bóp chết mầm bệnh ở trong nôi. Chỉ là tin tức cô mang theo chồng tới bệnh viện lan truyền rất nhanh chóng, mỗi người trong viện đều truyền nhau rằng chồng của Khương Tuệ Ninh không được. Thậm chí còn có người nói, quả nhiên không thể gả cho đàn ông lớn tuổi, dù người đàn ông đó có bản lĩnh thì cũng không cho được hạnh phúc. Những lời này truyền tới cả tai mẹ chồng Khương Tuệ Ninh, lão thái thái chạy tới nhà con trai liền nhìn thấy thuốc bổ đầy nhà, nhịn không được lắc đầu tiếc hận, con trai mình mới hơn ba mươi tuổi liền không được? Người đàn ông nào đó bị lừa uống thuốc:……???? ———— Một năm sau, Khương Tuệ Ninh sinh một đôi song bào thai, lúc tổ chức tiệc đầy tháng liền ôm hai tiểu nha đầu vào trong viện phơi nắng. Người trong viện đều chạy tới vây xem, mặt mũi của hai tiểu nha đầu quả thực chính là cùng một khuôn khắc ra với cha ruột, xinh đẹp lại đáng yêu. Mọi người lộ ra ánh mắt hâm mộ, lại âm thầm thảo luận với nhau, ai nói thân thể của chồng đồng chí tiểu Khương không tốt vậy? Đây không phải là khá tốt sao. ———— Người đàn ông lớn tuổi cao lãnh cấm dục VS người vợ nhỏ diễn tinh đáng yêu Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 273

Chương 273

Nhưng mà Quý Thần Nham cũng gian xảo quá, đoạn giữa anh cố ý không ra bất cứ con bài nào, chỉ chờ cô với Quý Tử Thư luân phiên ra hết, sau đó đánh bọn họ một cú trở tay không kịp.

Không đúng, sao anh biết có thể ra sảnh thế? Rõ ràng cô không chỉ anh cái này mà.

Đúng, nếu đã không nói thì họ không thể thừa nhận được, Khương Tuệ Ninh lập tức đè lại mấy lá bài đó, nói: “Không đúng, cách ra bài này của anh không đúng.”

Quý Tử Thư nhìn thoáng qua người đang chơi xấu, lựa chọn câm miệng.

Quý Thần Nham lại cau mày, chậm rãi nói: “Tuệ Tuệ, đừng chơi xấu nữa, bài lần trước hai người chơi là anh dọn sau cùng, lúc cuối em đi sảnh.”

Khương Tuệ Ninh: … Anh còn là người không? Cố ý gài em .

Quý Tử Thư nuốt một ngụm nước bọt, toang rồi, cậu biết ngay cha mình khôn khéo lắm mà.

Sao mà chịu để người khác gài mình được, không cần nói cũng biết chuyện hít đất không phải anh nói ra cho vui.

Nhưng mà đầu óc Quý Tử Thư cũng nhảy số nhanh, nhớ tới cảnh lần đầu tiên đánh bài bị bắt tại trận và chuyện Khương Tuệ Ninh đã làm, cậu chắc chắn sẽ không giả vờ bất tỉnh vì hôm nay có bà nội ở đây, thế là cậu ném bài xuống rồi chạy cái vèo vào phòng bếp.

Tốc độ nhanh đến mức Khương Tuệ Ninh còn chưa kịp phản ứng, chờ khi cô phản ứng lại cũng muốn chạy thì đã bị Quý Thần Nham tóm được.

“Em sai rồi, chồng ơi em sai rồi, thật đó.” Khương Tuệ Ninh nhỏ giọng cầu xin tha thứ.

“Sai chỗ nào chứ?”

“Không nên cấu kết với Tử Thư để gài anh.” Thực xin lỗi Quý Tử Thư, ai bảo cậu chạy nhanh như thế, chúng ta là một đội, làm gì có chuyện một mình tôi gánh chuyện này được.

Quý Thần Nham gật đầu, cố ý kéo dài giọng,”À… Hóa ra còn bắt tay với Tử Thư muốn gài tôi sao?”

Toi đời, bây giờ Khương Tuệ Ninh mới phát hiện lời mình nói thầm với Quý Tử Thư ban nãy, Quý Thần Nham vốn nghe không được, vậy bây giờ cô có khác gì chưa đánh đã khai chứ?

“Không phải…”

“Tuệ Tuệ, cố ý không nói rõ hết quy tắc cho tôi, cố ý hợp tác với Tử Thư… Hửm? Em nói xem tôi phải làm gì để trừng phạt em đây?”

Khương Tuệ Ninh không biết vì sao, rõ ràng không sợ Quý Thần Nham, nhưng khi anh híp mắt nhìn mình thì hai chân của cô sẽ mềm nhũn ra, có loại cảm giác muốn xin tha theo phản xạ có điều kiện.

Cô giơ hai tay lên tạo thành hình chữ thập đặt ở bên miệng, trên dưới xoa nhẹ, sau đó uất ức tủi thân nhìn Quý Thần Nham, nhỏ nhẹ nói: “Ông xã, em sai rồi, thật sự sai rồi, anh đừng trừng phạt em có được không?”

Quý Thần Nham không nhúc nhích, chỉ là vẫn nhìn cô.

Khương Tuệ Ninh biết anh thế này chính là không tức giận, được một tấc lại muốn tiến một thước gác cằm lên trên cánh tay của anh, chớp đôi mắt to, một bàn tay bám vào cánh tay anh, một bàn tay chui vào lòng bàn tay của anh, ngón trỏ và ngón giữa khẽ vẽ vòng tròn trong lòng bàn tay anh.

“Ông xã, người ta thật sự biết sai rồi, anh nói gì đó đi, đừng không để ý tới người ta mà.”

Một bàn tay khác của Quý Thần Nham vươn ra nâng cằm cô lên, ngón tay cái đặt ở trên cánh môi của cô, ngăn cản cô thủ thỉ lấy lòng.

Lòng bàn tay nhẹ nhàng v**t v* đôi môi co dãn lại mềm mại mọng nước của cô.

Lúc này đã sắp đến chạng vạng, vào mùa đông, ánh mặt trời đã hút hết hơi nóng còn sót lại, chỉ còn lại ánh sáng rạng ngời xuyên qua cửa kính nhà ăn to rộng chiếu vào bên trong.

Chùm tia sáng chiếu lên người Khương Tuệ Ninh, cô giống như mặt trời ấm áp tràn đầy sức sống, làm tất cả mọi vật xung quanh trở nên ảm đạm không ánh sáng và lặng yên không một tiếng động.

Ánh sáng dịu nhẹ, chân mày của Quý Thần Nham giãn ra.

Mái tóc dài của cô còn chưa vén lên, lúc cô nhào lại đây, sợi tóc đã quấn quanh đầu ngón tay của anh, đong đầy tình cảm dịu nhẹ, gương mặt nhỏ đỏ bừng, bởi vì mang thai nên càng có vẻ yêu kiều.