Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.6/10 từ 14 lượt Tin tốt: Cô được trọng sinh. Tin xấu: Chỉ được sống lại trước đó đúng mười phút. An Linh vừa mới đăng quang Ảnh hậu, còn chưa kịp cầm nóng chiếc cúp danh giá đã bỏ mạng ngay trên sân khấu. Cay đắng hơn, cô còn phát hiện ra mình thực chất chỉ là một nữ phụ độc ác, một “thiên kim giả” trong một cuốn tiểu thuyết. An Linh cảm thấy đêm nay của mình quả thực là một chuỗi những sự kiện kinh thiên động địa. Dù có được cơ hội làm lại cuộc đời, cô lại bị hệ thống yêu cầu phải nhanh chóng giúp An gia tìm lại cô con gái thật sự, đồng thời phải tiếp tục đóng tròn vai một nữ phụ đáng ghét, chuyên bám đuôi nam chính một cách mù quáng. Nhưng vấn đề là… [An Linh gào thét trong lòng]: “Làm sao để mình nói cho họ biết mình không phải con gái ruột một cách tự nhiên và mượt mà nhất bây giờ?” Cả An gia, những người đột nhiên nghe được tiếng lòng của cô, đồng loạt kinh ngạc đến rụng rời. [Tiếng lòng của An Linh lại vang lên]: “Căn hộ của anh cả có biến rồi! Trợ lý của anh đang trộm đồ lót của anh để làm chuyện biến thái đấy!” Người anh cả đang định bước chân ra cửa về căn hộ riêng bỗng vội vàng rụt chân lại, toàn thân tự dưng thấy ngứa ngáy khó chịu. [An Linh tiếp tục ăn dưa]: “Anh hai vẫn còn coi cô bạch nguyệt quang kia là chân ái à? Anh không biết mình sắp bị cắm cho cái sừng to tướng, trên đầu sắp có cả một thảo nguyên xanh rồi sao?” Người anh hai đang hớn hở chuẩn bị giới thiệu mối tình đầu trong sáng của mình cho cả nhà bỗng thấy cả thế giới như sụp đổ. Khi cậu em út về nhà, thấy An Linh bị lộ thân phận giả thì hả hê ra mặt, chỉ thẳng vào mặt cô mà mắng là “đồ hàng giả”. [An Linh không thèm nhịn, lập tức phản pháo trong đầu]: “Anh vênh váo cái gì chứ? Tôi là thiên kim giả, nhưng chẳng lẽ anh là thiếu gia thật chắc? Chúng ta cũng chỉ kẻ tám lạng, người nửa cân thôi!” Những người còn lại trong An gia: “???” (Hoang mang tột độ) Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 195

Chương 195

Không đợi hắn nghĩ ra cớ để ngụy biện, Diệp Lệ San đã hùng hổ lôi Đồ Mộ Mộ vào.

Bà ta kéo tay con gái mình, dùng sức quăng người vào trong phòng. Đồ Mộ Mộ lảo đảo một cái, trực tiếp ngã xuống đất.

"Mộ Mộ!" An Quân kinh hô một tiếng, cất bước định đi đỡ cô, lại bị An Sùng ở bên cạnh đưa tay ra cản lại một chút mới hoàn hồn, dừng bước chân.

"Mày nói cho tao nghe! Mày có phải đã lấy của An Quân năm ngàn vạn không? Mày nói thật cho tao!" Diệp Lệ San trước mặt mọi người trực tiếp chất vấn.

Đồ Mộ Mộ cũng không trả lời ngay, chỉ nhìn về phía Vu Như Sóc trước. Lại phát hiện Vu Như Sóc lại đang né tránh ánh mắt của cô, hoàn toàn không có ý định đến đỡ cô hay giúp cô nói chuyện.

"Mày nói đi chứ!" Thấy Đồ Mộ Mộ không mở miệng, Diệp Lệ San trực tiếp đưa tay ra, dùng sức ấn vào đầu cô: "Câm à?"

"Bà đừng có động tay động chân!" An Quân thật sự nhìn không nổi nữa.

Anh đi vài bước đến trước mặt Đồ Mộ Mộ, ngăn cản Diệp Lệ San, người còn muốn động thủ, không cho bà ta tiếp tục đến gần Đồ Mộ Mộ.

Diệp Lệ San dùng một ánh mắt như đang nhìn một loài sinh vật quý hiếm để nhìn An Quân, cảm thấy mình thật sự đã được mở mang tầm mắt.

Bà ta cho rằng An Quân sau khi phát hiện mình bị lừa chắc chắn sẽ không bảo vệ Đồ Mộ Mộ nữa. Kể cả trước đó có cầu xin An gia không báo cảnh sát, chắc chắn cũng là vì mối quan hệ ân nhân cứu mạng của Đồ Mộ Mộ. Tình cảm dư thừa chắc đã theo việc anh phát hiện mình bị lừa mà hoàn toàn tan biến.

Nhưng bà ta vạn lần không ngờ tới, An Quân lại có thể trong tình huống này mà che chắn trước mặt Đồ Mộ Mộ. Chẳng lẽ vẫn còn tình cảm với Đồ Mộ Mộ?

Diệp Lệ San một bên âm thầm chửi thầm con nhóc c.h.ế.t tiệt này rốt cuộc có phúc khí từ đâu ra, một bên lại vì thái độ của An Quân nên đối với kế hoạch tiếp theo của mình càng thêm tự tin.

"Tôi dạy dỗ con gái tôi thì liên quan gì đến cậu? Tôi hôm nay thế nào cũng phải hỏi cho rõ ràng chuyện này."

Đồ Mộ Mộ nhìn bóng lưng An Quân rồi lại nhìn Vu Như Sóc đang có tật giật mình, có chút không thể tin được hắn đối với tình hình hiện tại của mình lại có thể thật sự thờ ơ.

Đồ Mộ Mộ cũng không nói rõ được tâm trạng hiện tại của mình rốt cuộc là gì, chỉ tự giễu mà cười một tiếng, trả lời câu hỏi của Diệp Lệ San.

"Không chỉ năm ngàn vạn, chỉ có nhiều hơn chứ không ít hơn. Đáp án này bà hài lòng chưa?"

"Lại là thật à? Tiền đâu! Mày lấy năm ngàn vạn mà chỉ cho tao 50 vạn, cánh cứng rồi phải không? Nhiều tiền như vậy mà mày cũng dám giấu tao chiếm làm của riêng! Nói, còn lại bao nhiêu?"

Đồ Mộ Mộ thờ ơ mở miệng: "Không có."

Diệp Lệ San chỉ muốn phát điên, đó là năm ngàn vạn đó!

"Không có? Mày nói không có?"

Bà ta nháy mắt lại định xông về phía Đồ Mộ Mộ. Nếu không phải An Quân ngăn lại, e rằng bà ta thật sự sẽ động thủ với chính con gái mình.

"Nhiều tiền như vậy đi đâu hết rồi? Nói!"

Bất kể Diệp Lệ San có chửi bới thế nào, Đồ Mộ Mộ chính là không hé răng một lời, trông có vẻ vô cùng không muốn để ý đến mẹ mình.

[Quan hệ mẹ con của họ tệ đến vậy sao? Mình còn tưởng họ bằng lòng hợp tác lừa người, ít nhất cũng là tin tưởng lẫn nhau chứ.]