Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.3/10 từ 15 lượt Tên truyện: Sau Khi Bá Tổng Trăm Tỷ Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân Tên khác: Bá Tổng Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân Sau Hán Việt: Bá tổng xuyên thành pháo hôi thế thân hậu [ xuyên thư ] Tác giả: Quải Tinh Tinh Thể loại: Đam Mỹ, 1×1, Xuyên Thư, Hào Môn Thế Gia, Giới Giải Trí, HE, Song Khiết, Vả Mặt, Chủ Thụ. Nhân vật chính: Cố Tinh, Trình Đông Húc. Văn án: Cố Tinh, tổng tài trăm tỷ, lại ” không may” xuyên thành một nhân vật phụ đáng thương trong một cuốn tiểu thuyết. Nhân vật phụ ấy hiền lành dễ bảo, bị ngược đãi cả thể xác lẫn tinh thần, cuối cùng chết trên đường cản trở nam chính và bạn đời kết hôn, không còn nguyên vẹn. Cố – pháo hôi – Tinh: … Ai muốn thế chỗ thì cứ tự nhiên, kiếp này tôi muốn sống thọ trăm tuổi. Đợi đã, bá tổng công kia trông cũng khá hợp khẩu vị, liệu có nên… Bạn thân số 1 của bá tổng công: “Cái thứ rác rưởi kia từ đâu tới, cút ra xa khỏi tầm mắt tôi!” Bạn thân số 2 của bá tổng công: “Trình Đông Húc chỉ coi cậu như đồ thế thân, đừng mơ tưởng leo cao!” Cố Tinh: Ôi chao ~ Sáu tháng sau, đoán rằng bạch nguyệt quang của bá tổng công sắp trở về, Cố Tinh nhìn vào kho báu nhỏ của mình, chuẩn bị chuồn lẹ. Người đàn ông lúc đầu cảnh cáo Cố Tinh đừng ảo tưởng, giờ đứng đỏ mắt chặn trước cửa, vừa tức giận vừa bất an: “Tinh Tinh, tình yêu cho em, người này cũng cho em, em không đi được không?”. Góc nhìn của vai chính công: Tiểu tình nhân ngoan ngoãn hiều chuyện không dính lấy anh, Trình Đông Húc rất hài lòng. Sau này phát hiện, tiểu tình nhân hiểu chuyện là vì lười, thông minh cũng vì lười, không dính lấy anh… cũng vì lười. Lười đến mức chỉ quan tâm đến khuôn mặt của anh mà thôi. Trình Đông Húc vừa lạnh nhạt với cậu, vừa chiều cậu, cho đến khi yêu cậu, cũng không biết làm sao để cậu bớt hiểu chuyện, bớt không dính lấy anh. Anh chỉ có thể bất lực đưa ra con tim chân thành của mình, cầu xin cậu: “Tình yêu cho em, người này cũng cho em, trái tim này mở rộng cửa, em bước vào có được không?” Lại không ngờ đám người bên cạnh đã sớm ngo ngoe rục rịch: Bạn thân số 1: “Trình Đông Húc coi em như thế thân, nhưng tôi coi em như bảo bối, Tinh Tinh theo tôi đi được không?” Bạn thân số 2: “Nhớ em đến mức thở thôi cũng đau, Tinh Tinh ngoan, thương tôi một chút được không?” __________ Dò mìn❗ – Công với thụ ngủ với nhau trước khi yêu! Thụ tự nguyện ( còn thích thú nữa kìa) – Công có bạch nguyệt quang – Truyện là 1×1, thấy văn án thì giống np 🤣 __________ Tui chưa đọc hết nên không biết còn mìn nào để ghi cho mọi người biết. Bạn thụ này thích làm thụ, có vẻ khác kiểu mình là thụ nhưng tưởng mình công á. Truyện mà có kiểu thụ thích làm thụ thì tui thấy hơi ít. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 193

Chương 193

Tiêu Dẫn cười nhẹ, lấy thiệp mời từ tay Cố Tinh.

 

Mở ra xem, quả nhiên là tên của Cố Tinh.

 

Thiệp mời này anh cũng có một cái, là loại cao cấp nhất của nhà họ Kỷ.

 

Dù không biết sao Cố Tinh có được, nhưng thật giả anh vẫn phân biệt được.

 

Tiêu Dẫn trực tiếp mở thiệp mời ra.

 

Đưa về phía Kỷ Mi: "Dì Kỷ, thiệp mời của tôi và Cố Tinh giống hệt nhau, bây giờ có thể vào được chưa?"

 

Kỷ Mi lật đi lật lại xem thiệp mời của Cố Tinh: "Không thể nào, cậu cũng xứng…"

 

Một bàn tay với ngón út quấn băng dán rút thiệp mời ra, giọng nói âm trầm khó chịu: "Bà là cái thá gì? Khách quý nhà họ Kỷ mời, không cần báo cáo với bà."

 

Lâm Đình phía sau Cố Tinh, mày mắt tươi cười: "Sơ Nhiên!"

 

Thấy băng dán trên ngón tay của Kỷ Sơ Nhiên, nhớ lại lúc cậu ta ép mình lên bếp, giọng điệu xấu xa nói "như con chó con, sao lại cắn người", mặt Lâm Đình đỏ bừng.

 

Thiếu niên rút thiệp mời từ tay Kỷ Mi, gương mặt rất đẹp, khí chất âm trầm, chính là Kỷ Sơ Nhiên.

 

Kỷ Mi ban đầu muốn phát tác, nhưng thấy ánh mắt xám lạnh lẽo của Kỷ Sơ Nhiên, lạnh cả sống lưng, mở miệng nhưng không nói ra lời.

 

Một đợt sóng chưa lắng, đợt sóng khác lại tới, thật là một màn kịch lớn.

 

Mọi người xem rất hứng thú.

 

Nghe nói cậu chủ nhỏ nhà họ Kỷ tính tình hung ác, không phải người dễ chọc.

 

Bây giờ xem ra thật không sai.

 

Ngay cả cô ruột cũng dám đối đầu, khí thế âm u làm người ta sợ hãi.

 

Ngược lại là thiếu gia nhà họ Chu, người vốn có tính cách kỳ quặc.

 

Bây giờ hiếm khi xuất hiện, lại có vẻ hoà nhã hơn nhiều.

 

Rồi, mọi người thấy cậu chủ nhỏ nhà họ Kỳ, toàn thân đầy khí âm u, gập thiệp mời lại, đưa cho đại thiếu gia nhà họ Cố.

 

Còn… bằng hai tay?

 

Gương mặt âm trầm cố kéo ra một nụ cười: "Anh Cố, anh đến tôi rất vui."

 

Mọi người: "…!!!"

 

Thái tử gia của nhà họ Kỷ, gọi Cố Tinh là gì?

 

Anh?

 

Còn cố gắng cười với người ta.

 

Cái tính âm trầm khó gần đâu rồi?!

 

Kỷ Mi bây giờ mới biết thiệp mời của Cố Tinh từ đâu mà có.

 

Cố Hằng Viễn đã hoàn toàn tê liệt, vốn tưởng rằng bị đuổi khỏi vị trí chủ tịch là mất mặt nhất, không ngờ…

 

Tiêu Dẫn bây giờ hoàn toàn kinh ngạc.

 

Anh và đại thiếu gia nhà họ Kỷ là bạn tốt, đã gặp Kỷ Sơ Nhiên vài lần, nhưng thằng nhóc này chưa bao giờ ngoan ngoãn gọi anh là "Anh Tiêu" như vậy.

 

Nhìn Kỷ Sơ Nhiên cao hơn mình một cái đầu, Cố thiếu gia rất bất đắc dĩ.

 

Tại sao tổng tài và tổng tài dự bị trên thế giới này, đều cao hơn cậu.

 

Trong lòng nghĩ thế, nhưng khi nhìn thấy Kỷ Sơ Nhiên thì vẫn rất vui.

 

Cậu giơ tay vỗ vai Kỷ Sơ Nhiên: "Béo lên rồi, tốt lắm."

 

Kỷ Sơ Nhiên gật đầu, ánh mắt dừng trên người Lâm Đình sau Cố Tinh, môi cong lên.

 

Cậu béo lên là vì luôn ở cùng một người háu ăn, bị lây.

 

Quay người lại, ánh mắt dừng trên người cha con Cố Hằng Viễn, trở nên lạnh lùng ghét bỏ.

 

Hỏi: "Anh Cố, anh không phiền chứ…"

 

Cố tổng hiểu rất rõ ý của Kỷ Sơ Nhiên: "Không phiền, cảm ơn."

 

Tiêu Dẫn: Sự ăn ý kỳ lạ này, thật là khiến người ta ghen tỵ.

 

Rồi, cha con Cố Hằng Viễn và Cố Hải bị người của Kỷ Sơ Nhiên "mời" ra khỏi nhà họ Kỷ.

 

Là kiểu bị nhét vào xe, ném xuống chân núi.

 

Còn những người hợp tác với nhà họ Cố, bắt đầu suy nghĩ về việc thay đổi đối tác hợp tác.

 

Chờ chút, có lẽ không nhất thiết phải đổi đối tác, chỉ cần đổi người hợp tác thôi, ví dụ như đại thiếu gia nhà họ Cố.

 

Nghe nói người giúp đại thiếu gia nhà họ Cố thắng kiện chính là vị đại luật sư thắng trận không ngừng của nhà họ Hoắc.

 

Nhìn lại đại thiếu gia nhà họ Cố với sự thông minh và mối quan hệ rộng rãi, vị trí gia chủ nhà họ Cố, sớm muộn gì cũng đổi người thôi.

 

Cố Tinh không ngờ lại mất nhiều thời gian ở cổng như vậy.

 

Cậu chỉ mặc một chiếc áo sơ mi bên trong và áo khoác vest bên ngoài, đứng giữa mùa đông ngoài trời, lâu dần thật sự thấy lạnh.

 

Vừa nãy còn phải tỏ vẻ bảnh bao, gió lạnh thổi vào cổ cũng không nhúc nhích.

 

Giờ thì không nhịn được mà hắt xì một cái.

 

May mắn là cách vài bước chân có một hành lang kính chắn gió dành cho khách đi bộ.

 

Có thể đi thẳng đến sảnh tiệc.

 

Một chiếc khăn tay được đưa ra trước mặt, chủ nhân của nó là Tiêu Dẫn.

 

Cố tổng nghĩ người này không phải vì bạch nguyệt quang mà thù ghét với cậu, cũng khá được, cậu nhận khăn tay và cảm ơn.

 

Ở một số điểm nhất định, Cố tổng và Tiêu Dẫn rất giống nhau.

 

Ví dụ như cậu cũng có khăn tay trong túi, nhưng người ta đã đưa ra rồi, thì không thể từ chối.

 

Kỷ Sơ Nhiên đang nói chuyện nhỏ với Lâm Đình, có người tới gọi, nói ông cụ Kỷ tìm.

 

Trước khi đi, cậu ta nằm nhanh ngón tay Lâm Đình, chào Cố tổng, rồi rời đi.

 

Cố tổng vừa hay thấy em mình bị nắm tay: "…..!"

 

Chỉ là rời đi một lúc thôi mà, sao lại nắm tay nhau thế này?

 

Nhưng giờ cũng không phải lúc để hỏi.

 

Đành tạm gác lại.