Mục ThầnChương 917
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 9.6/10 từ 15 lượt Thể loại: Huyền Huyễn, Trọng Sinh Bạn đang đọc truyện Mục Thần của tác giả Ốc Sên. Mười nghìn năm trước hắn là Tiên Đế tối cao vô thượng nhưng lại bị mưu hại. Mười nghìn năm sau hắn trùng sinh trở lại, quyết tâm rửa sạch mối thù. Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1030: Rồng ngâm Chương 1029: Ông ta không xuất hiện nữa đâu! Chương 1028: Tiêu Doãn Nhi đột phá Chương 1027: Xương của Thần Long Chương 1026: “Trận chiến” lần ba

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 917

Chương 918: Hiểu ra

Hiểu ra

“Vâng!”

Diệp Thu chắp tay sau đó nhìn Phong Tử Dụ và Phong Ngọc Nhi nói: “Thu dọn một chút rồi đi theo ta!”

“Ừm!”

Việc đã đến nước này, nếu để người nhà họ Chu đang ở thành Trung Thiên biết chuyện thì chắc chắn gia tộc ấy sẽ không tha cho bọn họ.

Xử lý xác của Chu Minh xong, Mục Vỹ mới ngoảnh sang nhìn Phong Ngọc Nhi.

“Bây giờ, ta sẽ truyền tầng thứ hai của Bất Diệt Huyết Điển cho cô. Đến đảo Lạc Hồn rồi, cô hãy tới tìm đảo chủ Huyết Vô Tình của đảo Huyết Sát, bảo hắn gọi thêm Huyết Nhất, sau đó họ không hiểu ở đâu thì cô hãy giải đáp cho họ!”

“Dạ?”

Nghe thấy vậy, Phong Ngọc Nhi ngẩn người.

Trước kia, cô ấy không biết phải tập võ thế nào, nhưng sau khi tiếp xúc với Bất Diệt Huyết Điển thì cô ấy đã cảm thấy võ đạo dễ hơn rất nhiều.

Nhưng bây giờ, Mục Vỹ lại bảo cô ấy dạy cho người khác thì sao cô ấy không kinh ngạc cho được.

“Không phải ngạc nhiên, thiên bẩm của cô rất cao, sau này chắc chắn sẽ là bá chủ của tiểu thế giới Tam Thiên, yên tâm đi!”, Mục Vỹ an ủi.

“Đa tạ Vỹ đại ca!”

Phong Ngọc Nhi mừng rỡ, xưa nay luôn là ca ca bảo vệ cô ấy, còn bây giờ sau khi nghe Mục Vỹ nói vậy, hình như cô ấy có thực lực rất mạnh để bảo vệ ca ca mình rồi!

“Ừm!”

Thu dọn đồ đạc xong, Diệp Thu đã dẫn hai huynh đệ Phong Tử Dụ rời khỏi thành Trung Thiên.

Mục Vỹ khẽ nhếch miệng cười.

Không ngờ lĩnh ngộ của Phong Ngọc Nhi với Bất Diệt Huyết Điển lại thâm sâu đến vậy.

Nhưng còn Tần Mộng Dao thì sao?

Mục Vỹ đờ người, dường như nhớ ra chuyện gì đó, hắn vội vã chạy đi ngay.

Không lâu sau, hắn đã xuất hiện ở khách đ**m rồi nhanh chóng lao vào phòng.

“A! Lưu manh!”

Lúc này, Tần Mộng Dao đang tắm trong phòng, Mục Vỹ lao nhanh vào nên đã may mắn được thưởng thức cảnh xuân.

“Lưu manh gì chứ! Dao Nhi, muội mau ra đây!”

Mục Vỹ hấp tấp nói: “Ta sẽ truyền một công pháp cho muội, sau đó muội thử xem có hiểu được không nhé!”

Mục Vỹ tự mắng mình ngớ ngẩn, bao lâu nay không nghĩ tới vấn đề này.

Hắn cứ ngỡ người có khả năng lĩnh ngộ như mình còn không hiểu gì về Bất Diệt Huyết Điển thì chắc nhóm Tần Mộng Dao cũng vậy.

Nhưng sự đặc biệt của Phong Ngọc Nhi đã khiến hắn nghĩ rằng biết đâu Tần Mộng Dao cũng có thể làm được!

“Công pháp gì thì cũng chờ muội tắm xong đã chứ!”, Tần Mộng Dao bực bội nói.

“Ừ, thế ta tắm với muội nhé!”

“A, lưu manh, vô sỉ!”

Tiếng mắng chửi dần biến mất trong phòng tắm, thay vào đó là tiếng thở gấp khe khẽ.

Tần Mộng Dao mặc một chiếc váy mỏng tang, hoàn toàn không có khả năng che lấp thân hình hoàn mỹ.

“Huynh nhìn gì hả?”

“Đẹp thì ta mới nhìn chứ!”, Mục Vỹ nói một cách rất tự nhiên: “Thôi, không đùa nữa, giờ ta sẽ truyền một công pháp tên là Bất Diệt Huyết Điển cho muội, nó liên quan đến sức mạnh huyết mạch, muội nhất định phải tập trung lĩnh ngộ nhé!”

Thấy dáng vẻ nghiêm túc của Mục Vỹ, cô cũng nghiêm chỉnh lại ngay.

“Như muội đã biết rồi đấy, từ mười tầng cảnh giới thân xác tới mười tầng cảnh giới Vũ Tiên đều gây dựng nền móng vững chắc cho võ giả, hầu hết đều là tu luyện thể xác và linh hồn!”

Mục Vỹ giải thích cặn kẽ: “Sau mười tầng cảnh giới Vũ Tiên sẽ tới Sinh Tử Thất Biến, vượt qua Thất Biến thì mới tiến vào Tiên Cảnh thật sự”.

“Nói một cách chính xác thì Tiên Cảnh chính là Tiên Nhân, võ giả ở cảnh giới này sẽ không tu luyện thể xác và linh hồn nữa, mà là huyết mạch. Từ xưa tới nay, huyết mạch mới là cái cốt lõi mà võ giả nhân loại hướng đến. Bất kể là thần thú, Ma tộc hay các chủng tộc quái dị nào khác thì huyết mạch cũng là thứ để kéo dài truyền thừa của họ, vì thế Tiên Nhân chân chính đã bắt đầu tu luyện sức mạnh huyết mạch”.

“Nhưng bao lâu nay, rất ít người có thể tu luyện được sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ!”

Mục Vỹ ho khan vài tiếng rồi nói tiếp: “Dao Nhi, nếu ta và muội có thể tu luyện được sức mạnh huyết mạch của mình, hay thậm chí là truyền thừa huyết mạch thì sau này con cái mà chúng ta sinh ra sẽ là Tiên Nhân vô địch, đây chính là sự tuyệt diệu của huyết mạch!”

“Nhưng chắc giờ ta nói những điều này thì muội cũng không hiểu, sau này muội sẽ khắc biết thôi!”

Mục Vỹ ngập ngừng một chốc rồi ngồi xếp bằng xuống, sau đó đặt hai tay lên tay của Tần Mộng Dao rồi truyền thụ hết tầng thứ nhất và tầng thứ hai của Bất Diệt Huyết Điển cho cô ấy.

Một lát sau, Mục Vỹ buông tay rồi khẽ thở phào một hơi.

“Mấy ngày tới, muội hãy tu luyện xem có thay đổi gì không, đừng vội vàng, vì tầng thứ nhất của Bất Diệt Huyết Điển rất khó!”

“Rất khó ư?”

Nghe Mục Vỹ nói vậy, Tần Mộng Dao đờ người.

“Muội thấy bình thường mà!”

“Gì cơ?”

Mục Vỹ đơ luôn.

“Muội có thể hiểu được tổng quát rồi, nhưng ý nghĩa sâu xa thì cần nghiên cứu thêm một chút!”

Trời ơi!

Mục Vỹ đờ đẫn nhìn Tần Mộng Dao.

Lẽ nào hắn mới là người dốt nát ư?

“Tâm Nhi, may quá muội về rồi!”, Mục Vỹ kéo Vương Tâm Nhã lại rồi nói: “Giờ ta sẽ truyền một công pháp cho muội, muội hãy tập trung lĩnh ngộ nhé!”

Dứt lời, Mục Vỹ lập tức kéo Vương Tâm Nhã ngồi xuống.

“Bất Diệt Huyết Điển? Thứ gì vậy? Sao mà khó hiểu thế!”

Vương Tâm Nhã cau mày rồi nói với vẻ khó hiểu.

“May quá, ta còn tưởng mình bị đần rồi cơ!”

“Huynh nói thế là có ý gì hả? Ý huynh là muội đần á?”, Vương Tâm Nhã cau mày rồi hừ nói.