Thần Y Trọng SinhChương 1933
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 6.5/10 từ 34 lượt Tác giả: SS Hà Thần Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Trọng Sinh, Thông tin truyện: Một câu vui đùa đơn giản lại làm sắc mặt Mạc Phàm thay đổi, trong lòng có kinh hãi lật chuyển từ núi đến sông. – Đây không phải là cuộc đối thoại năm ta 16 tuổi, vừa mới chuyển đến thành phố Đông Hải học lại bị sỏi thận, nói với chị y tá đó sao? Bởi vì cuộc nói chuyện này, hắn còn thấy được ảnh riêng tư của chị y tá, nhưng mà? – Không phải ta đang luyện thành Cửu Chuyển thần đan thì bị Vũ Đế ám toán, hồn phi phách tán, chuyện này là sao đây? – Chẳng lẽ?- Mạc Phàm ta không chết, từ hơn 500 tuổi quay lại 16 tuổi sao? Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 1960: Nghịch tiên chi lực? Chương 1959: Đây là tiên khí cổ Luân Hồi Chi Lô sao? Chương 1958: Bọn ta sao? Chương 1957: Nhưng Mạc Phàm là có chuyện gì đây? Chương 1956: Người như vậy?

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 1933

Chương 1935: Ta đến rồi, ngươi muốn thế nào?

Nếu Mạc Phàm không đối phó được đám người của Thiên Tâm Cung, bọn họ cũng không có biện pháp, chỉ có thể tạm thời nhìn Mạc Phàm, bọn họ chỉ có thể bảo vệ Hồng Liên Đảo trước.  

 

 

– Nhỡ đâu hoàng tử…  

 

 

Một lão giả trong đó nói một nửa, thì dừng lại.  

 

 

Tuy Mạc Phàm là hoàng tử, nhưng đây là lần đầu tiên tới địa ngục Hồng Liên, còn bị bọn họ bao vây tấn công, cho dù chỉ là hiểu lầm, Mạc Phàm cũng chưa chắc đồng ý thề sống thề chết bảo vệ bọn họ.  

 

 

– Hửm?  

 

 

Minh Hải nheo mắt, liếc mắt nhìn lão giả kia một cái.  

 

  

Sắc mặt lão giả thay đổi, nuốt những lời còn lại xuống.  

 

 

– Khởi động đại trận Hồng Liên, nhanh!  

 

 

Minh Hải không quá so đo, ra lệnh.  

 

 

Không ít người vội vàng có hành động, nhưng thường nhìn về phía Hoàng Liên Đảo.  

 

  

Thiên Tâm Cung và địa ngục Hồng Liên là khắc tinh của nhau, cũng là kẻ thù.  

 

 

Hơn vạn năm, Thiên Tâm Cung không thể tìm được địa ngục Hồng Liên, càng không xông vào được.  

 

 

Lần này chỉ sợ không ổn, Thiên Tâm Cung tìm được Hoàng Liên Đảo khởi nguyên của địa ngục Hồng Liên.  

 

 

Trong lúc này, cảm giác nguy hiểm diệt thế bao phủ trong lòng không ít người.

 

Không lâu sau, Mạc Phàm liền đến trên không Hoàng Liên Đảo, đối diện Hàn Nguyệt tiên tử.  

 

Mạc Phàm nhìn thoáng qua dưới chân, Hoàng Liên Đảo lập tức thu hết vào trong đáy mắt.  

 

 

Hoàng Liên Đảo do vô số liên hoa màu màu vàng tạo thành liên hoa vĩ đại, dính kim quang, cho dù đứng ở xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.  

 

 

Nhưng đây là biểu tượng của Hoàng Liên Đảo, đến Hoàng Liên Đảo mới biết Hoàng Liên Đảo hoàn toàn không phải như vậy.  

 

 

Hoàng Liên Đảo là lục địa nhanh nhất trên Hồng Liên Huyết Hải, cũng được gọi là Niết Bàn.  

 

 

Khối Niết Bàn này mới xuất hiện từ đáy biển, thì xếp thành hình ma thần trên đài sen huyết sắc.  

 

 

Nhưng theo một đóa kim liên dài từ trong rốn của ma thần ra, hình tượng ma thần chậm rãi biến thành nho sinh, thủy tổ của Hồng Liên Nhất Tộc là thai nghén trong đóa kim liên kia mà ra.  

 

 

Bởi vì là nguyên thủy chi địa, nơi này không chỉ có thần trận tự thành, huyết thực và huyết thú mạnh nhất trong Huyết Hải cũng đều ở bên này.  

 

 

Nhất là bên cạnh kim liên, đều là cạm bẫy.  

 

 

Cho nên, bộ dạng vốn có của Hoàng Liên Đảo là một nho sinh ngồi trên đài sen, xung quanh mọc đầy liên hoa màu vàng, không phải núi liên hoa vĩ đại.  

 

 

Nhưng lúc này, đạo bạch quang trên bầu trời chiếu xuống hư ảnh trong nhị hoa của Hoàng Liên Đảo.  

 

 

Mạc Phàm chỉ nhìn thoáng qua, liền nhìn về phía đám Hàn Nguyệt.  

 

 

– Xem ra, hai người sớm đã được rửa tội rồi.  

 

 

Mạc Phàm nhìn Minh Phi Minh Võ nói.  

 

 

Trên người hai người có khí tức của Thiên Tâm Cung, rõ ràng là đã thành thiên tịnh chi đồng.  

 

 

Sở dĩ lúc trước hai người đi tìm hồn phách của Long Ngạo Thiên, đại khái là đang trong quá trình rửa tội, đại cung chủ để lại trí nhớ sau cùng cho hai người, tránh cho hai người bị phát hiện.  

 

 

– Tiểu tử, bọn ta phải cảm ơn ngươi, nếu không vì ngươi, bọn ta đã không thể thoát khỏi tội nghiệt chi huyết trên người, trở thành một thành viên của Thiên Tâm Cung.  

 

 

Vẻ mặt Minh Phi lãnh khốc, lạnh lùng nói.  

 

 

– Tội nghiệt chi huyết?  

 

 

Mạc Phàm lắc đầu cười.  

 

 

Hồng Liên Huyết Hải này nhìn giống như do huyết dịch vô số người tạo thành, thường tượng trưng cho tà ác, nhưng thật sự là tội nghiệt và tà ác sao?  

 

 

Thiên Tâm Cung nhìn như tiên cảnh nhân gian, thật sự là Niết Bàn sao?  

 

 

Hắn không nói thêm với hai người chuyện gì, ánh mắt nhìn về phía Hàn Nguyệt, ánh mắt phát lạnh.  

 

 

– Ta đến rồi, ngươi muốn thế nào?  

 

 

Mạc Phàm hỏi.  

 

 

– Ta sao, cũng cần phải cảm ơn ngươi, mang người của ta tiến vào nơi này, nếu không ta đã không tìm đến được đây.  

 

 

Hàn Nguyệt cười lạnh lùng, nói.  

 

 

Lúc trước không phải là bọn họ không muốn tiến vào địa ngục Hồng Liên, nhưng phái người vào đều bị Huyết Hải tấn công, có một số người còn bị chết bên ngoài địa ngục Hồng Liên, vốn không có biện pháp tới được đây.