Giới thiệu truyện

Đánh giá: 10.0/10 từ 1 lượt BẠN GÁI QUÁI VẬT Tên khác: Quái vật bạn gái, Quái vật nữ hữu. Tác giả: Hữu Tình Khách. Thể loại: bách hợp, mạt thế, 1vs1, cường cường, HE, cái này gắn tag thì hơi sai nhưng thoi cứ để đại: xúc tu =)))) Tình trạng: 156 chương edit hoàn. Couple: Tang Lộ – Hạ Vị Sương. Edit: Alex (Wattpad: AlexGreen95). _____________ Giới thiệu Ba năm trước, người yêu của Hạ Vị Sương gặp tai nạn máy bay tử vong, thi thể chìm xuống biển sâu mất tích. Ba năm sau, vào một đêm mưa to tầm tã, sấm chớp liên hồi, cửa phòng 702 bị gõ vang. Qua mắt thần, Hạ Vị Sương thấy người bạn gái đáng lẽ đã chết từ lâu mặc chiếc váy đỏ rách rưới, cả người ướt đẫm, tóc dài đen như mực, nước da trắng bệch như giấy. Chị nở nụ cười cứng đờ. Bờ môi cong cong đỏ tựa bôi máu. Bàn tay Hạ Vị Sương nắm lấy chốt cửa run rẩy, xúc động toan mở. Cô em họ ở nhờ trong nhà mơ mơ màng màng bước ra, hỏi: “Mùi gì tanh dữ vậy ta?” Hạ Vị Sương cứng người. Len qua kẹt cửa truyền đến là mùi tanh tưởi đặc hữu của đại dương. Bạn gái quái vật x Con người. Một câu giới thiệu vắn tắt: Người yêu đã chết quay về. Đại ý: Trong hoàn cảnh khó khăn cũng phải nỗ lực sinh sống, không từ bỏ lương tri và điểm mấu chốt của con người. _____________ Review không spoil: Yo, chúng ta đã có tổng tài dễ cưng, diễn viên dễ cưng, kiếm tiên dễ cưng, tiểu quỷ dễ cưng, điện hạ dễ cưng sòi, giờ thêm quái vật dễ cưng nhe. Chào mừng quý dị đến với hố mới, hố mạt thế. Truyện này phiêu lưu pha chút kinh dị, là thể loại toi ưa thích. Nội dung cơ bản như đã nêu ở trên. Bạn gái chết đi biến thành quái vật nhưng vẫn nhớ tới mình, tìm về bảo vệ mình. Nghe lãng mạn nhờ? Không có đâu 🙂. Đây là câu chuyện tình yêu giữa một con quái vật biến thái và một con người có bệnh tâm thần (cũng biến thái luôn). Nếu phải tóm tắt nội dung thì hẳn là quá trình thay đổi, bao dung và chấp nhận lẫn nhau vì tình yêu của hai nhân vật chính, nhân tiện ngược xác sống, quái vật. Tại sao truyện này toi không gắn tag ngọt sủng? Tại vì nữ chính 1 muốn giết nữ chính 2, nữ chính 2 muốn ăn nữ chính 1 (nghĩa đen) nên để ngọt sủng thì nó lại cắn rứt lương tâm quá. Nhưng mà có ngọt sủng thiệt, nên quý dị yên tâm. Không ngọt thì mười cái đời toi cũng không làm. Một số điểm mà toi thích ở truyện này: – Nếu những truyện mạt thế thường hay miêu tả sâu về mặt xấu xa, đen tối của con người khi mạng sống bị đe dọa thì truyện này ngược lại, đề cao sự lương thiện, trung thành và lòng biết ơn. Nên có thể nói là mang đến năng lượng tích cực, đúng như đại ý mà tác giả đã nêu. – Cái này là điểm cộng đối với toi nhưng có thể là điểm trừ đối với quý dị. Không có phản bội và hy sinh. Không phải đọc mà nơm nớp lo sợ tác giả bẻ cua, cắm death-flag, cho ai lãnh cơm hộp bất thình lình. Đọc trong tâm thế thoải mái, thích ai cứ thích, không sợ đùng phát bias chết queo (lí do drop Deathnote, SnK, KnY và 7749 truyện khác 🙂). Toi là kiểu dễ bị ảnh hưởng tâm trạng, nên né những cái gì quá nặng nề. – Diễn biến cốt truyện được tác giả miêu tả hợp lí, chi tiết, bất ngờ. Bối cảnh truyện cũng xây dựng khá hoàn thiện. Mạch truyện hồi hộp, lôi cuốn. – Thoại thông minh, mặn mòi, không sượng trân, nhàm chán. Ít ra là chọc cười được đứa đơ như toi. – Người thì vừa lương thiện vừa nguy hiểm. Quái vật thì vừa thấy ghê vừa thấy cưng. Nghe thì mâu thuẫn nhưng thiệt ra rất hợp lí. Đương nhiên cũng có vài chỗ toi cho là chưa hoàn hảo: – Diễn biến tâm lý từ yêu sang hận rất ấn tượng, nhưng từ hận về yêu hơi mờ nhạt, chắc vì bản chất nó là từ từ thay đổi, từ từ chấp nhận. – So với màn combat của hai nữ chính ở đoạn giữa thì màn đấu Boss cuối có vẻ… hơi đơn giản. Nó vẫn hợp lí, không đến mức đầu voi đuôi chuột, nhưng toi đã mong chờ cái gì đó kịch tính, hoành tráng hơn. Đoán là tác giả muốn bù đắp lại cho độc giả sau khi đã ngược tanh bành khúc giữa. Nhưng chính khúc giữa mới là cao trào, là phần xuất sắc nhất truyện. Tạm thời là vậy, khi nào nhớ ra thêm sẽ bổ sung. Lần này siêng đột xuất nên vẽ bìa, bình thường chỉ quẹt 3 cái tên. Dự kiến mỗi ngày một chương, thứ Bảy, Chủ nhật hong hứa chắc. Hoan nghênh góp ý hiền lành, thân thiện, miễn các loại drama, gây war, cục súc. _____________ Rảnh nên xàm chút. Tên truyện theo nhiều phong cách: – Tên gốc: Bạn gái quái vật. – Kiểu Harry Potter: Hạ Vị Sương và cô bạn gái quái vật. – Kiểu phim Nhật: Cô bé lọ lem thời tận thế. – Kiểu light-novel: Sau tai nạn máy bay, bạn gái tôi biến thành quái vật quay về. – Kiểu truyện thiếu nhi: Quái vật ngốc xít học cách yêu. – Kiểu truyện cổ tích: Người đẹp và quái vật cũng đẹp. – Kiểu game thời trang: Kỳ tích Lộ Lộ. – Kiểu game thủ tháp: Monster vs. Zombies, hay theo Trung Quốc thì là Quái vật đại chiến cương thi. – Kiểu tập làm văn: Nhà em có nuôi một quái vật… Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 68

Chương 68

Ngụy Vân Lang dừng xe trên đường, quay đầu nhìn sang bên kia, nhất thời quên phải chạy trốn.

 

Cơ mà cậu ta c*̃ng không cần chạy nữa. Sau khi mất đầu thì cổ c*̉a con quái vật ba đầu sáu tay trước đó từng đuổi giết cậu ta đã ồ ạt phun máu như suối, phun được một lúc thì đột nhiên im bặt. Thân thể khổng lồ, nặng nề ngã rầm, đè cho chỗ đó thê thảm không nỡ nhìn.

 

Mưa còn đang rơi tí tách. Ngụy Vân Lang như nhìn thấy nước trên mặt đường phía sau có lẫn một chút màu đỏ. Hẳn vì cơn mưa vẫn dai dẳng kéo dài này đã chặn mùi, hoặc c*̃ng có thể vì kích thước mục tiêu là cậu ta quá nhỏ nên Tang Lộ không chú ý đến bên này. Ngụy Vân Lang không hành động thiếu suy nghĩ mà vẫn nhìn chằm chằm Tang Lộ, bởi vì vị trí c*̉a Hạ Vị Sương hẳn sẽ không cách quá xa, mà Tang Lộ lại ở ngay đây. Có lẽ hai người này ở c*̀ng một chỗ cũng không chừng.

 

Kì quái. Hạ Vị Sương sinh cơ mỏng manh, thế hẳn là sẽ không được tốt lắm mới đúng. Chẳng lẽ là bị Tang Lộ cầm tù?

 

Tất cả những điều đó còn phải chờ Ngụy Vân Lang tìm được Hạ Vị Sương thì mới biết.

 

Ngụy Vân Lang thấy Tang Lộ đứng trên mái nhà, ôm ba cái đầu trong lòng, thẳng tay cắm vuốt vào, móc từ mỗi cái đầu ra một viên tinh thạch to cỡ nắm tay trẻ sơ sinh. Chị ta định nuốt thẳng một viên, nhưng lại tạm dừng, sau đó giơ tinh thạch lên giữa không trung để nước mưa gột sạch não và máu trên đó.

 

Lấy tinh thạch xong, cái đầu kia lập tức bị Tang Lộ tiện tay vứt trên mặt đất. Vì khoảng cách khá xa, lại có chướng ngại vật chắn giữa, Ngụy Vân Lang không nhìn rõ tử trạng thảm thiết c*̉a quái vật ba đầu sáu tay, nhưng cậu ta lại phát hiện những xác sống khi nãy vẫn còn đuổi theo sau xe ô tô hình như tự nhiên không còn hứng thú với cậu ta nữa. Tất cả ồ ạt đổ về phía kia. Dường như nơi đó có thứ gì còn thu hút xác sống hơn cả người sống sờ sờ là Ngụy Vân Lang đây.

 

Rửa tinh thạch sạch sẽ rồi, Tang Lộ lại nhìn dáo dác chung quanh. Cô vừa quay đầu, Ngụy Vân Lang đã rụt cổ theo phản xạ. Nhưng ngay sau đó, cậu ta lại nhận ra cách xa như thế, lại còn trốn trong xe, Tang Lộ hẳn là không chú ý đến mình. Cơ mà cậu ta như thế không phải chỉ là nghe theo tiếng lòng thôi sao… Ngụy Vân Lang nghe theo tiếng lòng tiếp tục kéo cổ áo lên cao cao, bảo vệ cái cổ lạnh căm căm c*̉a mình.

 

Hình như Tang Lộ đang quan sát địa hình. Chỉ lát sau, cô đã lựa chọn một chỗ, sau đó di chuyển. Tang Lộ vừa di chuyển, nửa người dưới bị che khuất rốt cuộc c*̃ng lộ ra trước mặt Ngụy Vân Lang, khiến cậu ta bật thốt một câu ôi thần linh ơi đó là cái thứ gì thế.

 

Cái bướu thịt hình trứng khổng lồ căng phồng, phía trên nổi cộm đầy gân mạch tím xanh dữ tợn, đồng thời mọc ra hơn mười cái xúc tu linh hoạt để hỗ trợ di chuyển, cứ thế mà nối tiếp dưới phần eo c*̉a Tang Lộ.

 

Thứ xấu xí, quái dị lại ghê tởm như thế, bất luận nhìn kiểu gì c*̃ng thấy không xứng với nửa người trên xinh đẹp kia. Cơ mà c*̃ng có thể đó mới là bản chất thật sự c*̉a quái vật. Bất luận vẻ ngoài có đẹp đẽ thế nào c*̃ng không thay đổi được cái đáng sợ bên trong.

 

Khi nhìn đến thân thể c*̉a Tang Lộ thì suy nghĩ đầu tiên bật ra trong đầu Ngụy Vân Lang chính là kiến chúa, kiến chúa được đàn kiến tất bật nuôi dưỡng. Sau đó, cậu ta lại nổ máy xe, đuổi theo hướng mà Tang Lộ đã đi. Đi rồi lại đi, Ngụy Vân Lang kinh ngạc phát hiện hướng đi của Tang Lộ hoàn toàn trùng khớp với hướng mà cậu ta đã suy tính về vị trí c*̉a Hạ Vị Sương. Điều đó lại càng c*̉ng cố cho suy nghĩ Hạ Vị Sương đang bị Tang Lộ giam giữ.

 

Bà chị tội nghiệp, không biết đã bị tra tấn thế nào… Xùy, không được nghĩ nữa, phải mau mau cứu bà chị ra. Nhạc Nhạc còn đang chờ kia kìa!

 

Tuy nhìn như đang kéo theo một cái bướu thịt nặng nề nhưng thật ra Tang Lộ lại hết sức linh hoạt. Chỉ có lúc leo lên thì vô c*̀ng hoang dã, khủng khiếp hệt như những gì nói về quỷ nước. Hơn nữa, tốc độ c*̉a cô ta c*̃ng rất nhanh. Trong hoàn cảnh nội thành phức tạp, Ngụy Vân Lang chỉ đuổi theo một lúc đã bị bỏ xa. Nhưng may mà cậu ta còn nhớ hướng, thế là lại lái xe theo suốt một đường.

 

 

Trong khách sạn Chấn Hoa, Mễ Nhạc Nhạc bị đám người Từ Khang Kiện bắt leo lên lầu. Vóc người em nhỏ nhắn, sức lại yếu, liều mạng giãy giụa c*̃ng không thoát được, cuối c*̀ng dứt khoát bỏ cuộc.

 

Phải giữ sức thì mới có thể tìm được thời cơ chạy trốn!

 

Nói không sợ là nói dối, nhưng sợ c*̃ng vô dụng. Hơn nữa, em tin anh Ngụy Vân Lang nhất định sẽ trở về cứu mình.

 

Mễ Nhạc Nhạc ngẫm nghĩ rồi ra mòi dè dặt hỏi Từ Khang Kiện: "Chú, mấy chú muốn đưa cháu đi đâu thế?"

 

Từ Khang Kiện vô c*̀ng hung hăng với Ngụy Vân Lang, song thái độ c*̉a hắn với Mễ Nhạc Nhạc vẫn cứ hiền hòa như thế. Hắn cười sang sảng, nói: "Đừng sợ, chú sẽ không làm hại cháu đâu. Tới ngay đây. Tới đó rồi cháu sẽ biết."

 

Vẻ mặt này rõ ràng là xem em như con nít ba tuổi mà lừa bịp. Mễ Nhạc Nhạc cắn môi, không hỏi nữa. Vì không có điện nên đành phải leo thang bộ. Hộc hộc hộc, bọn họ bò lên tới lầu bảy.

 

Chỗ lầu bảy này không giống với những tầng khác. Nơi này có một cái bể bơi trong nhà rất lớn. Khi bị mang đến đây thì đôi mắt to đen láy c*̉a Mễ Nhạc Nhạc cứ liên tục đảo vòng. Em nhanh chóng quét qua một lượt toàn bộ hoàn cảnh nơi này. Em nhớ chị Sương Sương đã từng nói sức chiến đấu c*̉a mình quá yếu, nhưng vẫn có thể nhờ trí thông minh mà tự cứu bản thân.

 

Ai da, vốn dĩ em định đi cứu chị Sương Sương, kết quả cuối c*̀ng ngay cả mình c*̃ng phải trông nhờ anh Ngụy Vân Lang cứu. Mễ Nhạc Nhạc áy náy không thôi, nghĩ thầm nếu mình đừng bốc đồng mà theo tới đây thì hay quá rồi. Đi theo chỉ gây trở ngại chứ chẳng giúp được gì.

 

Bể bơi trong nhà đúng là rất rộng. c*́p nước, c*́p điện rồi mà vẫn còn đầy là vì giáo đồ c*̉a Quang Minh Thần Giáo đã dựng một cái ống hứng nước mưa trên mái nhà dẫn xuống. Hiện tại, xung quanh cái bể ấy là một vòng những tín đồ khoác áo bào trắng đang quỳ dưới đất cầu nguyện với vẻ mặt thành kính. Nhưng vì số lượng hơi ít nên thoạt trông có phần thưa thớt, khó coi.

 

Cơ mà "ít" đó chỉ là tương đối thôi, muốn hạ đo ván hai anh em vẫn còn dư sức.

 

Đằng trước nơi các tín đồ bái lạy, c*̃ng chính là trong bể bơi, có một đóa hoa màu trắng tỏa ánh sáng nhu hòa. Mễ Nhạc Nhạc từng thấy đóa hoa ấy rồi. Lúc đầu, chính là Từ Khang Kiện ôm theo nó mang hai anh em về từ tay quái vật. Mà giờ đây, đóa hoa này bị rút khỏi chậu, cứ thế mà thả xuống nước.

 

Cả bộ rễ và nửa th*n d*** của hoa ngâm trong nước. Đóa hoa và nửa thân còn lại lộ trên mặt. Bên dưới rõ ràng không hề có thứ gì nâng đỡ nhưng nó vẫn cứ lơ lửng như thế. Đến gần nhìn kĩ là có thể thấy những cái rễ mảnh màu trắng kia cứ kéo dài mãi xuống dưới. Rất rất dài, lại còn khẽ lung lay, chẳng rõ là nương theo sóng gợn hay là chính bản thân nó đang cử động.

 

Mễ Nhạc Nhạc cảm thấy khung cảnh này có hơi đáng sợ. Em lùi về sau một bước theo bản năng, nhưng lại bị Từ Khang Kiện đè vai đẩy ra trước.

 

Vẻ mặt Từ Khang Kiện vẫn hiền hòa, song động tác lại vô c*̀ng cứng rắn: "Đừng sợ. Đây là ý chỉ c*̉a Thần, là vinh quang c*̉a cháu."

 

Mễ Nhạc Nhạc bị đẩy đến bên rìa bể bơi, vội vươn tay túm lấy quần áo Từ Khang Kiện, sợ hãi hỏi: "Chú, chú muốn làm cái gì?"

 

Từ Khang Kiện cười sang sảng, nói: "Không phải chú muốn làm cái gì. Mà là cháu."

 

"Nghĩa là sao? Chú, cháu không biết bơi, lạnh quá sẽ bị cảm." Mễ Nhạc Nhạc vờ tội nghiệp, hy vọng người này có thể rủ lòng thương mà buông tha cho mình. Tình hình thế này, em nghĩ mãi c*̃ng không biết nên làm sao mới tự cứu được!

 

Từ Khang Kiện c*̀ng mấy người bên cạnh hắn c*̃ng quỳ xuống hướng đóa hoa nghe đồn là hóa thân c*̉a Thần Quang Minh kia. Mắt Từ Khang Kiện lập tức toát lên vẻ thành kính cuồng nhiệt. Bàn tay hắn vẫn túm chặt Mễ Nhạc Nhạc không buông, vừa nhìn đóa hoa kia vừa nói:

 

"Đừng sợ. Chỉ là Thần lựa chọn cháu thôi, hy vọng cháu trở thành Thánh Nữ c*̉a giáo phái, vì nó gieo rắc quang minh. Chóng thôi, chóng thôi cháu sẽ biết nên làm thế nào."

 

Nói đoạn, hắn lại liếc nhìn Mễ Nhạc Nhạc. Trong mắt hắn thế mà lại xuất hiện vẻ ghen tị.

 

Mễ Nhạc Nhạc thầm trào phúng trong lòng. Đồ đầu đất ngu xuẩn, già đầu thế rồi mà vẫn còn ngu xuẩn. Đàn ông đúng là không đáng tin chút nào!

 

Giây phút này, em hoàn toàn quên mất anh Ngụy Vân Lang c*̉a em c*̃ng là đàn ông…

 

Từ Khang Kiện vẫn túm chặt Mễ Nhạc Nhạc. Hắn nhìn về phía hóa thân c*̉a Thần Quang Minh, rồi chợt nhắm mắt, há miệng, bắt đầu hát. Không có ca từ, chỉ có giai điện đơn giản, nhu hòa, bình tĩnh khởi đầu từ hắn. Những giáo chúng bên cạnh c*̃ng bắt đầu cất giọng hoà theo. Tiếng hát vang vọng giữa hồ bơi trống trải.

 

Bên ngoài khách sạn mưa to rả rích, đập ầm ầm vào cửa sổ, như trở thành nhạc đệm cho tiếng ca nhu hòa, trang trọng c*̉a họ. Chỉ lát sau, Mễ Nhạc Nhạc đã thấy lòng mình bình tĩnh lại. c*̀ng với tiếng ca ngân nga, em dần quên đi nỗi sợ hãi, quên luôn phải phản kháng, chỉ cảm thấy trong lòng bất chợt dạt dào cảm giác hạnh phúc, an hòa. Em ngơ ngác xoay người, đỡ lấy chiếc thang bể bơi, từ từ đi xuống nước.

 

Khi làn nước lạnh lẽo chạm đến mũi chân, Mễ Nhạc Nhạc mới giật mình thoát khỏi trạng thái kì quái kia. Em bị bản thân mình dọa sợ phát khiếp, tim đánh thình thịch. Quá kì quái, vừa rồi hệt như bị tẩy não vậy. Không không không, giờ c*̃ng thế. Trong lòng có một ý niệm đang liều mạng kéo em về trạng thái vừa rồi.

 

Không được mà!

 

Chịu không nổi!

 

Mễ Nhạc Nhạc dứt lòng đặt mông ngồi xuống mặt sàn ướt nhẹp, lạnh căm, sau đó rướn cổ, đập đầu vào tay vịn cầu thang cái bốp. Em nhắm mắt, ngoẹo đầu, nằm trên mặt đất. Không đụng đến bất tỉnh nhưng Mễ Nhạc Nhạc lựa chọn giả bộ bất tỉnh.

 

Từ Khang Kiện: "…"

 

Các tín đồ: "…"

 

Tiếng ca đột nhiên im bặt. Từ Khang Kiện vội đứng dậy đi xem đầu c*̉a Mễ Nhạc Nhạc, thấy cô bé chỉ ngất xỉu thì mới yên lòng.

 

"Giáo Hoàng, làm sao bây giờ? Còn tiếp tục nữa không?"

 

Từ Khang Kiện cau mày: "Mang nó về, trông cho kĩ. Làm sao bây giờ? Chút chuyện vậy c*̃ng làm không xong, tiếp tục ca tụng thần minh cầu được khoan thứ đi! Lát nữa mình ta sẽ xin chỉ thị c*̉a Thần, tới đó lại nói tiếp."

 

Không còn cách nào khác. Thánh Nữ ngất xỉu rồi, thế hình như không phù hợp với yêu cầu c*̉a Thần.

 

Thần thích thiếu nữ tỉnh táo.

 

Có điều, khi Từ Khang Kiện vừa định ôm Mễ Nhạc Nhạc rời khỏi bể bơi thì trong nước tự dưng lại mọc ra mấy sợi mảnh màu trắng, nhẹ nhàng quấn lấy cẳng chân Mễ Nhạc Nhạc và tay Từ Khang Kiện. Từ Khang Kiện run rẩy cả người, ánh mắt lập tức trở nên đục ngầu, như chìm vào trạng thái kì quái nào đó. Tròng mắt hắn vô thức đảo vòng, ánh mắt rã rời, hệt một cương thi.

 

Mọi người không dám hó hé lời nào, c*̃ng không dám quấy rầy hắn. Bởi vì bọn họ biết, những sợi mảnh màu trắng kia chính là sợi rễ từ hóa thân c*̉a Thần. Thần đang nói chuyện với Giáo Hoàng!

 

Lát sau, những sợi mảnh ấy mới rút khỏi tay Từ Khang Kiện, song vẫn còn quấn trên đùi Mễ Nhạc Nhạc. Mễ Nhạc Nhạc đang giả bộ bất tỉnh cảm thấy cẳng chân tự nhiên vừa tê, vừa mỏi, vừa lạnh. Giống như có thứ gì đó đang chui vào, làm em ghê tởm muốn chết.

 

Không được, phải chạy!

 

Trực giác với nguy hiểm c*̉a trẻ con vô c*̀ng nhạy bén. Mễ Nhạc Nhạc đang vờ ngất xỉu bất chợt mở mắt, lồm cồm bò dậy toan chạy hướng cửa ra. Nhưng Từ Khang Kiện lại túm lấy cổ áo c*̉a em, giật trở lại, ghen ghét cười nói: "Thánh Nữ, chạy cái gì? Thần rất thích cháu. Rất thích, rất thích cháu đấy!"

 

Sau đó, hắn hung hăng, thô bạo đẩy Mễ Nhạc Nhạc xuống bể bơi. Nước văng tung tóe.