Giới thiệu truyện

Đánh giá: 7.6/10 từ 10 lượt Nguồn: Tấn Giang Edit: Cáo khìn Beta: Ổ thú Quản lý: Chó Des: Rồng Đào Hà Mã Thể loại: thú nhân, xuyên không, làm ruộng, kiếp trước kiếp này Giới thiệu: Truyện khai hoang ở tinh tế nhẹ nhàng ngọt ngào, không phải chuyện nghiêm túc gì cả, chỉ là trồng trọt một chút, ngủ một chút, xanh hóa hoàn cảnh, giải cứu thế giới. Chuột sóc (睡鼠- chuột sóc) là một loài gặm nhấm thuộc họ Gilridae dáng vẻ thon nhỏ rất dễ thẹn thùng xấu hổ, chuột sóc khi còn sống có 3/4 thời gian vượt qua trong giấc ngủ, hơn nữa còn thường xuyên vì ngủ tới quên ăn cơm mà đói chết, đã gần bị tuyệt chủng. Nhóc chuột sóc thẹn thùng nhắm mắt ngủ, lúc tỉnh dậy phát hiện mình tiến vào nhà tù, nói chính xác hơn là hành tinh bỏ hoang, một hành tinh có điều kiện sống khắt nghiệt vì trải qua chiến tranh giữa các hành tinh nên bị vứt bỏ, nơi này chỉ có một số lượng lớn phạm nhân và những kẻ trốn chạy lưu đày, nơi này chính là vùng đất bị trục xuất mà mọi người né tránh còn không kịp, cũng là vùng đất nghèo nàn, vùng đất đen tối. Thư Thủy Thủy dè dặt xòe móng vuốt: “Xin hỏi… có chỗ ngủ không? Tôi trả một quả, không, hai quả phỉ cho anh!” … Gần đây Cổ Lan Cốt nuôi một con chuột, con thú cưng này không dính người nhưng có chút dính tay. Thư Thủy Thủy (^-^): “Tay đẹp như vậy, không cho tôi làm ổ thật đáng tiếc, xin hỏi… tay này có thể cho tôi thuê không? Tôi… tôi trả ba quả phỉ!” Chơi sộp giơ ngay bốn móng vuốt nhỏ, chốc lát sau, Thư Thủy Thủy dè dặt dùng một cái móng khác lặng lẽ lẽ đè một vuốt xuống. … Công thụ xem đối phương là thú cưng mà nuôi, nuôi nuôi nuôi, ẻ…. hình như thú cưng có gì đó sai sai, rõ ràng là lấy về nhà làm vợ ? Thụ là bé đáng yêu siêu cấp, nhớ chuẩn bị sẵn khăn giấy nha, bất cứ lúc nào cũng có thể bị máu manh (đáng yêu) văng đầy mặt, đọc truyện rất nguy hiểm, người thiếu máu phải cẩn thận. Không thịt, kéo màn tắt đèn thả cua, tác giả yêu thanh thủy, thanh thủy làm tác giả cảm thấy thực vui vẻ ư a ~ ~ ~ … Đánh giá tác phẩm: Chuột sóc là một loài chuột dành ba phần tư cuộc đời vượt qua trong giấc ngủ. Thư Thủy Thủy chính là một con trong số đó, vừa tỉnh ngủ thì xuyên tới một thế giới tương lai xa lạ, trên một hành tinh bỏ hoang giam giữ phạm nhân có hoàn cảnh sống bị phá hỏng nghiêm trọng. Thư Thủy Thủy nuôi một con thú cưng hình người tên là Cổ Lan Cốt, từ đó bắt đầu cuộc sống dưỡng lão trồng trọt, xanh hóa hoàn cảnh, nuôi thú cưng, cộng thêm cứu vớt thế giới. Là một câu chuyện trồng trọt ở thời đại tinh tế, không khí của truyện nhẹ nhàng đáng yêu, cố gắng phát huy bán manh tới đẳng cấp cao nhất. Trong bầu không khí ấm áp và vui vẻ chứng kiến một thế giới hồi phục. Trong văn không chỉ có cuộc sống hằng ngày nhàn nhã đáng yêu mà còn có xung đột căng thẳng, các hành tinh va chạm, có nền văn minh thứ bảy giáng xuống, vũ trụ tràn ngập nguy cơ. Ôn hòa và kích thích cùng tồn tại, mềm mại và mạnh mẽ cùng tồn tại, dẫn độc giả lạc vào cuộc hành trình đầy kỳ ảo huyền bí. … [Cáo dò mìn] *bụp bụp bụp* lăn quay Dùng cái thân mong manh dễ vỡ của ta dò mìn suốt gần một tuần thì cáo khẳng định là hay, cũng vì hay nên cáo sẽ cho nó vào combo hố nhà mình. Chắc mọi người cũng thấy trên thể loại cáo để 1 dãy dài thòn lòn nhỉ, à ừ, nó có hết trong truyện á, mỗi thứ một chút một chút, quá nhiều thể loại nên hơi loạn não một chút, nhưng chủ chốt thì là trồng trọt trồng trọt trồng trọt, bán manh bán manh bán manh nha :3 Note: cáo sẽ cố gắng chọn lựa từ ngữ đơn giản, dễ hiểu, cái nào giữ hán việt hay hơn dịch ra mà mọi người vẫn hiểu thì sẽ giữ ^_^ mọi người đọc truyện không bình luận gây war, hoan nghênh góp ý, cáo sẽ tiếp thu và chọn lọc để chỉnh sửa cho phù hợp nha ~  Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 153

Chương 153

Gần chuột ắt giỏi làm trộmĐội viên tuần tra cẩn thận đánh giá người kia hồi lâu, không phát hiện ra sơ hở nào từ biểu cảm của người này, hơn nữa nhìn kỹ thì dáng vẻ quả thực có vài phần giống Khanh Mộng Tinh trong căn cứ, thậm chí càng nhìn càng thấy giống.

Người bên ngoài đại trận bảo vệ thấy đội viên tuần tra do dự thì tiếp tục đề nghị: “Nếu ông không yên tâm thì có thể tìm người tới, tôi sẽ trốn ở gần đây, không đi đâu. Chỉ là thời gian gấp rút, hy vọng ông nhanh chóng quyết định, khu A và khu S tấn công lâu như vậy mà không có tác dụng, lại không có động tác khác, chẳng lẽ mọi người không thấy kỳ lạ à?”

Đội viên tuần tra cuối cùng cũng dao động, quả thật người này nói rất có lý. Cuộc tấn công của khu A và khu S không hề có hiệu quả nhưng bọn họ lại cứ lãng phí năng lượng của pháo lượng tử, không hề dừng lại cuộc tấn công vô ích này, trông giống như đang ra vẻ, cũng giống như đang chờ đợi điều gì đó: “Được rồi, tôi sẽ cho ông vào.”

Người bên ngoài đại trận bảo vệ lộ ra một nụ cười không quá rõ ràng: “Cám ơn, cả dãy núi Thương Vực sẽ biết ơn ông.”

Đội viên tuần tra nghe vậy thì ngốc nghếch gãi đầu: “Cảm ơn thì không cần, đây là nhà của tôi, là nơi trú ẩn của tôi, nếu có người muốn làm hại nó, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý.”

Vừa nói, người tuần tra vừa ném ra một cuộn dây thừng, bời vì có đeo ngọc bội ra vào nên hành động không bị cản trở.

Người bên ngoài trận pháp bảo vệ nhặt lấy dây thừng, phát hiện dây thừng đã dùng nút thắt phức tạp tạo thành một vòng tròn, chỉ cần đặt hai tay vào rồi kéo chặt đầu kia của dây thừng là có thể hoàn thành trói lại.

‘Khanh Mộng Tinh’ ở bên ngoài trận pháp bảo vệ không chút do dự đặt hai tay vào.

Đội viên tuần tra nắm chặt đầu kia của dây thừng lập tức kéo mạnh, trong nháy mắt đã trói chặt hai tay của ‘Khanh Mộng Tinh’, để chắc chắn có thể trói chặt còn kéo thêm lần nữa, đồng thời còn ân cần giải thích: “Nút thắt này là khóa cố định bọn tôi thường dùng khi di chuyển trên biển, càng giãy càng chặt, đã trải qua thử thách bão táp, ông có thể yên tâm, tuyệt đối sẽ không tháo ra được đâu.”

Người bên ngoài trận pháp nghe vậy thì bật cười bất đắc dĩ: “Lời an ủi thật đặc biệt, nhưng sợi dây này có phải hơi mảnh không, ông yên tâm à?”

Đội viên tuần tra mỉm cười an tâm: “Đương nhiên yên tâm, đây là tôi dùng đá năng lượng và điểm trồng trọt đổi được đó, do Thư Thủy Thủy làm ra, ông biết Thư Thủy Thủy không? Kỳ tích của Thủy Tinh Cung bọn tôi đó, ngay cả Cổ Lan Cốt cũng phải ôm đùi đó!”

Vừa nói, đội viên tuần tra vừa dùng dây thừng dẫn người nọ vào, chỉ cho đối phương đường vào, may mà người này đã học được phương pháp từ chuột xám, nếu không thật sự không vào được.

Khi bước chân của ‘Khanh Mộng Tinh’ tiến vào đại trận bảo vệ, lời giảng giải của đội viên tuần tra vừa vặn nói đến: “Ông đừng thấy sợi dây này nhỏ, bọn tôi từng dùng nó để kéo thuyền đấy, nghe nói bên trong còn thêm cả tơ linh tằm, không chỉ dẻo dai mà còn rất sắc bén. Nè nè nè! Ông đừng dùng sức, ông xem, cổ tay bị cứa rách chảy máu rồi kìa. Nhưng không sao đâu, chỉ cần ông không dùng sức giãy giụa, hai tay sẽ không bị cứa đứt đâu.”

Nụ cười trên mặt Khanh Mộng Tinh có một thoáng cứng đờ, trên tay quả nhiên thả lỏng, vài giọt máu tươi theo bàn tay chảy xuống, cuối cùng nhỏ xuống đất: “Dây thừng rất hữu dụng.”

Đội viên tuần tra cười toe toét, trông thực ngốc nghếch: “Đúng vậy, sợi dây này tôi thường dùng để đi săn, đám con mồi bị dây thừng quấn lấy liền hoảng sợ giãy giụa, dây thừng ngày càng siết chặt, có lúc đầu của con mồi còn bị cứa đứt đó, ha ha ha, ông nói coi có phải chúng ngốc đến đáng yêu không?”

Khanh Mộng Tinh: “…” Nụ cười trên mặt không hề biến mất, chỉ là ánh mắt tối sầm lại.

Đúng lúc này, các đội viên tuần tra khác tiến đến, nhìn thấy cảnh này thì hơi ngạc nhiên: “Đội trưởng Hồ, người này là ai vậy?”

Hồ Tư Thần giơ sợi dây thừng trong tay: “Một món quà bất ngờ. Thủy Thủy có ở căn cứ không?”

Đội viên tuần tra gật đầu: “Lúc tôi ra ngoài thì vẫn còn, hôm nay tình huống khá đặc biệt, không có nhiều người ra ngoài.”

“Tôi về căn cứ trước đây, cậu tiếp tục tuần tra đi.” Hồ Tư Thần đi được hai bước, tựa hồ nhớ ra điều gì: “À đúng rồi, khi tuần tra nếu gặp người đến xin gia nhập thì không cần để ý, chọn hôm nay để đến xin gia nhập thì chắc chắc đầu óc không được tốt lắm.”

Đội viên tuần tra gãi đầu: “Tôi biết rồi.”

‘Khanh Mộng Tinh’ đầu óc không được tốt lắm cũng không phản kháng, ngoan ngoãn đi theo sau Hồ Tư Thần, trên mặt luôn nở nụ cười, chỉ là nụ cười có vài phần gian tà, hoàn toàn không giống người bị khống chế.

Ngày thường Hồ Tư Thần ghét nhất là ứng phó với loại người này, nhưng anh tin tưởng vào thực lực của mình và dây thừng tơ linh tằm. Dây thừng này có thể dùng linh lực để điều khiển đơn giản, theo lời của Thư Thủy Thủy thì đây là một món linh khí cấp thấp.

Linh khí hay không Hồ Tư Thần không biết, nhưng anh đã bước vào ngưỡng cửa tu hành có thể dùng linh lực cắt đứt hai tay của ‘Khanh Mộng Tinh’ trong nháy mắt. Hơn nữa nếu đoán không sai, e rằng lai lịch của người này không nhỏ, đáng tiếc người này đã đánh giá thấp thực lực của Thủy Tinh Cung.

Trong mùa khô có vô số người muốn đến nương nhờ dãy núi Thương Vực, Thủy Tinh Cung sao có thể không có cơ chế sàng lọc. Có Tạ Phong ở đây, chế tạo máy phát hiện nói dối đơn giản chẳng qua chỉ chuyện chốc lát. Khanh Mộng Tinh bị thương nặng được nhặt về, hơn nữa có thể sống ở căn cứ lâu như vậy, đương nhiên đã thông qua bài kiểm tra máy phát hiện nói dối, vì thế kẻ mà anh bắt được chắc chắn là giả.

Pháo lượng tử vẫn thỉnh thoảng nổ vang trên đỉnh đầu, lâu dần mọi người cũng bắt đầu quen với âm thanh chói tai này.

Khi Hồ Tư Thần dẫn ‘Khanh Mộng Tinh’ trở về căn cứ Thủy Tinh Cung, Thư Thủy Thủy vừa đếm xong số đá năng lượng kiếm được, Cổ Lan Cốt cũng đã lên kế hoạch mở rộng phạm vi kinh doanh của dịch vụ gia chính chuột xám, tăng thêm dịch vụ chuyển phát nhanh chuột xám, giao đồ ăn chuột xám.

Phần lớn mọi người đều trong căn cứ không ra ngoài, việc phủ xanh cũng không kém một ngày này.

Trình Khuyết đã chịu hết nổi rồi, đuổi Lưu Độ, Dư Tẫn và Nam Phương ra ngoài, chỉ có Tạ Phong vẫn còn trong phạm vi có thể tha thứ, dù sao muốn thực hiện việc sản xuất hàng loạt thiết bị khế ước thì không thể thiếu sự giúp đỡ của Tạ Phong.

Mấy người bị đuổi ra ngoài đang không có việc gì làm thì đụng phải Hồ Tư Thần trở về. Nhất là sau khi phát hiện có thêm một ‘Khanh Mộng Tinh’, lập tức từ trạng thái ủ rũ biến thành hăng hái.

Hồ Tư Thần đi một đường đã thu hút không ít ánh mắt, những người rảnh rỗi cũng tò mò đi theo, hiển nhiên đoán được sắp có chuyện.

Rất nhanh, nhóm lãnh đạo của Thủy Tinh Cung đã tập hợp đầy đủ. Nam Ca, Lưu Pha, Thư Thủy Thủy, Cổ Lan Cốt, bốn người kinh ngạc nhìn người bị Hồ Tư Thần mang đến.

Hồ Tư Thần vẫn chưa cởi trói: “Tên này nói mình là Khanh Mộng Tinh thật, nói người trong căn cứ chúng ta là Mang Nha giả mạo, lúc tôi tuần tra…” Hồ Tư Thần giải thích đơn giản sự việc.

Những người xung quanh nghe xong thì tấm tắc khen ngợi, nói ở chung với chuột xám lâu ngày, Hồ Tư Thần cũng trở nên thông minh hẳn, quả thực là gần chuột ắt giỏi làm trộm.

Chuột xám tò mò vây xem kêu chít chít hai tiếng, dường như biết mọi người đang khen mình.

“Có điều theo suy đoán này, Khanh Mộng Tinh giả mạo này chẳng phải có khả năng rất lớn là Mang Nha, lão đại khu S à?”

“Có khả năng này!”

“Ghê nha, đây là trò mèo bắt chuột, chuột xám cũng chỉ lừa được chim cú mèo thôi.”

“Lão đại khu S ngốc vậy sao?”

“Có hơi ngốc, rất có thể không phải Mang Nha.”

Những lời bàn tán xung quanh truyền vào tai ‘Khanh Mộng Tinh’, nhưng biểu cảm của hắn không có nhiều thay đổi, ngược lại hứng thú quan sát người của Thủy Tinh Cung, một lát sau lại chủ động lên tiếng: “Nói vậy mọi người đều cảm thấy tôi là giả?”

“Căn cứ bọn tôi đã tiến hành kiểm tra nói dối đối với những người mới gia nhập.” Nam Ca bình tĩnh trần thuật, ánh mắt chăm chú nhìn ‘Khanh Mộng Tinh’, nhưng rất tiếc, anh chỉ nhìn thấy sự thờ ơ trên người đối phương.

“Được rồi, nếu đã thế, vậy người thật đâu? Không ra gặp tôi à?” Khanh Mộng Tinh nhún vai.

Không cần người khác thông báo, động tĩnh của căn cứ rất nhanh đã thu hút Khanh Mộng Tinh. Khanh Mộng Tinh xuyên qua đám đông, khi nhìn thấy ‘Khanh Mộng Tinh’ bị trói hai tay thì ngẩn người, ánh mắt có một thoáng hoảng hốt, dường như không biết tại sao lại xuất hiện một người giống mình đến vậy.

Thất thần chỉ trong khoảnh khắc, Khanh Mộng Tinh nhanh chóng hoàn hồn, hứng thú đi vòng quanh ‘Khanh Mộng Tinh’ hai vòng, phát hiện không chỉ là diện mạo, chiều cao và vóc dáng của người này cũng rất giống anh.

Nam Ca giải thích: “Người này tự xưng là Khanh Mộng Tinh, nhưng thân phận bị nghi ngờ là Mang Nha, lãnh đạo khu S. Cuộc tấn công của khu S và khu A bị cản trở, có thể bọn họ đang tìm kiếm phương pháp đột phá mới. Tiếc là vận may không tốt, gặp phải Hồ Tư Thần giả heo ăn thịt hổ, trực tiếp bị trói về.”

“Mang Nha? Người phát động lệnh chặn giết?” Khanh Mộng Tinh nghe xong, trong mắt lập tức tràn đầy sát ý, may mà Lưu Pha bên cạnh kịp thời ngăn lại.

‘Khanh Mộng Tinh’ cười như không cười, thờ ơ ngước mắt: “Tôi không phải Mang Nha, nhưng căn cứ này thật sự rất thú vị nha, chẳng trách…”

Lời nói đầy ẩn ý khiến người ta khó hiểu, nhưng thân phận của hắn hiển nhiên là đối địch, cho nên xử lý thế nào trở thành vấn đề. Nếu người này thật sự là Mang Nha, vậy có thể lợi dụng hắn yêu cầu khu A và khu S dừng tay hay không? Mọi người thầm suy tư. Nhưng việc khu A và khu S dừng tay hay không dường như cũng không ảnh hưởng nhiều, cùng lắm chỉ là ồn ào hơn một chút.

“Giết luôn đi, tránh đêm dài lắm mộng.” Nam Ca dứt khoát quyết định.

Mọi người đột nhiên ngẩng đầu nhìn sang, sau đó đều hiểu ra, người này không thể sống, nhất là ở dãy núi Thương Vực. Thủy Tinh Cung chưa từng trải qua chặn giết, nhưng ngoại trừ Thủy Tinh Cung, phần lớn các căn cứ ở dãy núi Thương Vực hiện nay đều trải qua cửu tử nhất sinh, thậm chí có rất nhiều căn cứ bị tiêu diệt như Thanh Mộng Tinh Hà, bọn họ hận Mang Nha đến tận xương tủy.

‘Khanh Mộng Tinh’ nghe xong vẫn không biểu lộ cảm xúc kích động, chỉ mỉm cười yêu cầu: “Có thể để vị Khanh Mộng Tinh này ra tay không? Có lẽ một ngày nào đó, mấy người sẽ phát hiện, hôm nay mình đã tin sai người, giết Khanh Mộng Tinh thật, giữ lại Mang Nha, vậy thì thú vị biết bao!”

Mọi người không khỏi giật thót, nhưng cũng càng xác định thân phận Mang Nha của người này. Bởi vì theo lời đồn, Mang Nha là một tên điên, người trước mắt vẫn luôn cười thờ ơ nhưng dường như có thể nhìn thấu lòng người, một tên điên dùng cả mạng sống của mình để mua vui.

Khanh Mộng Tinh tức giận giãy khỏi sự ngăn cản của Lưu Pha, Lưu Pha đương nhiên cũng hiểu ẩn ý trong lời nói của Nam Ca, buông tay không ngăn cản nữa.

[hết 153]