Giới thiệu truyện

Đánh giá: 7.6/10 từ 10 lượt Nguồn: Tấn Giang Edit: Cáo khìn Beta: Ổ thú Quản lý: Chó Des: Rồng Đào Hà Mã Thể loại: thú nhân, xuyên không, làm ruộng, kiếp trước kiếp này Giới thiệu: Truyện khai hoang ở tinh tế nhẹ nhàng ngọt ngào, không phải chuyện nghiêm túc gì cả, chỉ là trồng trọt một chút, ngủ một chút, xanh hóa hoàn cảnh, giải cứu thế giới. Chuột sóc (睡鼠- chuột sóc) là một loài gặm nhấm thuộc họ Gilridae dáng vẻ thon nhỏ rất dễ thẹn thùng xấu hổ, chuột sóc khi còn sống có 3/4 thời gian vượt qua trong giấc ngủ, hơn nữa còn thường xuyên vì ngủ tới quên ăn cơm mà đói chết, đã gần bị tuyệt chủng. Nhóc chuột sóc thẹn thùng nhắm mắt ngủ, lúc tỉnh dậy phát hiện mình tiến vào nhà tù, nói chính xác hơn là hành tinh bỏ hoang, một hành tinh có điều kiện sống khắt nghiệt vì trải qua chiến tranh giữa các hành tinh nên bị vứt bỏ, nơi này chỉ có một số lượng lớn phạm nhân và những kẻ trốn chạy lưu đày, nơi này chính là vùng đất bị trục xuất mà mọi người né tránh còn không kịp, cũng là vùng đất nghèo nàn, vùng đất đen tối. Thư Thủy Thủy dè dặt xòe móng vuốt: “Xin hỏi… có chỗ ngủ không? Tôi trả một quả, không, hai quả phỉ cho anh!” … Gần đây Cổ Lan Cốt nuôi một con chuột, con thú cưng này không dính người nhưng có chút dính tay. Thư Thủy Thủy (^-^): “Tay đẹp như vậy, không cho tôi làm ổ thật đáng tiếc, xin hỏi… tay này có thể cho tôi thuê không? Tôi… tôi trả ba quả phỉ!” Chơi sộp giơ ngay bốn móng vuốt nhỏ, chốc lát sau, Thư Thủy Thủy dè dặt dùng một cái móng khác lặng lẽ lẽ đè một vuốt xuống. … Công thụ xem đối phương là thú cưng mà nuôi, nuôi nuôi nuôi, ẻ…. hình như thú cưng có gì đó sai sai, rõ ràng là lấy về nhà làm vợ ? Thụ là bé đáng yêu siêu cấp, nhớ chuẩn bị sẵn khăn giấy nha, bất cứ lúc nào cũng có thể bị máu manh (đáng yêu) văng đầy mặt, đọc truyện rất nguy hiểm, người thiếu máu phải cẩn thận. Không thịt, kéo màn tắt đèn thả cua, tác giả yêu thanh thủy, thanh thủy làm tác giả cảm thấy thực vui vẻ ư a ~ ~ ~ … Đánh giá tác phẩm: Chuột sóc là một loài chuột dành ba phần tư cuộc đời vượt qua trong giấc ngủ. Thư Thủy Thủy chính là một con trong số đó, vừa tỉnh ngủ thì xuyên tới một thế giới tương lai xa lạ, trên một hành tinh bỏ hoang giam giữ phạm nhân có hoàn cảnh sống bị phá hỏng nghiêm trọng. Thư Thủy Thủy nuôi một con thú cưng hình người tên là Cổ Lan Cốt, từ đó bắt đầu cuộc sống dưỡng lão trồng trọt, xanh hóa hoàn cảnh, nuôi thú cưng, cộng thêm cứu vớt thế giới. Là một câu chuyện trồng trọt ở thời đại tinh tế, không khí của truyện nhẹ nhàng đáng yêu, cố gắng phát huy bán manh tới đẳng cấp cao nhất. Trong bầu không khí ấm áp và vui vẻ chứng kiến một thế giới hồi phục. Trong văn không chỉ có cuộc sống hằng ngày nhàn nhã đáng yêu mà còn có xung đột căng thẳng, các hành tinh va chạm, có nền văn minh thứ bảy giáng xuống, vũ trụ tràn ngập nguy cơ. Ôn hòa và kích thích cùng tồn tại, mềm mại và mạnh mẽ cùng tồn tại, dẫn độc giả lạc vào cuộc hành trình đầy kỳ ảo huyền bí. … [Cáo dò mìn] *bụp bụp bụp* lăn quay Dùng cái thân mong manh dễ vỡ của ta dò mìn suốt gần một tuần thì cáo khẳng định là hay, cũng vì hay nên cáo sẽ cho nó vào combo hố nhà mình. Chắc mọi người cũng thấy trên thể loại cáo để 1 dãy dài thòn lòn nhỉ, à ừ, nó có hết trong truyện á, mỗi thứ một chút một chút, quá nhiều thể loại nên hơi loạn não một chút, nhưng chủ chốt thì là trồng trọt trồng trọt trồng trọt, bán manh bán manh bán manh nha :3 Note: cáo sẽ cố gắng chọn lựa từ ngữ đơn giản, dễ hiểu, cái nào giữ hán việt hay hơn dịch ra mà mọi người vẫn hiểu thì sẽ giữ ^_^ mọi người đọc truyện không bình luận gây war, hoan nghênh góp ý, cáo sẽ tiếp thu và chọn lọc để chỉnh sửa cho phù hợp nha ~  Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 141

Chương 141

Đến nơi ởTừ trước đến nay đều là mèo vờn chuột, đây là lần đầu tiên thấy chuột bắt cóc mèo như vậy, mặc dù con mèo này là chim cú mèo nhưng bản chất cũng tương tự, dù sao cú mèo cũng là loài ăn chuột.

Con cú mèo ngây thơ sau khi thu nhỏ chỉ to bằng nắm tay, dáng vẻ uy vũ khí phách trước đó đã hoàn toàn biến mất, nó lùn tũn như một cái trụ tròn, thoạt nhìn cực kỳ ngây ngô, nếu không đã không bị nhét vào vớ xách đi như vậy.

Nhóc chuột xám vác chiếc vớ, con cú mèo chỉ lộ ra mỗi cái đầu ngơ ngác, dường như không hề cảm thấy khó chịu với tình trạng hiện tại của mình. Cho đến khi hai bóng dáng biến mất, ánh mắt của mọi người mới thu lại.

Thư Thủy Thủy cảm khái nói: “Cuối cùng Oa Tử cũng là chuột lớn rồi.”

Mọi người: “…” Vẻ mặt vui lòng như một người cha già đó là sao? Hơn nữa cái này có quan hệ gì với chuột lớn.

Mặc dù nghi hoặc nhưng dù sao cũng mới quen biết, nhóm Giang Điển Trạch cũng không tiện dò hỏi. Người của Thủy Tinh Cung tựa hồ đã sớm quen với phương thức suy nghĩ nhảy vọt của Thư Thủy Thủy, không theo kịp cũng là chuyện bình thường.

Việc Giang Điển Trạch gia nhập dãy núi Thương Vực tiến hành nhanh hơn dự kiến, bởi vì hai bên đều tích cực chủ động thúc đẩy việc này. Giang Điển Trạch nhanh chóng tổ chức tiểu đội thám hiểm tiến vào núi Thương Vực tìm kiếm nơi ở thích hợp, đồng thời cũng chung sống rất vui vẻ với chuột xám. Đương nhiên, còn cả con cú mèo khổng lồ luôn đi theo trên đỉnh đầu.

Khi thời gian ở chung tăng lên, thành viên của Giang Điển Trạch cảm thấy thế giới quan của mình đang dần vỡ vụn rồi được xây dựng lại. Ví dụ như cuộc sống trên tinh cầu Thương Chiến không còn lặp đi lặp lại một cách chết lặng nữa, cuộc sống trở nên có chút khác biệt. Thực ra so với nhiều người, cuộc sống ở căn cứ lớn như Giang Điển Trạch đã rất tốt rồi, ít nhất tỷ lệ tử vong không quá cao.

Nhưng muốn sống thoải mái cũng không dễ dàng, trong những ngày không có hy vọng và mục tiêu, cuộc sống chỉ là sống qua ngày. Nhưng bây giờ, họ dường như nhìn thấy một cuộc sống khác, một cách sống khác.

Hóa ra trên tinh cầu Thương Chiến hoang tàn này vẫn có thể sống thoải mái như vậy, sự thoải mái vừa đủ đó, không lười biếng, không vội vàng, chậm rãi tiến bước, tiến bộ trong sự thoải mái, phía trước có ánh sáng và hy vọng, khiến mỗi ngày dường như đều có ý nghĩa.

Sau khi biết đến nông trường mini, thành viên Giang Điển Trạch lại càng phấn khích hơn, hy vọng sớm ổn định để trồng cây khắp nơi, tích lũy điểm trồng trọt để đổi lấy một nông trường mini thuộc về riêng mình.

Sự gia nhập của thế lực lớn này diễn ra hài hòa một cách bất ngờ, giữa hai bên không xảy ra bất kỳ xung đột nào. Mặc dù hai bên chưa quen thuộc với nhau, nhưng điều đó không cản trở sự tương tác và thiện ý giữa hai bên. Dù sao mọi người đều biết, muốn sống tiếp ở bắc bán cầu này thì phải liên kết với nhau.

Phương thức giao tiếp không vội vàng, lấy dãy núi Thương Vực và chuột xám biến dị làm môi giới trung gian này được cả hai bên yêu thích, không biết từ bao giờ, chuột xám gia chính lại có thêm một công việc nữa là chuột xám ngoại giao. Mỗi ngày đều có những con chuột xám vác cờ nhỏ đi lại giữa các căn cứ, có con truyền tin, có con vận chuyển vật phẩm, có con đơn thuần phụ trách hướng dẫn du lịch hoặc giải đáp thắc mắc.

Sau khi danh tiếng của chuột xám gia chính ngày càng vang dội, thu nhập hàng ngày của chuột xám cũng trở nên khả quan hơn. Mặc dù mỗi phần tiền lương không cao, nhưng thu nhập tích lũy của mỗi con chuột xám đều trở nên phong phú.

Điều này cũng có nghĩa là tài sản của Cổ Lan Cốt, đối tác của chuột xám cũng ngày càng giàu có. Tâm trạng của Cổ Lan Cốt trở nên tốt hơn thấy rõ, mỗi ngày đều lộ ra không khí vui sướng, có lúc khiến thành viên Giang Điển Trạch nghi ngờ tính xác thực về thân phận của Cổ Lan Cốt.

Người của Thủy Tinh Cung thì đã quen rồi, không cần phải nói, chắc chắn có liên quan đến Thủy Thủy rồi. Nhưng cụ thể là gì thì hiện giờ vẫn chưa nhìn ra. Đương nhiên, việc lớn của Thủy Tinh Cung lúc này không nằm ở Cổ Lan Cốt và Thư Thủy Thủy, mà là việc di chuyển.

Thủy Tinh Cung đã phát hiện một nơi ở thích hợp trên dãy núi Thương Vực. Nơi ở đó là sự kết hợp của vài vị trí phong thủy bảo địa mà Thư Thủy Thủy đưa ra, cộng thêm chuột xám dẫn đường mới tìm được. Vị trí địa lý khá sâu, xung quanh không có đường núi, môi trường ở trạng thái nguyên thủy nhất, nhưng địa thế lại bằng phẳng hiếm thấy, vượt qua đỉnh núi, cúi đầu là có thể nhìn thấy thung lũng này, hoặc có thể nói là lòng chảo.

Nơi đây dường như từng có một thiên thạch khổng lồ rơi xuống, nện thành một cái hố lớn trên dãy núi nhấp nhô, trải qua sự xói mòn và mài giũa của năm tháng, nơi đây đã trở thành một lòng chảo tự nhiên. Bốn phía cỏ non xanh mướt, không có cây cối cao lớn rậm rạp, ánh sáng rất tốt, đất đai màu mỡ.

Còn về thiên thạch trong tưởng tượng thì không hề tồn tại, nếu hỏi nguyên do tạo thành lòng chảo có thể xây dựng thành phố này từ đâu mà có, chỉ có thể nói, sự khéo léo của tạo hóa thật sự vượt xa khả năng của con người.

Sau một loạt kiểm tra, xác định lòng chảo này chính là nơi ở mới. Thủy Tinh Cung đương nhiên bắt đầu lên lịch trình di chuyển, trong khoảng thời gian này đã có hai căn cứ nhỏ liên tiếp tìm được khu cư trú thích hợp, mặc dù diện tích không lớn nhưng có thể xem là khá phù hợp.

Ở khu vực dừng chân gần bến tàu, số người ở lại ngày càng ít đi, những ngày này hầu như không có căn cứ nào không có thu hoạch, dù sao dãy núi Thương Vực thật sự rất rộng lớn, có rất nhiều khu vực thích hợp để sinh sống, có tìm được hay không thì phải xem vận may.

Không lâu sau, Thủy Tinh Cung bắt đầu di chuyển. Không ít căn cứ cử người đến giúp đỡ. Dù sao không gian gấp cũng có hạn, phần lớn vật tư vẫn cần vận chuyển. Từng đội người như những con kiến xếp hàng ngay ngắn, cần cù làm việc.

Thư Thủy Thủy cũng nâng bãi cỏ mini của mình, nóng lòng muốn chọn một cái ổ nhỏ thật tốt, Cổ Lan Cốt đi theo bên cạnh, trên tay bưng nông trường mini của Thư Thủy Thủy. Vì mấy ngày nay có một đợt châu chấu sắp xuất chuồng nên Thư Thủy Thủy đặc biệt chú ý đến bãi cỏ chăn nuôi hơn.

Trong lòng chảo đã có người đến khám phá trước, vài cái lều được dựng ở đó, nhìn từ xa giống như những cây nấm mọc nguệch ngoạc.

Tác dụng của chuột xám được thể hiện rõ ràng vào lúc này, con đường chúng tìm ra chắc chắn là con đường tốt nhất, hơn nữa vận chuyển vật tư cũng tuyệt đối an toàn, không có hiện tượng va chạm, cộng thêm tốc độ nhanh, hiệu quả cao, giá cả phải chăng, tuyệt đối năm sao.

Sau khi bố trí vật tư trong lòng chảo, mọi người lục tục giải tán. Chuyến đi này, bọn họ ngoài việc tặng đồ, tăng thiện cảm, thì còn muốn xác nhận vị trí của Thủy Tinh Cung, dù sao cuộc sống sau này không thể thiếu sự phối hợp với Thủy Tinh Cung.

Vào ngày đầu tiên, mọi người đã tổ chức ăn mừng nho nhỏ, Thủy Tinh Cung hiếm có dịp tề tựu đầy đủ mọi người như vậy, hai kẻ cuồng thí nghiệm cũng chịu buông tài liệu và thí nghiệm trên tay.

Ngay khi mọi người cho rằng bầu không khí hôm nay sẽ kết thúc như vậy, một sự cố bất ngờ đã xảy ra.

Thực ra cũng không hẳn là bất ngờ, chỉ là Thư Thủy Thủy hắt xì một cái thật to. Mọi người theo bản năng nhìn sang, chỉ thấy có thứ gì đó theo quán tính bay vào dĩa của Cổ Lan Cốt ngồi đối diện.

Nhìn kỹ thì thấy một cục lông xù nhỏ xanh xanh đỏ đỏ, dường như rất khó hiểu với việc đột ngột thay đổi vị trí, lại đột nhiên bị đông đảo ánh mắt mọi người chú ý, cục lông xù bé xíu nhanh chóng lia mắt xung quanh, cuối cùng quyết đoán vọt tới, chui vào giữa hai lát bánh mì, trở thành nhân bánh.

Cổ Lan Cốt hiếm khi dùng dao nĩa khựng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm lát bánh mì của mình, lông mày hơi nhíu lại, dường như lát bánh mì trước mặt đột nhiên bị sâu đục.

Nhóc con bị văng ra vì cú hắt xì của Thư Thủy Thủy đã thu hút sự chú ý của mọi người. Thư Thủy Thủy cũng cảm thấy đầu mình nhẹ đi vì thiếu chút trọng lượng, nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất, trong đầu Thư Thủy Thủy lúc này chỉ có một thông tin: mình bị lộ rồi! Sau khi hoàn hảo giấu diếm nhiều ngày như vậy, cậu lại hắt xì hất văng bé chim ruồi trên đầu xuống!

Có lẽ khi đó bé chim ruồi đang ngủ nên không hề đề phòng. Lúc này vì quá lo lắng nên mới bất đắc dĩ chui vào giữa lát bánh mì, nó cẩn thận gom từng sợi lông vũ của mình lại, tránh bị lộ ra ngoài để người ta phát hiện.

Nhìn thấy dao nĩa của Cổ Lan Cốt sắp tò mò chọc tới, Thư Thủy Thủy lập tức lao tới, chỉ vào lát bánh mì nói: “Cốt Cốt, là nó quyến rũ Thủy Thủy trước! Anh tin Thủy Thủy đi, người Thủy Thủy nuôi từ đầu đến cuối chỉ có mình Cốt Cốt thôi! Còn Thúy Thúy, chỉ vì nó còn quá nhỏ, đợi nó lớn lên rồi, Thủy Thủy sẽ làm áo lông vũ cho Cốt Cốt!”

Mọi người: “…” Sao mấy lời này nghe kỳ cục quá vậy? Vẻ mặt chột dạ như bị bắt gian. Vấn đề là đó chỉ là một con chim ruồi thôi, có thể cắm sừng Cổ Lan Cốt được sao?

Động tác của Cổ Lan Cốt khựng lại một chút, sau đó dùng dao nĩa nhẹ nhàng mở lát bánh mì, phát hiện bé bé chim ruồi xinh trốn bên trong đang lén ăn vụng bánh mì. Ánh sáng chiếu vào, bé chim ruồi kêu chíp chíp hai tiếng, nhanh chóng di chuyển để mình dựa sát vào mép, gom đuôi trốn vào lớp bánh mì.

Cứ như vậy, bữa ăn đầu tiên sau khi đến nơi cư trú đã trôi qua trong sự kinh hãi của mọi người, dù sao biểu cảm của Cổ Lan Cốt vẫn luôn không tốt. Mọi người đều bày tỏ sự thương cảm với bé chim ruồi kia, cảm thấy có lẽ nó không sống được đến ngày này năm sau.

[hết 141]