Giới thiệu truyện

Đánh giá: 7.6/10 từ 10 lượt Nguồn: Tấn Giang Edit: Cáo khìn Beta: Ổ thú Quản lý: Chó Des: Rồng Đào Hà Mã Thể loại: thú nhân, xuyên không, làm ruộng, kiếp trước kiếp này Giới thiệu: Truyện khai hoang ở tinh tế nhẹ nhàng ngọt ngào, không phải chuyện nghiêm túc gì cả, chỉ là trồng trọt một chút, ngủ một chút, xanh hóa hoàn cảnh, giải cứu thế giới. Chuột sóc (睡鼠- chuột sóc) là một loài gặm nhấm thuộc họ Gilridae dáng vẻ thon nhỏ rất dễ thẹn thùng xấu hổ, chuột sóc khi còn sống có 3/4 thời gian vượt qua trong giấc ngủ, hơn nữa còn thường xuyên vì ngủ tới quên ăn cơm mà đói chết, đã gần bị tuyệt chủng. Nhóc chuột sóc thẹn thùng nhắm mắt ngủ, lúc tỉnh dậy phát hiện mình tiến vào nhà tù, nói chính xác hơn là hành tinh bỏ hoang, một hành tinh có điều kiện sống khắt nghiệt vì trải qua chiến tranh giữa các hành tinh nên bị vứt bỏ, nơi này chỉ có một số lượng lớn phạm nhân và những kẻ trốn chạy lưu đày, nơi này chính là vùng đất bị trục xuất mà mọi người né tránh còn không kịp, cũng là vùng đất nghèo nàn, vùng đất đen tối. Thư Thủy Thủy dè dặt xòe móng vuốt: “Xin hỏi… có chỗ ngủ không? Tôi trả một quả, không, hai quả phỉ cho anh!” … Gần đây Cổ Lan Cốt nuôi một con chuột, con thú cưng này không dính người nhưng có chút dính tay. Thư Thủy Thủy (^-^): “Tay đẹp như vậy, không cho tôi làm ổ thật đáng tiếc, xin hỏi… tay này có thể cho tôi thuê không? Tôi… tôi trả ba quả phỉ!” Chơi sộp giơ ngay bốn móng vuốt nhỏ, chốc lát sau, Thư Thủy Thủy dè dặt dùng một cái móng khác lặng lẽ lẽ đè một vuốt xuống. … Công thụ xem đối phương là thú cưng mà nuôi, nuôi nuôi nuôi, ẻ…. hình như thú cưng có gì đó sai sai, rõ ràng là lấy về nhà làm vợ ? Thụ là bé đáng yêu siêu cấp, nhớ chuẩn bị sẵn khăn giấy nha, bất cứ lúc nào cũng có thể bị máu manh (đáng yêu) văng đầy mặt, đọc truyện rất nguy hiểm, người thiếu máu phải cẩn thận. Không thịt, kéo màn tắt đèn thả cua, tác giả yêu thanh thủy, thanh thủy làm tác giả cảm thấy thực vui vẻ ư a ~ ~ ~ … Đánh giá tác phẩm: Chuột sóc là một loài chuột dành ba phần tư cuộc đời vượt qua trong giấc ngủ. Thư Thủy Thủy chính là một con trong số đó, vừa tỉnh ngủ thì xuyên tới một thế giới tương lai xa lạ, trên một hành tinh bỏ hoang giam giữ phạm nhân có hoàn cảnh sống bị phá hỏng nghiêm trọng. Thư Thủy Thủy nuôi một con thú cưng hình người tên là Cổ Lan Cốt, từ đó bắt đầu cuộc sống dưỡng lão trồng trọt, xanh hóa hoàn cảnh, nuôi thú cưng, cộng thêm cứu vớt thế giới. Là một câu chuyện trồng trọt ở thời đại tinh tế, không khí của truyện nhẹ nhàng đáng yêu, cố gắng phát huy bán manh tới đẳng cấp cao nhất. Trong bầu không khí ấm áp và vui vẻ chứng kiến một thế giới hồi phục. Trong văn không chỉ có cuộc sống hằng ngày nhàn nhã đáng yêu mà còn có xung đột căng thẳng, các hành tinh va chạm, có nền văn minh thứ bảy giáng xuống, vũ trụ tràn ngập nguy cơ. Ôn hòa và kích thích cùng tồn tại, mềm mại và mạnh mẽ cùng tồn tại, dẫn độc giả lạc vào cuộc hành trình đầy kỳ ảo huyền bí. … [Cáo dò mìn] *bụp bụp bụp* lăn quay Dùng cái thân mong manh dễ vỡ của ta dò mìn suốt gần một tuần thì cáo khẳng định là hay, cũng vì hay nên cáo sẽ cho nó vào combo hố nhà mình. Chắc mọi người cũng thấy trên thể loại cáo để 1 dãy dài thòn lòn nhỉ, à ừ, nó có hết trong truyện á, mỗi thứ một chút một chút, quá nhiều thể loại nên hơi loạn não một chút, nhưng chủ chốt thì là trồng trọt trồng trọt trồng trọt, bán manh bán manh bán manh nha :3 Note: cáo sẽ cố gắng chọn lựa từ ngữ đơn giản, dễ hiểu, cái nào giữ hán việt hay hơn dịch ra mà mọi người vẫn hiểu thì sẽ giữ ^_^ mọi người đọc truyện không bình luận gây war, hoan nghênh góp ý, cáo sẽ tiếp thu và chọn lọc để chỉnh sửa cho phù hợp nha ~  Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 20

Chương 20

[20] Chuột phi – Khoai Nướng

****

Thư Thủy Thủy mặc dù là chuột học bá nhưng rõ ràng không phải một con chuột giỏi khoa học, nó chỉ giỏi một chuyên ngành mà thôi, đối với vi mô hay hạt nhân gì đó hoàn toàn không có hứng thú.

Cho nên khi nhiệt độ của mặt trời ở bên ngoài nhanh chóng tăng cao, Thư Thủy Thủy không thể không quay trở vào nhà, Cổ Lan Cốt đã tỉ mỉ chuẩn bị sẵn bài giảng trong đầu, sau đó bắt đầu từ lượng tử học cơ bản, thậm chí ngay cả công thức tính toán cũng có thể lặp lại.

Thư Thủy Thủy (^-^)

Sau một tiếng (⊙⊙)

Sau hai tiếng (⊙﹏⊙)

Sau ba tiếng (ˉ^ˉ)

Sau bốn tiếng, Cổ Lan Cốt đưa ngón tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Thư Thủy Thủy.

Thư Thủy Thủy ngửa mặt ngã xuống bàn zzz~~~zzz~~~zzz~~~

Cổ Lan Cốt: “…”

Cuối cùng, Cổ Lan Cốt nhặt chuột nhỏ trên bàn đặt vào lòng bàn tay, mang lên lầu.

Lầu một, Nam Ca và Dư Tẫn hai mặt nhìn nhau, Cổ Lan Cốt rõ ràng có chút không vui, giống như tự bực bội với chính mình, bọn họ chưa từng thấy qua Cổ Lan Cốt như vậy, cảm giác có chút mới mẻ, có phải là Cổ Lan Cốt đã tiến hóa cảm xúc không?

Cổ Lan Cốt chưa bao giờ cảm thấy thất bại như vậy, cho dù là đối mặt với cuộc chiến tàn khốc nhất, cho dù mỗi phút mỗi giây đều là tuyệt cảnh sống còn, Cổ Lan Cốt cũng chưa từng hoài nghi chính mình, sự mạnh mẽ của anh là bẩm sinh, lòng can đảm đã cắm rễ trong từng tế bào.

Thế nhưng bây giờ, lòng tự tin của Cổ Lan Cốt thế mà lại lại dao động, là mình nói khó nghe hay là lượng tử vi mô không quan trọng? Sao giống như bị chuột nhỏ ghét bỏ thế nhỉ?

Cổ Lan Cốt nhìn ra được, Thư Thủy Thủy đã rất nỗ lực nghe, chỉ nghe nghe nghe liền vô thức ngủ mất, hơn nữa còn là ngủ ngồi.

Thư Thủy Thủy kỳ thực cũng không muốn ngủ, nhưng đối với một con chuột sóc mà nói, vấn đề ngủ có đôi khi không thể khống chế, cho nên Thư Thủy Thủy  ôm móng vuốt, càng nghe càng buồn ngủ, con mắt cố gắng gượng một hồi, rốt cuộc không chống cự nổi tài thôi miên của Cổ Lan Cốt, cái đầu nhỏ ngày càng cúi thấp rồi ngủ mất.

Lúc Thư Thủy Thủy một lần nữa tỉnh lại thì đã là buổi tối, bình thường vào tình huống này, Thư Thủy Thủy thấy trời đã tối thì chi bằng không rời giường, ngủ tiếp luôn.

Cho nên Thư Thủy Thủy theo bản năng cọ cọ mặt gối mềm mại, một lần nữa nhắm mắt. Nhưng rất nhanh, lỗ tai nhỏ của Thư Thủy Thủy run lên rồi bật dậy khỏi chiếc giường nhỏ. Cúi đầu nhìn chăn nệm màu xanh lá cây, Thư Thủy Thủy leo xuống giường, sau đó bất an nhón cái móng nhỏ nhìn xung quanh một vòng, không phát hiện bóng dáng Cổ Lan Cốt trong phòng ngủ.

Nhón từng bước nhỏ trên tủ đầu giường, Thư Thủy Thủy suy nghĩ tới phát ngốc luôn mà cũng không nghĩ ra biện pháp tốt để bù đắp. Thư Thủy Thủy cảm thấy thực áy náy, lúc thú cưng chăm chú giảng giải kiến thức mà mình lại không thể khống chế ngủ mất, hành động này không chỉ không lễ phép mà lại còn tổn thương trái tim thú cưng.

Nhưng trốn tránh hiển nhiên không phải hành vi của chuột tốt, vì thế Thư Thủy Thủy cảm thấy mình nên dũng cảm đối mặt với sai lầm. Nghĩ đi nghĩ lại, Thư Thủy Thủy cố nhịn đau từ linh phủ một lần nữa lấy ra một quả phỉ, sau đó xuống lầu.

Phòng khách lầu một rất an tĩnh, tựa hồ Dư Tẫn cùng Nam Ca cũng có việc nên đã ra ngoài.

Thư Thủy Thủy từng bậc từng bậc từ trên cầu thang leo xuống, mơ hồ nghe thấy bên ngoài đại sảnh truyền tới tiếng nói chuyện, Thư Thủy Thủy ôm quả phỉ men theo âm thanh đi tới.

Phát hiện bên trái đại sảnh lầu một còn có một cánh cửa, bên trong hẳn là có không gian, âm thanh chính là từ đó truyền ra. Thư Thủy Thủy cẩn thận phân biệt âm thanh, có tiếng của Nam Ca và Dư Tẫn, còn có một âm thanh xa lạ.

Chuột nhỏ đi tới bên cửa, sau đó đẩy một cái, cửa không khóa, lúc tiếng cửa mở vang lên, tiếng nói chuyện ở bên trong nháy mắt biến mất, vô số ánh mắt tập trung tới.

Thư Thủy Thủy ôm quả phỉ tiến vào, sau đó chỉ đi hai bước rồi mờ mịt đứng im tại chỗ, bởi vì nhân loại ở bên trong hơi nhiều. Thư Thủy Thủy lui ngược về sau một bước, giấu mình ở phía sau cánh cửa gỗ đã mở phân nửa, hơi nghiêng người thò cái đầu nhỏ vào bên trong nhìn nhìn xung quanh.

Không khí vốn khẩn trương trong phòng ngừng lại, ánh mắt của mọi người vô thức tập trung tới.

Hồ Tư Thần và Filo có thể xem là thế lực tương đối mạnh ở khu C, bọn họ từng vì bão điện từ mà muốn thuyết phục Cổ Lan Cốt ra tay, nhưng sau đó lại vì nhiều lần do dự mà trì hoãn tới tận bây giờ.

Cổ Lan Cốt ngồi đối diện cửa, ở vị trí xa nhất, bên cạnh là Nam Ca và Dư Tẫn.

Dư Tẫn vừa định giơ tay lên chào hỏi Thư Thủy Thủy thì liền bị Nam Ca đá một cú ở dưới bàn. Cổ Lan Cốt trực tiếp đứng dậy, bước nhanh về phía cửa, Thư Thủy Thủy mặc dù mù mặt nhưng ở chung một khoảng thời gian dài cũng có thể nhận rõ, sau khi phát hiện là Cổ Lan Cốt thì theo thói quen lộ ra gương mặt cười chiêu bài quen thuộc, sau đó nâng quả phỉ mình đang ôm đưa tới.

Cổ Lan Cốt có chút ngoài ý muốn nhưng vẫn nhận lấy quả phỉ rồi nâng chuột nhỏ, dự định trực tiếp đi ra ngoài, tựa hồ không muốn tiếp tục tham gia hội nghị nữa.

Cửa phòng họp đóng lại, không khí trong phòng có chút xấu hổ, thế nhưng trong nháy mắt lại thả lỏng không ít, Cổ Lan Cốt mặc dù không tham gia nói chuyện nhưng anh chỉ cần ngồi ở đó đã có thể tạo ra áp lực vô hình, là loại đè ép lạnh như băng, không hề có cảm tình, không hề cho phép chút may mắn cùng tính toán nào tồn tại.

Nam Ca cắt đứt không khí ngột ngạt, mở miệng nói: “Chúng ta tiếp tục, chỉ cần có lợi cho sinh tồn, căn cứ bọn tôi không có lý nào lại từ chối, đúng không?”

Khí chất của Filo kỳ thực khá tương tự Nam Ca, làm việc hay nói năng đều lộ ra vẻ ưu nhã, điều này chứng tỏ xuất thân của bọn họ ở Tinh cầu Thương Chiến không tệ.

So ra mà nói, Hồ Tư Thần lại càng giống như họ Hồ của mình, làm người khá thô lỗ, thể trạng tráng kiện, người đầy bắp thịt, có thể dễ dàng đoán được đây là một người đàn ông có thói quen dùng vũ lực giải quyết vấn đề.

Ở bên kia, sau khi rời khỏi phòng họp Cổ Lan Cốt không dẫn Thư Thủy Thủy quay trở về lầu hai mà thừa dịp nắng chiều vẫn còn, nhiệt độ bên ngoài khá ôn hòa, anh dẫn Thư Thủy Thủy ra ngoài tản bộ.

Thư Thủy Thủy có chút tò mò ló cái đầu nhỏ nhìn về phía phòng họp: “Bọn họ cũng là người của căn cứ à?”

Cổ Lan Cốt khẽ lắc đầu: “Không phải, bọn họ là người của thế lực khác, tới đây bàn về hành trình kế tiếp.”

“Hành trình?” Thư Thủy Thủy ngẩng cái đầu nhỏ: “Chúng ta phải đi à?”

“Đúng vậy, nhất định phải di chuyển, chỉ là vẫn chưa xác định thời gian.” Cổ Lan Cốt xoa xoa cái đầu nhỏ của Thư Thủy Thủy.

Thư Thủy Thủy cũng không bài xích với chuyện phải di chuyển, dù sao thì nó cũng từng là chuột chu du khắp thế giới, tâm tư quay trở lại, Thư Thủy Thủy ngượng ngùng xoay xoay hai ngón trỏ: “Buổi sáng tôi ngủ mất, xin lỗi, hay là anh nói lại lần nữa đi, lần này tôi nhất định sẽ không ngủ nữa đâu!”

Cổ Lan Cốt thật không ngờ Thư Thủy Thủy thế mà lại lại vì chuyện này mà xin lỗi mình, quả thực có chút ngoài ý muốn: “Không sao, không trách Thủy Thủy, Thủy Thủy không thích những thứ đó cũng không sao, tôi hiểu là được rồi.”

Không cần phải học khoa học nữa, Thư Thủy Thủy tự nhiên rất hài lòng, dù sao thì nó vốn đã chuẩn bị tinh thần dùng dùi châm chân đễ giữ tỉnh táo, nhưng nếu Cổ Lan Cốt không dạy thì Thư Thủy Thủy cũng không cần cưỡng cầu, chuột nhỏ vui vẻ nhảy nhót trên lòng bàn tay Cổ Lan Cốt: “Vậy tôi nướng khoai cho anh ăn!”

Cổ Lan Cốt cảm giác trọng lượng rất nhẹ của Thư Thủy Thủy trên tay, gật đầu đồng ý. Hỗ trợ tìm củi đốt, nhóm lửa.

Thư Thủy Thủy lấy ra hai củ khoai lang, chọn vị trí tốt để nướng rồi đi tìm nhánh cây, thỉnh thoảng lại trở mặt củ khoai, hình thể còn không lớn bằng củ khoai nhưng động tác lại rất quen thuộc, có thể thấy đã nướng qua không ít lần.

Cổ Lan Cốt có chút lo lắng, sợ Thư Thủy Thủy sẽ bị lửa thiêu trúng khi trở củ khoai, nhưng chuột nhỏ linh hoạt uốn éo thân thể nhỏ bé, cũng không biểu hiện thiên tính sợ lửa của động vật: “Sau này khi có người lạ, Thủy Thủy đừng mở miệng nói chuyện, cũng đừng lộ ra trí tuệ.”

Thư Thủy Thủy ngồi bên cạnh đống lửa chăm chú không chuyển mắt nhìn chằm chằm củ khoai gật đầu: “Tôi biết, trước đây Thư Bảo cũng nói như vậy.”

“Thư Bảo?”

“Một con chuột khác, lợi hại hơn tôi rất nhiều!”

Nhìn lỗ tai nhỏ của Thư Thủy Thủy run rẩy, Cổ Lan Cốt đoán rằng Thư Thủy Thủy rất thích con chuột gọi là Thư Bảo kia, cùng một chủng tộc, lại còn được Thủy Thủy thích, Cổ Lan Cốt đột nhiên có cảm giác nguy cơ vô hình.

“Nhưng mà Thư Bảo đã đi thời không khác rồi, đại khái rất khó gặp lại.” Thư Thủy Thủy cảm thán nói.

Nguy cơ được giải trừ, Cổ Lan Cốt hài lòng bỏ thêm một cây củi.

Ánh tà dương tựa hồ khá vội vàng ẩn đi, khoai còn chưa nướng chín thì trời đã tối sầm, cũng may hai người đang ở trong sân khách sạn nên không cần rời đi.

Hội nghị ba phe thế lực kết thúc, lúc đoàn người từ khách sạn đi ra ngoài thì vừa vặn nhìn thấy Cổ Lan Cốt đang cầm một củ khoai nướng, mà trong sân cũng lượn lờ mùi khoai nướng nồng nặc, hương vị ngọt ngào tỏa ra bốn phía chọc người ta phải ứa nước miếng.

Không phải Cổ Lan Cốt không có vị giác à? Đó là phản ứng đầu tiên của người ngoài.

Cổ Lan Cốt cầm củ khoai rõ ràng vừa mới được nướng chín, vẫn chưa lột vỏ, mà trên tay kia của anh chính là con chuột nhỏ đột nhiên xông vào phòng họp lúc nãy.

Chuột nhỏ giơ móng vuốt tựa hồ là muốn ăn khoai lang. Nhưng nhìn thấy bọn họ đi ra thì lập tức từ tay Cổ Lan Cốt nhanh như chớp bò vào trong ống tay áo núp đi.

Đoàn người Filo, Hồ Tư Thần có tâm tư khác biệt, bọn họ vốn tưởng lần đàm phán này dựa vào tình huống nhân số căn cứ Cổ Lan Cốt ít nhất để chiếm được ưu thế nhất định, thế nhưng xem ra, vật tư của căn cứ này phong phú hơn so với bọn tưởng.

[end 20]