Giới thiệu truyện

Đánh giá: 7.6/10 từ 10 lượt Nguồn: Tấn Giang Edit: Cáo khìn Beta: Ổ thú Quản lý: Chó Des: Rồng Đào Hà Mã Thể loại: thú nhân, xuyên không, làm ruộng, kiếp trước kiếp này Giới thiệu: Truyện khai hoang ở tinh tế nhẹ nhàng ngọt ngào, không phải chuyện nghiêm túc gì cả, chỉ là trồng trọt một chút, ngủ một chút, xanh hóa hoàn cảnh, giải cứu thế giới. Chuột sóc (睡鼠- chuột sóc) là một loài gặm nhấm thuộc họ Gilridae dáng vẻ thon nhỏ rất dễ thẹn thùng xấu hổ, chuột sóc khi còn sống có 3/4 thời gian vượt qua trong giấc ngủ, hơn nữa còn thường xuyên vì ngủ tới quên ăn cơm mà đói chết, đã gần bị tuyệt chủng. Nhóc chuột sóc thẹn thùng nhắm mắt ngủ, lúc tỉnh dậy phát hiện mình tiến vào nhà tù, nói chính xác hơn là hành tinh bỏ hoang, một hành tinh có điều kiện sống khắt nghiệt vì trải qua chiến tranh giữa các hành tinh nên bị vứt bỏ, nơi này chỉ có một số lượng lớn phạm nhân và những kẻ trốn chạy lưu đày, nơi này chính là vùng đất bị trục xuất mà mọi người né tránh còn không kịp, cũng là vùng đất nghèo nàn, vùng đất đen tối. Thư Thủy Thủy dè dặt xòe móng vuốt: “Xin hỏi… có chỗ ngủ không? Tôi trả một quả, không, hai quả phỉ cho anh!” … Gần đây Cổ Lan Cốt nuôi một con chuột, con thú cưng này không dính người nhưng có chút dính tay. Thư Thủy Thủy (^-^): “Tay đẹp như vậy, không cho tôi làm ổ thật đáng tiếc, xin hỏi… tay này có thể cho tôi thuê không? Tôi… tôi trả ba quả phỉ!” Chơi sộp giơ ngay bốn móng vuốt nhỏ, chốc lát sau, Thư Thủy Thủy dè dặt dùng một cái móng khác lặng lẽ lẽ đè một vuốt xuống. … Công thụ xem đối phương là thú cưng mà nuôi, nuôi nuôi nuôi, ẻ…. hình như thú cưng có gì đó sai sai, rõ ràng là lấy về nhà làm vợ ? Thụ là bé đáng yêu siêu cấp, nhớ chuẩn bị sẵn khăn giấy nha, bất cứ lúc nào cũng có thể bị máu manh (đáng yêu) văng đầy mặt, đọc truyện rất nguy hiểm, người thiếu máu phải cẩn thận. Không thịt, kéo màn tắt đèn thả cua, tác giả yêu thanh thủy, thanh thủy làm tác giả cảm thấy thực vui vẻ ư a ~ ~ ~ … Đánh giá tác phẩm: Chuột sóc là một loài chuột dành ba phần tư cuộc đời vượt qua trong giấc ngủ. Thư Thủy Thủy chính là một con trong số đó, vừa tỉnh ngủ thì xuyên tới một thế giới tương lai xa lạ, trên một hành tinh bỏ hoang giam giữ phạm nhân có hoàn cảnh sống bị phá hỏng nghiêm trọng. Thư Thủy Thủy nuôi một con thú cưng hình người tên là Cổ Lan Cốt, từ đó bắt đầu cuộc sống dưỡng lão trồng trọt, xanh hóa hoàn cảnh, nuôi thú cưng, cộng thêm cứu vớt thế giới. Là một câu chuyện trồng trọt ở thời đại tinh tế, không khí của truyện nhẹ nhàng đáng yêu, cố gắng phát huy bán manh tới đẳng cấp cao nhất. Trong bầu không khí ấm áp và vui vẻ chứng kiến một thế giới hồi phục. Trong văn không chỉ có cuộc sống hằng ngày nhàn nhã đáng yêu mà còn có xung đột căng thẳng, các hành tinh va chạm, có nền văn minh thứ bảy giáng xuống, vũ trụ tràn ngập nguy cơ. Ôn hòa và kích thích cùng tồn tại, mềm mại và mạnh mẽ cùng tồn tại, dẫn độc giả lạc vào cuộc hành trình đầy kỳ ảo huyền bí. … [Cáo dò mìn] *bụp bụp bụp* lăn quay Dùng cái thân mong manh dễ vỡ của ta dò mìn suốt gần một tuần thì cáo khẳng định là hay, cũng vì hay nên cáo sẽ cho nó vào combo hố nhà mình. Chắc mọi người cũng thấy trên thể loại cáo để 1 dãy dài thòn lòn nhỉ, à ừ, nó có hết trong truyện á, mỗi thứ một chút một chút, quá nhiều thể loại nên hơi loạn não một chút, nhưng chủ chốt thì là trồng trọt trồng trọt trồng trọt, bán manh bán manh bán manh nha :3 Note: cáo sẽ cố gắng chọn lựa từ ngữ đơn giản, dễ hiểu, cái nào giữ hán việt hay hơn dịch ra mà mọi người vẫn hiểu thì sẽ giữ ^_^ mọi người đọc truyện không bình luận gây war, hoan nghênh góp ý, cáo sẽ tiếp thu và chọn lọc để chỉnh sửa cho phù hợp nha ~  Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 23

Chương 23

[23] Chuột phi – Phong Thủy Bảo Địa

****

Thư Thủy Thủy vẫn luôn kiêu ngạo về bộ lông nhung vừa dầy vừa nhiều của mình, tạm thời không có lo lắng như Dư Tẫn, thậm chí không chỉ không có mà ngày hôm sau khi nói chuyện về vấn đề này với Thư Thủy Thủy, Thư Thủy Thủy giơ vuốt vỗ vỗ đầu Dư Tẫn, an ủi: “Tôi biết cậu ghen tỵ bộ lông xù của tôi, không có cách nào, là trời sinh, có ghen tỵ cũng không có được đâu.”

Dư Tẫn: “…” Nỗ lực bảo trì nụ cười.

Thư Thủy Thủy tiếp tục đứng trên vai Dư Tẫn, dáng vẻ kinh nghiệm phong phú: “Gần đây có phải cậu bị rụng lông không? Cho nên mới lo lắng về chuyện này, người trẻ tuổi thì phải ngủ sớm dậy sớm, không nên suy nghĩ quá nhiều, bằng không… nếu rụng hết lông rồi thì cậu phải nhờ vào mũ để giữ ấm, nhưng lúc đổi mùa bị rụng lông cũng là hiện tượng bình thường… ba la ba la…”

Dư Tẫn: “…” Sắp cười không nổi nữa rồi, thậm chí còn muốn hoài nghi nhân sinh mà chạy đi soi gương để xác định số lượng tóc của mình cũng không tệ lắm. Nhưng trước mặt bé chuột tràn đầy tự tin về bộ lông xù của mình thì hiển nhiên không có mấy phần thuyết phục, đại khái là trong mắt Thư Thủy Thủy, nhân loại chỉ có tóc thuộc về loài bị rụng lông.

Ngày hôm sau Thư Thủy Thủy tỉnh lại mới biết căn cứ quyết định di chuyển, lúc ba người đang thảo luận xem nên di chuyển tới nơi nào thì Thư Thủy Thủy bò lên, sau đó ngồi xổm trên bản đồ, cúi đầu chăm chú tỉ mỉ xem.

Tấm bản đồ này đã được chỉnh sửa rất nhiều lần, chắc là được vẽ ra sau tai họa, tương đối phù hợp với tình huống trước mắt.

“Bản đồ tin tức không hoàn thiện, hiện giờ xem ra đường đi tới khu B đã bị tổn hại rất nhiều, có một số đoạn sau khi tin tức bị ngắt thì không đổi mới, có rất nhiều khu không người, có khả năng là có sinh vật biến dị, ước đoán sơ bộ thì cần khoảng mười ngày mới có thể di chuyển tới phụ cận khu B….” Nam Ca vừa nói vừa vẽ lộ tuyến cần phải đi trên bản đồ.

Lúc đi ngang qua chỗ Thư Thủy Thủy đang đứng, Thư Thủy Thủy cố gắng nâng móng vuốt nhỏ để ngòi bút xẹt qua dưới chân mình, sau đó lạch bạch đi theo sau ngòi bút của Nam Ca, đi tới điểm đến trên bản đồ.

Điểm đến là một thành phố khác, xem ra nó đã từng thuộc về nội thành nhưng không phải thành thị phát triển bậc nhất, bởi vì Thư Thủy Thủy nhìn thấy ở xung quanh thành phố này có rất nhiều dãy núi và con sông chứ không có thành thị phân bố dày đặc.

Bởi vì là hội nghị nội bộ nên chỉ có ba người một chuột tham gia, sau khi xác định địa điểm di chuyển, Nam Ca sẽ tiến thêm một bước thương nghị với Filo và Hồ Tư Thần.

Căn cứ của Cổ Lan Cốt hiện giờ chỉ còn lại một trăm lẻ tám người, Thư Thủy Thủy nghe thấy con số này thì lỗ tai nhỏ run lên một cái, Cổ Lan Cốt nhìn thấy, không hiểu vì sao chuột nhỏ lại cảm thấy hứng thú với con số một lẻ tám kia.

Thư Thủy Thủy giơ móng vuốt: “Mọi người thấy tôi thế nào? Tôi cũng gia nhập căn cứ, góp thành số chẵn, một trăm lẻ chín được không?”

Dư Tẫn nhịn không được phì cười: “Một trăm lẻ chín sao là số chẵn được chứ?”

Thư Thủy Thủy giơ hai móng vuốt, ngón trỏ chỉa chỉa vào nhau, một lát sau thì ngừng lại: “Tôi là một con chuột nên có thể tính là hai người, một trăm mười, số chẵn, chắc giá rồi nha!”

Dư Tẫn cười ha hả, cảm giác chuột nhỏ trên bản đồ thật sự quá dễ thương, liền đưa tay nắm lấy gáy cổ mềm nhũn của Thư Thủy Thủy, xách chuột nhỏ lên bỏ lên vị trí một đỉnh núi nhỏ cách khu B không xa: “Thủy Thủy phải tính tới hai người, vậy cho Thủy Thủy đỉnh núi này luôn, được không?”

Thư Thủy Thủy run run lông, nghe vậy thì cúi đầu chăm chú nhìn một chút, thậm chí còn chầm chậm bước quanh đỉnh núi kia vài vòng: “Thật à? Nơi này không tệ, phía sau có núi cao hiểm trở, phía trước bình ổn, bên trái có thanh long, phía đông có hai tòa núi đối lập, tạo thành phong thái mây tía, trung đường hơi lõm, là tướng tụ liễm, chính là phong thủy bảo địa nha.”

Đừng nói Dư Tẫn cùng Nam Ca, ngay cả Cổ Lan Cốt tri thức vô hạn cũng cảm thấy mình vừa nghe thấy một đống mã loạn, mỗi chữ đều hiểu nhưng ghép lại chung với nhau thì nghe muốn choáng váng.

Thư Thủy Thủy giơ móng vuốt, dùng sở học bày binh bố trận của mình tính toán kỹ càng hơn, ngón cái bé xíu không ngừng điểm điểm lên những ngón khác.

Nhìn động tác của Thư Thủy Thủy, Dư Tẫn liền hỏi: “Móng vuốt ngứa hả Thủy Thủy?”

Thư Thủy Thủy: “…”

Thư Thủy Thủy xoay thân thể nhỏ lại, không để ý tới Dư Tẫn tiếp tục tính toán, Thư Thủy Thủy cũng không quá am hiểu xem quẻ, nhưng dựa vào bày trận cùng bản đồ thì vẫn có thể đoán được một ít tiên cơ, hơn nữa nhiều năm đi theo Thư Bảo tầm bảo, đối với những nơi phong thủy bảo địa dễ dựng dục thiên tài địa bảo vẫn khá nhạy cảm.

“Quẻ thượng thượng, là điềm lành, hội tụ ở đó, chí ít có thể đảm bảo một năm vô lo, phong thủy bảo địa, phong thủy bảo địa nha.” Nói xong, Thư Thủy Thủy theo bản năng dùng móng vuốt còn lại vuốt vuốt chòm râu, so với thần côn thì chỉ thiếu mỗi cặp kính đen nữa mà thôi.

Nhưng hiển nhiên ở tinh tệ Thương Hải không tồn tại nghề nghiệp thần côn, ở tinh hệ phát triển khoa học kỹ thuật cao như ở đây, huyền học chỉ là vấn đề xác suất. Ba người hoàn toàn không hiểu được trọng điểm mà Thư Thủy Thủy nói nên chỉ có thể từ ý nghĩa của chúng mà phân tích, Thư Thủy Thủy cho rằng ngọn núi nhỏ này rất tốt, bằng không… làm sao có thể gọi là bảo địa chứ.

Dư Tẫn bất đắc dĩ, cho rằng chuột nhỏ nghĩ rằng mình thật sự chiếm được một đỉnh núi mà cao hứng như chiếm được bảo tàng: “Được rồi, mảnh bảo địa này giữ lại cho Thủy Thủy, chúng ta xem những nơi khác có thể ở lại xem.”

Thư Thủy Thủy hiếm khi chịu khó như vậy: “…” Phải biết lúc đi theo Thư Bảo học tập kiến thức tu hành, lỗ tai nhỏ của Thư Thủy Thủy thực chăm chú lắng nghe nhưng cái đầu nhỏ thì vẫn ở trạng thái lười suy tính.

Tài nguyên đất đai trên tinh cầu Thương Chiến quả thực trân quý, nhưng ở nơi này thì chỉ có thể lợi dụng hoặc để ở. Giống như mảnh ‘phong thủy bảo địa’ mà Thư Thủy Thủy nói kia kỳ thực chỉ là một khúc gân gà, trước khi bị hủy diệt chính là một vùng đất tự nhiên, người ở thưa thớt, sau khi bị hủy diệt bởi vì không có phòng ốc thiết bị, cộng thêm cũng không phải nơi thích hợp cư ngụ, không có vật tư để thu thập, ưu điểm duy nhất đại khái chính là không có thiên tai gì lớn. Nghĩ tới đây, Dư Tẫn không khỏi lắm miệng cảm thán một câu: “Cơ mà hình như qua một đoạn thời gian dài như vậy, ngọn núi nhỏ kia quả thực không bị hủy hoại gì lớn, có thể coi như hiếm có.”

Thư Thủy Thủy đứng trên bản đồ nghe vậy liền gật gù thật mạnh: “Ừ ừ ừ, nơi này tôi xem rồi, tuy vận thế đang từng chút xói mòn nhưng nửa năm một năm thì vẫn có thể chống chịu được.” Thư Thủy Thủy cảm thấy nếu có thể thì nơi này liền làm căn cứ trồng trọt, sớm ngày trồng ra một gốc phỉ, cây phỉ đó, thực sự là một ngày không ăn liền nhớ tới phát hoảng.

Nhóm ba người nghe không hiểu tự nhiên không để lời nói của Thư Thủy Thủy trong lòng, nhưng sau khi nghiên cứu thì những nơi có thể chọn cũng cách ngọn núi đó không xa, cách ngọn núi hai cây số có một thị trấn nhỏ, có thể làm điểm dừng chân.

“Khu vực này vừa vặn nằm ở biên giới khu B, khu B bận rộn chuẩn bị vật tư cho mùa đông, hẳn là không muốn gây chiến trước khi đông tới, chúng ta có thể chọn nơi này làm mục tiêu đầu tiên.

“Chính là Nam Ca, thị trấn này thoạt nhìn cũng không lớn hơn thị trấn chúng ta đang ở, hơn nữa điều kiện cũng không bằng nơi này, ba phe thế lực cộng lại cũng xấp xỉ một ngàn người, chỉ sợ không thể chứa nổi.”

“Ở gần còn có chỗ ở khác, kế hoạch có tốt thế nào cũng không bằng tận mắt nhìn thấy, e rằng nếu không đạt được mục đích thì ba phe thế lực sẽ mỗi phe mỗi ngã.” Lựa chọn không cứng đối cứng với khu B, tâm tư đồng hành với Filo và Hồ Tư Thần liền giảm bớt phân nửa, nếu như ven đường gặp được chỗ cư ngụ thích hợp, quan hệ hợp tác vốn không bền chắc có thể ngừng hẳn, nếu như không phải có Cổ Lan Cốt ở, rất có thể sẽ bị chơi xấu bất cứ lúc nào.

Thư Thủy Thủy đứng trên bản đồ ngẩng cái đầu nhỏ, theo lời Dư Tẫn cùng Nam Ca nói chuyện mà không ngừng lấm lét nhìn trái nhìn phải, chuột nhỏ nhanh chóng nhận ra kỹ năng bói toán của mình không được coi trọng, hai móng vuốt của Thư Thủy Thủy quấu lại, hai ngón trỏ lại bắt đầu đụng đụng, chốc chốc lỗ tai nhỏ lại run lên. Sau đó lạch bạch chạy tới nhặt một cây bút, khiêng bút đi tới gần ngọn núi bắt đầu vẽ.

Ánh mắt của ba người bị hấp dẫn, phát hiện Thư Thủy Thủy vẽ một đống ký hiệu kỳ lạ trên bản đồ.

“Vẽ gì vậy Thủy Thủy?” Cổ Lan Cốt hỏi.

Thư Thủy Thủy cũng không ngẩng đầu lên: “Tôi vẽ quái vị, có thể lợi dụng địa hình trên núi để bố trí đại trận thủ hộ, như vậy cho dù mọi người không có lông xù cũng không cần sợ mùa đông nữa, có thể an tâm ngủ đông.” Đương nhiên, có thể an tâm ngủ đông chính là trọng điểm.

Cổ Lan Cốt yên lặng không nói, chủ động quên đi vấn đề không phải lông xù, trong đầu đột nhiên xẹt qua hình ảnh Thư Thủy Thủy lúc ở một mình từng trồng một chậu thực vật, Cổ Lan Cốt ý thức được chuột nhỏ rất có thể nói thật, giống như nó có thể một mình sống sót trong bão điện từ siêu cấp, sáng tạo kỳ tích.

Dư Tẫn vươn tay, nắm cán bút.

Thư Thủy Thủy vác bút vẽ tranh nhất thời mất đi quyền khống chế bút, Thư Thủy Thủy quật cường ôm cán bút không chịu buông tay.

“Thủy Thủy đừng nháo, bọn tôi nghèo rách mùng tơi, chỉ có một tấm bản đồ thôi đó.” Dư Tẫn xách cây bút lên, muốn ngăn không cho Thư Thủy Thủy vẽ bậy lên bản đồ.

Nào ngờ Thư Thủy Thủy không chịu buông tay, vì thế cả bé chuột cũng bị xách lên treo giữa không trung, hai cái chân nhỏ nhắn theo bản năng đạp đạp hai cái, sau đó từ bỏ giãy giụa, mềm nhũn treo trên cán bút.

Dư Tẫn nhẹ nhàng lắc lắc cây bút, chuột nhỏ cũng theo cán bút đong đưa trái phải.

*

[tác giả] Cổ Lan Cốt tiếp tục tuốt chuột: “Tuốt thật thoải mái, càng tuốt càng thoải mái ~~~”

Thư Thủy Thủy(⊙? ⊙) : “Chưa từng nghĩ tới thì ra dưỡng thú cưng hình người còn có phiêu lưu bị hói đầu. Có thể vứt bỏ không?〒▽〒 “

Cổ Lan Cốt: 🙂 cố gắng mỉm cười

Chú ý: hết thảy chi tiết bói toán huyền học trong truyện đều là tự bịa, nếu như có điểm tương đồng thì… chúc mừng bạn, quẻ thượng thượng ah~~~  

[end 23]