Giới thiệu truyện

Đánh giá: 7.0/10 từ 10 lượt Tên truyện: 【Xuyên nhanh】Tôi công lược Quỷ Vương trong trò chơi ác mộng Tác giả: Mộng Hải Cô Nguyệt Thể loại: Đam mỹ, 1V1, song khiết, sủng ngọt, theo đuổi vợ phiên bản lò thiêu, công tính cách điên cuồng sủng ái mạnh mẽ, trinh thám suy luận, ngoại lực buff, sảng văn, linh dị —— Giới thiệu tác phẩm: Lăng Dạ bị gia tộc dâng hiến cho Quỷ Vương. Hắn là vị vương tối cao trong thế giới quỷ dị, mái tóc bạc dài, khoác áo choàng vương giả lộng lẫy, đội vương miện cao quý, tay cầm pháp trượng ngồi trên ngai vàng làm từ xương rồng. Khi hắn hơi nghiêng đầu nhìn về phía y, đập vào mắt chính là đôi mắt xanh đậm lạnh lùng, quyến rũ, khiến người ta kinh tâm động phách. Ánh mắt ấy dưới ánh nến càng thêm rực rỡ chói lóa, trên người hắn tỏa ra khí chất cao quý từ trong ra ngoài, như một vị thần đẹp tuyệt trần không gì sánh được trên thế gian. Hắn sở hữu dung mạo yêu mị tuấn mỹ, khí chất tao nhã, thần bí mạnh mẽ, nhưng cũng cực kỳ cố chấp điên cuồng. Không chiếm được trái tim y, hắn thà muốn lấy mạng y! —— Phỏng vấn: “Bệ hạ Quỷ Vương, kẻ ngoại lai đó nghe kể chuyện ma còn sợ chết khiếp, liệu có thể sống sót vượt qua trò chơi ác mộng không?” Nội tâm Quỷ Vương: “Bảo bối tối qua biểu hiện rất ngoan, ta đã âm thầm giảm độ khó cho em ấy rồi.” Lăng Dạ: “Đồ lừa đảo! Chẳng phải bảo chỉ cần hôn một cái là có thể an toàn qua cửa sao? Thế quái nào vẫn là độ khó cấp địa ngục vậy?!” Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 77

Chương 77

077. Diễn đàn trường học.

 

Lăng Dạ đứng trong phòng khách nhà họ Tô, thần sắc ngưng trọng. Y dặn đi dặn lại Lục Minh Trạch sắp bước vào thư phòng:

 

"Lát nữa gặp chú Tô, anh nhất định phải giữ bình tĩnh, tuyệt đối đừng kích động, nhớ chưa?"

 

Lục Minh Trạch cười tươi như hoa, chắc như đinh đóng cột đáp:

 

"Yên tâm đi vợ à, anh biết mình đang làm gì."

 

Sau khi hắn vào phòng, Lăng Dạ ngồi trong phòng khách mà cứ như đang ngồi trên bàn chông, hai tay liên tục xoa lấy thành ghế sofa, ánh mắt không ngừng liếc về phía cánh cửa thư phòng đang đóng chặt.

 

Y khi thì đứng lên đi đi lại lại, khi lại ngồi xuống, mông vừa chạm ghế đã lập tức bật dậy, lòng dạ rối bời.

 

Đúng lúc Lăng Dạ đang lo sốt vó thì một trận ồn ào từ ngoài cổng vọng vào.

 

Chỉ thấy Tô Nhược Nhược khí thế ngút trời sải bước vào nhà, phía sau là một hàng dài vệ sĩ, trông vô cùng hoành tráng.

 

Thân hình nhẹ nhàng, vừa thấy anh trai là cô lao thẳng tới như một cơn lốc, trên mặt vừa tủi thân vừa gấp gáp:

 

"Anh! Cuối cùng anh cũng về rồi! Mau nói giúp em một tiếng với ba đi, đừng để ông ấy cho người theo em nữa, được không?"

 

"Em vẫn đang đi học đấy! Không biết ba dùng cách gì mà cho mấy người đó vào tận trường, lại còn bám sát em 24/7!"

 

"Anh không biết đâu, ánh mắt đám bạn nhìn em giờ lạ lắm, thế này thì còn giao lưu kết bạn gì nữa chứ!"

 

Tô Nhược Nhược vừa nói vừa khoa tay múa chân, ánh mắt đầy bất lực.

 

Lăng Dạ nhìn dáng vẻ sốt ruột của em gái, trong lòng hiểu rất rõ, nhưng cũng biết Tô Hồng Trác làm vậy không phải không có lý.

 

Nhớ lại bi kịch lần trước xảy ra trong buổi livestream kinh dị ở căn nhà cũ, nhiều người chết thảm như vậy, Tô Hồng Trác với tư cách làm cha, áp dụng biện pháp bảo vệ cực đoan cũng là vì lo cho sự an toàn của con gái.

 

Lăng Dạ khẽ thở dài, dịu giọng an ủi:

 

"Nhược Nhược, em cũng nên thông cảm cho tâm trạng của chú Tô."

 

"Với lại chẳng phải em sắp ra nước ngoài rồi sao? Có đám vệ sĩ này đi cùng thì ở bên đó cũng yên tâm hơn, đến lúc gặp chuyện còn có người ra tay giúp."

 

Y cố gắng dỗ dành, ánh mắt tràn đầy dịu dàng.

 

Tô Nhược Nhược thấy anh không chịu giúp mình, hơi phụng phịu, tạm gác chuyện đó sang một bên.

 

Đột nhiên mắt cô sáng lên, đầy phấn khích hỏi:

 

"Anh, anh thật sự kết hôn với Lục ca rồi hả?"

 

Lăng Dạ mỉm cười, giơ tay trái lên cho cô xem chiếc nhẫn tượng trưng cho tình yêu trên ngón áp út.

 

Tô Nhược Nhược lập tức nhảy cẫng lên, gương mặt rạng rỡ còn hơn tìm được chân ái cho chính mình.

 

"Em biết ngay mà! Có em làm thần trợ công thì couple em đẩy chắc chắn HE!"

 

Lăng Dạ nghe cô nói, hơi nhíu mày khó hiểu, trong đầu nghĩ chắc là mấy thuật ngữ mạng giới trẻ, y cũng không bận tâm nhiều.

 

Tô Nhược Nhược lại hỏi: "Bao giờ hai người định tổ chức đám cưới vậy?"

 

Lăng Dạ thoáng sững người, trong mắt ánh lên chút lưỡng lự:

 

"Bọn anh vẫn chưa nghĩ đến chuyện đó."

 

Nghe thế, Tô Nhược Nhược lập tức bày ra vẻ tiền bối từng trải.

 

Cô nói: "Không phải bọn anh chưa nghĩ đâu, mà là chỉ có anh chưa nghĩ thôi. Em đảm bảo là ngày nào anh Lục cũng đang âm thầm lên kế hoạch trong đầu ấy."

 

Lăng Dạ càng thêm nghi hoặc, không nhịn được hỏi: "Sao em chắc như vậy?"

 

Tô Nhược Nhược lật trắng mắt, ra vẻ bất đắc dĩ:

 

"Đây không phải em đoán, mà là anh ấy thể hiện quá rõ ràng rồi. Anh là người kết hôn với anh ấy, đến giờ mà anh còn không nhận ra à?"

 

Cô khoanh tay, ánh mắt chứa đầy sự trêu chọc.

 

Lăng Dạ bị nói đến mờ mịt, trong lòng lặng lẽ suy nghĩ: Là mình quá vô tâm nên không nhìn ra suy nghĩ của Lục Minh Trạch, hay Nhược Nhược đang nói quá?

 

Y truy hỏi: "Anh ấy thể hiện rõ chỗ nào?"

 

Tô Nhược Nhược nhếch môi cười bí ẩn, lập tức móc điện thoại ra, mở diễn đàn của Học viện Nghệ thuật Đế Đô, đưa đến trước mặt Lăng Dạ.

 

Lục Minh Trạch vốn đã là nhân vật nổi bật trong trường, độ nổi tiếng cao ngất ngưởng.

 

Diễn đàn sinh viên sôi nổi bàn tán về hắn, có không ít ảnh chụp trộm được đăng lên.

 

Trong ảnh, hắn lúc thì đi dạo trên lối nhỏ trong khuôn viên trường, lúc thì chăm chú đọc sách trong thư viện, tấm nào cũng thu hút vô số ánh nhìn.

 

Rất nhiều nữ sinh công khai tỏ tình với hắn, lời lẽ đầy nhiệt huyết.

 

Nhưng không ngoại lệ, tất cả đều bị hắn từ chối.

 

Lý do luôn là: hắn đã có người mình thích, hơn nữa đang theo đuổi nghiêm túc.

 

Mọi người đều tò mò: rốt cuộc là vị tiên nữ nào khiến Lục Minh Trạch say mê đến vậy, lại còn chưa theo đuổi được?

 

Thế nhưng tiên nữ chưa thấy đâu, cư dân mạng lại bất ngờ nhận được tin chấn động—trong buổi biểu diễn giao lưu của học viện, Lục Minh Trạch đã công khai tỏ tình với một nam sinh.

 

Tin tức lan truyền nhanh như bão, diễn đàn học viện lập tức bùng nổ.

 

Những nữ sinh từng thầm yêu hắn như bị sét đánh ngang tai, cảm giác cả thế giới sụp đổ.

 

Lục Minh Trạch lạnh nhạt với họ, không phải vì họ không đủ xinh đẹp, mà là—hắn thích con trai.

 

Chuyện Lục Minh Trạch tỏ tình với nam sinh lan khắp các diễn đàn trường, độ hot không giảm chút nào.

 

Hội fan CP càng sục sôi hơn nữa, lập tức chia phe kéo banner, nhiệt huyết sáng tác dâng trào.

 

Fanfic, fanart, fansong như nấm mọc sau mưa, chiếm gần nửa lượng bài viết trên diễn đàn.

 

Mới đây nhất, việc Lục Minh Trạch công khai trên mạng xã hội rằng mình đã kết hôn và có giấy chứng nhận, càng đẩy độ hot của couple này l*n đ*nh điểm.

 

Nội dung fanfic cũng từ tình yêu đơn phương thầm kín, chuyển hẳn sang cuộc sống vợ chồng ngọt ngào hậu hôn nhân, cốt truyện phong phú, đủ kiểu biến tấu khiến người xem hoa mắt chóng mặt.

 

Lăng Dạ nhìn đủ thứ bình luận trên diễn đàn, không khỏi trợn tròn mắt.

 

Y vốn không thích bị quá nhiều người chú ý.

 

Vậy mà không hay không biết, cuộc sống riêng tư của y đã trở thành đề tài bàn tán sôi nổi khắp nơi.

 

Điều khiến y choáng váng hơn là, Lục Minh Trạch không những chăm chỉ trả lời bình luận của fan, mà còn rất nhiệt tình thả tim với những ý kiến đề xuất về lễ cưới.

 

Ngay cả mấy fanfic k*ch th*ch đến suýt thành truyện người lớn, hắn cũng không keo kiệt chút nào, vung tay thưởng cho tác giả một khoản kếch xù.

 

Lăng Dạ đọc đến đó, mặt lập tức đỏ bừng, cảm giác nóng rực lan khắp tai má.

 

Y thầm hạ quyết tâm: Về đến nhà, không thể bù đắp cho hắn nữa!

 

Tiểu lừa đảo này quá không biết điều, hoàn toàn không xứng với sự tin tưởng và dịu dàng của y!