Giới thiệu truyện

Đánh giá: 7.3/10 từ 7 lượt Phong Tuyền xuyên không chỉ sau một giấc ngủ, cứ ngỡ mình bước vào một thế giới kỳ ảo kiểu light novel phép thuật, nào ngờ thực chất lại là dòng tận thế do “tai họa thứ tư*” gây ra. Người chơi không thể kiểm soát, người chơi quá mức tự do. Người chơi quả thật không hổ danh là “Tai hoạ thứ tư”. Phong Tuyền không thể chấp nhận việc thế giới của mình bị hủy hoại dưới tay đám người chơi điên rồ này, thế nên hắn cẩn thận tạo ra hết thân phận này đến thân phận khác, từng bước một dẫn dắt bọn họ, ngăn cản họ tràn vào những khu vực nguy hiểm nhất. Sau khi hoàn thành vai trò dẫn đường, tiện thể cứu thế giới vài lần, Phong Tuyền lặng lẽ rút lui. Nhưng người chơi thì phát điên cả lên. 【Người dẫn đường của tôi, hu hu! Nhà phát hành, làm sao các người có thể nhẫn tâm như vậy! Ivan chỉ là một người bình thường thôi mà! Điều duy nhất cậu ấy mong muốn chỉ là tìm lại người em gái mất tích của mình!】 【Vị thần tín ngưỡng bị vấy bẩn, Thánh Tử thuần khiết chìm trong máu tanh, nhấn chìm mọi hiểm họa ngay từ ban đầu, chỉ để lại nụ cười như lần đầu gặp gỡ—Andyver, anh không cần phải làm vậy đâu, hu hu hu!】 【Dẫu là anh hùng cứu thế, nhưng lại chẳng thể giữ được người mình yêu, cuối cùng chỉ vì một câu hỏi thăm của quá khứ mà buông bỏ tất cả… Lorenzo, ngủ ngon nhé.】 【Các thân phận còn lại chưa được mở khóa…】 Phong Tuyền: Thật ra tất cả bọn họ đều là tôi đấy 😀 Thẻ nội dung: Không gian ảo tưởng, ma pháp kỳ ảo, trò chơi võng du, tưởng tượng bay xa.  P/S: Nhân vật chính đội lốt nhiều thân phận, toàn văn không để lộ thân phận thật. Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Phong Tuyền ┃ Vai phụ: Andyver, Lorenzo  Một câu tóm tắt: Khoác đủ loại thân phận để ngăn người chơi phá hủy thế giới.  Thông điệp: Có thể hành động theo ý mình, nhưng đừng hành xử tùy tiện. (*Chú thích: “Tai họa thứ tư” – thuật ngữ thường dùng để chỉ người chơi trong các game thế giới mở hoặc game nhập vai, ám chỉ việc họ phá hủy mọi thứ, gây hỗn loạn và là một thế lực không thể ngăn cản.) Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 282: Chức vị Chương 281: Quẳng việc Chương 280: Suy nghĩ chệch hướng Chương 279: Sắp hé lộ Chương 278: Ủy thác

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 217

Chương 217: Thật tệ quá, dọa người ta rồi

Cầu Cầu mặt không cảm xúc bịt miệng Tiểu Nạp lại, tự tay tắt BGM, Igo Minci siết chặt nắm đấm, cười tủm tỉm nói: "Ông định làm gì Tiểu Sa nhà tôi thế?"

Igo Minci không dùng ma pháp gì, chỉ đơn thuần dùng nắm đấm đập cho NPC này một trận, sau đó dùng dây thừng trói lại: "OK, sau đó giao người này cho Giáo hội tự xử lý là được."

Buff Khế Ước của Sachima vẫn chưa biến mất, dưới sự hỏi đáp của Sachima theo yêu cầu của đồng đội, đã xác định được NPC này không có đồng bọn, hoàn toàn chỉ là hành vi cá nhân.

Ngoài ra, Sachima còn hỏi ra được cách ông ta tuồn hàng.

"Giáo hội… bên dưới có một đường hầm… tôi đều để đồ ở đó trước, để tránh sự kiểm tra của Giáo hội…"

Mấy người bất ngờ nhận được thông tin này liếc nhìn nhau, rõ ràng họ thuộc loại thích hóng chuyện không sợ lớn chuyện.

Igo Minci chủ động nói: "Tiếp theo chúng ta có hai hướng, một là theo lời người này nói, đến chợ giao dịch để điều tra, còn một hướng khác… các cô có hứng thú với đường hầm dưới lòng đất của Giáo hội không?"

"Chợ giao dịch lúc nào đi mà chẳng được." Cầu Cầu nói.

Còn Tiểu Nạp thì bày tỏ: "Giáo hội đó! Biết đâu lại ẩn giấu bí mật gì! Tớ muốn đi!"

Thế là ba người xoa tay mài nắm đấm, cấu kết với nhau làm việc xấu. Sachima siết chặt quyền trượng trong tay, có chút muốn lùi lại.

Đêm đó, bốn người lén lút lẻn vào trong Giáo hội.

Ngay cả một người bình thường như ông chú thu mua cũng có thể làm được mà không gây chú ý, mấy người họ cũng không nghĩ sẽ có vấn đề gì lớn, nhưng cảm giác lén lút này vẫn rất k*ch th*ch.

Sachima nói nhỏ: "Làm vậy có không tốt lắm không?"

Igo Minci cười hì hì một tiếng: "Như vậy mới k*ch th*ch chứ!"

Họ theo vị trí NPC nói, từng chút một im lặng xuất hiện ở đó, sau đó theo yêu cầu tìm được vị trí của cơ quan.

Đó là hoa viên của Giáo hội, Thánh Tử thường sẽ đọc sách ở đây vào ban ngày, nên rất ít người chủ động đến đây. Nhưng cho dù có người vào làm phiền sự yên tĩnh, Thánh Tử cũng chưa bao giờ để tâm.

Cho nên ông chú thu mua chính là dựa vào điểm này để tránh được tất cả mọi người.

Cơ quan nằm ngay cạnh đình trong hoa viên, sau khi vặn cơ quan theo yêu cầu, một cầu thang đi xuống xuất hiện dưới lớp gạch đá.

Mấy người ăn ý đi xuống, nhưng Sachima lại cảm thấy có chút khó chịu, cô theo phản xạ níu lấy áo của Igo Minci, đi theo sau cậu ta.

Vì mọi người đều là lần đầu đến, nên đều khá cảnh giác, bước chân cũng không nhanh, bước chân chậm rãi của Sachima không thu hút sự chú ý của họ.

Nơi này không có đèn, âm u tăm tối, trước mắt là một mảng đen kịt. Cầu Cầu lấy ra cây đèn dầu đã chuẩn bị từ trước.

"Tối quá." Tiểu Nạp lẩm bẩm.

Trong đường hầm này chỉ còn lại tiếng hít thở và tiếng bước chân của mấy người, cho dù không có BGM, cũng mang lại cảm giác của một bộ phim kinh dị.

"Sao dưới Giáo hội lại có một đường hầm thế này?"

"Cứ cảm thấy phong cách không hợp…"

"Haha, lúc này mà đột nhiên có thêm một tiếng bước chân, chắc sẽ đáng sợ lắm nhỉ?"

"Đừng kể chuyện kinh dị nữa." Cầu Cầu khẽ nói.

Họ từ từ tiến về phía trước, Igo Minci đột nhiên cảm nhận được áo mình bị kéo, cậu ta hơi nghiêng mặt: "Sao thế?"

Động tĩnh của họ cũng khiến Cầu Cầu và Tiểu Nạp quay đầu lại, Sachima khẽ nói: "…Tôi cảm thấy… có cảm giác bị áp chế…"

"Dù sao đây cũng là địa phận của Giáo hội, cậu là hệ bóng tối, bị áp chế cũng bình thường thôi phải không?"

Dưới ánh đèn, Sachima lắc đầu: "Không phải! Cảm giác không giống lúc trước…!"

Đây rõ ràng là một sự áp chế đặc biệt đối với hắc pháp sư, và khi họ tiếp tục tiến về phía trước, Sachima càng muốn rời đi, nhưng để không làm phiền việc dò xét của mọi người, Sachima không nói ra lời này.

Trong lúc đó, Cầu Cầu khẽ nói: "…Nơi này trông sao giống nhà tù thế?"

Đúng lúc này, Igo Minci đột nhiên nói: "Tiểu Sa, cậu chạy sang bên trái tôi từ lúc nào thế."

Sachima đang ở bên phải Igo Minci có chút ngơ ngác lên tiếng: "Hả? Tôi đâu có…?"

Igo Minci nghi hoặc nhìn sang nói: "Không phải cậu thì là—"

Giọng của Igo Minci đột nhiên nghẹn lại, âm cuối của cậu ta có chút run rẩy: "…Tôi nói này, chúng ta có bốn người đúng không?"

"Nếu không thì, cậu ngốc rồi à?"

Igo Minci nuốt nước bọt: "…Vậy người bên trái tôi này… là ai?"

Sau đó, họ nghe thấy tiếng từng giọt, từng giọt, thứ gì đó nhỏ xuống mặt đất.

Igo Minci nghe thấy một giọng nói u ám vang lên bên tai, cùng với tiếng hít thở nhè nhẹ: "Chào buổi tối?"

Sau đó, tiếng hét vang lên, bốn người theo phản xạ chạy về phía trước. Andyver, người không cầm đèn dầu và cố tình đột ngột xuất hiện, khóe miệng nhếch lên, anh tự sám hối một chút: “Thật tệ quá, dọa người ta rồi.”