Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.2/10 từ 5 lượt Tên truyện: Cánh cửa Homer Tác giả: Kisaragi Kisaragi (Mộc Canh Mộc Canh) Độ dài: 81 chương Thể loại: Chính kịch, cường cường, ngọt sủng Giới thiệu: “Khi mặt trời rực lửa chiếu qua bầu trời, tôi thấy ánh trăng mờ ảo lấp lánh ánh sao, mảnh đất dưới chân ngươi đang vỡ vụn, đó là những trang thơ Homer tàn tạ.” “Nào, những người còn sống, hãy cất tiếng ngâm nga.” 《Cánh cửa Homer》 Cronos & Diệp Lâm – Vô hạn lưu PS: Các chi tiết lý thuyết trong truyện được tham khảo từ《Interstellar》và Bách khoa toàn thư Baidu, người trong ngành đừng coi là thật, tất cả đều là hư cấu. Nhận xét từ bạn đọc Nguyễn Trư Trư: Hay lắm hay lắm. Bối cảnh hoang tàn rất hấp dẫn! Truyện ngọt ngào quá! Tôi rất thích kiểu người bề trên có “cảm giác thần thánh” này rồi! Cảm giác công trung thành bất chấp được mất vì người yêu!! Công đeo bộ trói buộc cũng khiến tôi cảm thấy thật gợi cảm thật đẹp! Cả bộ truyện đều rất ngọt ngào! Tĩnh Thủy Biên thật tuyệt vời huhuhu. Lưu ý/review trước khi đọc của editor: Truyện hơi hướng sci-fi, không phải vô hạn lưu điển hình, có nhiều kiến thức về vật lý thiên văn, không hiểu có thể bỏ qua 🥹 Truyện 1×1, muốn dò b.o.m m.ì.n chi tiết thì comment hỏi tui nhe. Truyện không có tag niên hạ/niên thượng, mình cũng chẳng biết đây là niên hạ hay niên thượng vì bộ này còn dính tới nghịch lý ông nội nữa 🥹 Còn về nghịch lý ông nội là gì thì trong truyện sẽ có giải thích sau nhen. Ban đầu vì một vài lý do mà công sẽ làm thụ bị th.ươ.ng (chắc là hơi nặng), về sau thì công thì siêu siêu chiếm hữu thụ, còn thụ thì dung túng cho công chiếm hữu. Công chỉ để ý đến thụ, mấy người khác không là gì trong mắt công. Vậy nên là công không thèm quan tâm đến SỐNG C.H.Ế.T của người khác ra sao, thỉnh thoảng làm ngta bị th.ươ.ng vì động đến thụ 😇 Vì mục 3 nên mình xin phép khi hai người CHÍNH THỨC yêu nhau thì để công xưng tôi-em và thụ là em-anh (gần cuối truyện cơ hihi, nhma trước đấy thì hai người không khác gì người yêu luôn he) Truyện chỉ có ít nước lèo thoi dù là truyện Trường Bội, tác giả bảo có ngoại truyện th.ịt thà up trên weibo nhma tui k tìm được, bồ tèo nào tìm được gửi tui rùi tui edit choa 🫣 Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 38

Chương 38: Màn 38: Quan hệ gia đình (2)

Không biết có phải vì đây là lần đầu tiên có một Tiên phong chủ động nộp đơn xin “quan hệ gia đình” hay không, mà lần này Tòa thị chính xử lý thủ tục vô cùng nhanh gọn, chưa đầy tám ngày làm việc, Diệp Lâm đã nhận được thư phản hồi.

Anh cảm thấy cơ chế chính phủ AI Homer cái gì cũng tốt, chỉ có yêu cầu buộc ràng buộc quan hệ này là có vấn đề. Chỉ cần một bên nộp đơn, không cần bên kia đồng ý, Tòa thị chính cứ theo quy trình xét duyệt mà thông qua. Trong thời đại mới mà việc ép mua ép bán có lý đến vậy, thật sự là ma quỷ ám mà.

Vì nhận được sự cho phép của Diệp Lâm, Trần Đa không chuyển ra khỏi căn biệt thự Tomson Rivera của đối phương. Anh ta vốn dĩ không ở đó nhiều, quanh năm làm nghiên cứu ở Troy Thành phố Dưới, chỉ khi nào được nghỉ mới có cơ hội lên xem nhà và trồng trọt.

Nói đến trồng trọt, vì Diệp Lâm đột nhiên giàu có trước đó, anh đã trực tiếp mua hai robot AI chuyên trồng trọt. Bây giờ họ có tổng cộng bốn mẫu đất, chủ yếu trồng ngô và khoai tây. Đã kết thúc hai đợt mùa màng. Ngoài phần nộp cho công xã, số còn lại đều được dự trữ trong tầng hầm của biệt thự.

Ngày nhận được thư phản hồi, Diệp Lâm vẫn đang làm việc ở khu G. Trên vai anh có một con sóc máy móc đang ngồi xổm, anh ngồi khoanh chân trước một chiếc tàu vũ trụ chiến đấu đa năng, trên đùi đặt tablet, ngón trỏ đang vẽ biểu đồ streamline* trên màn hình.

*流线图 (streamline chart) là sơ đồ hiển thị tình trạng luồng không khí tại một thời điểm nhất định. Biểu đồ dòng chảy có các đường dòng chảy được vẽ trên đó, với các mũi tên chỉ hướng luồng không khí. (Baidu)

Từ Thiên Triết là người đầu tiên tìm thấy anh.

“Nghỉ nửa tháng?” Diệp Lâm không hiểu. Anh chỉnh lại mũ bảo hiểm trên đầu, hỏi: “Tôi phải làm gì?”

Từ Thiên Triết thiện ý nhắc nhở: “Vì đơn xin quan hệ gia đình đã được thông qua, Cronos phải chuyển đến bán cầu bắc.”

Diệp Lâm chớp mắt, anh chỉ vào mình: “Chuyển đến nhà tôi á?”

Từ Thiên Triết gật đầu, vẻ mặt đúng là như vậy.

Diệp Lâm ngây người: “Anh ta không cần ở khu R à?”

Từ Thiên Triết: “Khi mất kiểm soát tinh thần, anh ta sẽ ở khu R, nhưng trong trường hợp bình thường thì không cần.”

Diệp Lâm không bỏ cuộc: “Làm sao các người biết bây giờ tinh thần của anh ta bình thường, biết đâu đột nhiên phát điên thì sao.”

Từ Thiên Triết cười mà không nói. Anh ta ôn hòa nhìn Diệp Lâm, rõ ràng là thái độ không thể chối cãi.

Diệp Lâm nhìn thẳng vào mắt anh ta một lúc lâu, cuối cùng cũng chịu thua, bất lực nói: “Anh ta đang ở đâu, tôi muốn gặp anh ta.”

Tiên phong không phải là người mà bất cứ ai cũng có thể gặp. Khu vực hoạt động quanh năm của họ kể cả Bạch Hạc cũng không thể tự tiện đi vào. Diệp Lâm chỉ có thông tin liên lạc của Apollo. Anh gửi yêu cầu, nhưng người đến lại là Zeus.

Người đàn ông Arya trưởng thành cao lớn như một ngọn núi nhỏ đứng trước mặt Diệp Lâm. Thái độ của anh ta không thể nói là cung kính, nhưng vẫn thể hiện sự tôn trọng.

Hai người gặp nhau bên cạnh giếng trời khu G, đúng lúc giữa trưa. Ánh sáng mặt trời nhân tạo ở khu G vô cùng rực rỡ. Trên mái vòm AI xanh biếc với những đám mây trắng, một hàng chim bồ câu máy móc đang bay, tiếng cánh kim loại sột soạt.

Diệp Lâm rót một cốc dầu máy cho con sóc máy bên cạnh. Anh hắng giọng, hỏi: “Cronos có yêu cầu gì về việc sống ở bán cầu bắc không?”

Zeus nhìn quanh vườn nhỏ này. Kể từ khi Cánh cửa Homer mở, ngoài việc tìm kiếm Điểm Kỳ Dị, hầu hết các nguyên tố kim loại kỳ lạ mà con người mang về đều được chất đống ở khu G. Trong đó còn có các mẫu vật sinh học được ghi lại bằng vòng tay AI, cũng được khu H và J chia nhau. Từ Thiên Triết say mê nghiên cứu, ít khi để tâm đến những mâu thuẫn giữa Bạch Hạc và Tiên phong. Kết quả là khu Kỹ thuật AI trở thành một nồi lẩu thập cẩm, không có một sinh vật sống nào, toàn là các robot AI mô phỏng đủ loại sinh vật.

Móng vuốt nhỏ xíu của con sóc máy ôm chiếc cốc cỡ lọ tăm, uống hết dầu máy bên trong. Diệp Lâm chỉ trồng lông thú ở phần lưng cho nó, các bộ phận khác vẫn giữ nguyên cấu trúc máy móc, khiến con vật nhỏ trông rất punk*.

*Có thể hiểu là cá tính, độc đáo, phá cách.

Zeus nhìn chằm chằm vào nó một lúc lâu, mới thu lại ánh mắt, từ từ nói: “Không có gì cần chuẩn bị đâu, anh ta sẽ sống cùng cậu.”

Diệp Lâm sặc nước bọt. Vẻ mặt anh phức tạp, há hốc miệng, cẩn thận nói: “Anh ta có ngại có thêm một người thuê trọ không?”

Zeus không có biểu cảm gì: “Trần Đa không thường xuyên về ở, anh ta biết. Đương nhiên.” Vị Tiên phong nói tiếp, “Tốt nhất là cậu ta có thể chuyển đi, Thiên Phụ sẽ giúp cậu ta trả tiền thuê nhà.”

Diệp Lâm: “…”

Anh quả thực chẳng có cách nào với Cronos, người giàu nứt đố đổ vách này. Trần Đa còn quyết định nhanh hơn Diệp Lâm. Nếu không phải vì thèm hai con robot trồng trọt đó, có lẽ Trần Đa đã thực sự muốn tự mình chuyển ra ngoài ở rồi.

Về quy định Tiên phong chuyển đến bán cầu bắc, chính phủ Homer ở thế giới loài người cũng không phải đồng ý dễ dàng như vậy. Sau khi Diệp Lâm ký xong thỏa thuận nhập cư, mới được thông báo rằng Tòa thị chính sẽ trang bị bộ trói buộc cho các Tiên phong có cấp độ tương ứng.

“Bộ trói buộc?” Diệp Lâm nghĩ đến đôi cánh chim hạc c*m v** xương bả vai của Cronos. Anh theo phản xạ cơ thể rụt cơ lưng lại, hỏi: “Có bắt buộc phải đeo không?”

AI dịch vụ hình người trong Tòa thị chính mỉm cười gật đầu: “Có.”

Vẻ mặt Diệp Lâm vô cùng băn khoăn. Mặc dù anh sợ Cronos phát điên, nhưng mức độ máu me của đôi cánh chim hạc đó càng khiến anh sởn gai ốc. Thế là anh chỉ có thể thăm dò hỏi: “Có thể không đeo không? Ví dụ như thay bằng mặt nạ hay gì đó?”

AI máy móc phủ nhận: “Không được đâu ạ. Để đảm bảo an toàn cho cuộc sống của ngài, xin đừng tháo bộ trói buộc của Tiên phong.”

Sắc mặt Diệp Lâm không được tốt lắm. Anh có chút hối hận khi đã ký vào bản đồng ý, đặc biệt là khi được thông báo phải đến vườn tượng để đón người. Tâm trạng lúc này sánh ngang với việc đi tảo mộ.

George đợi anh bên cạnh một chiếc xe đệm từ. Đối phương thậm chí còn có vẻ làm quá khi sắp xếp khá nhiều robot cảnh sát. Diệp Lâm gần như bị bao vây khi ngồi vào xe, cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Khu L không cho phép Bạch Hạc vào, nhưng lại không hạn chế nhiều với robot cảnh sát. Diệp Lâm đứng trước cánh cổng đá cổ kính đó, nhìn thấy Apollo không biết từ lúc nào đã đợi ở đó.

Hai người đối mặt nhìn nhau một lúc, dường như không có gì để nói. Diệp Lâm lén lút đánh giá đối phương vài lần, hạ giọng hỏi: “Khi anh đến bán cầu bắc tìm tôi có đeo bộ trói buộc không?”

Apollo không nhìn anh nữa, quay mặt đi lạnh nhạt nói: “Chúng tôi chỉ thêm một chiếc vòng tay cấm chế trên Beacon thôi.”

Diệp Lâm cau mày: “Vậy sao bộ trói buộc của Cronos lại lớn đến thế?”

Apollo liếc xéo anh, vẻ mặt như thể “cậu là đồ ngốc à”: “Anh ta là Tiên phong đời đầu tiên, Thiên Phụ của chúng tôi, khi mất kiểm soát tinh thần thì chiếc vòng tay cấm chế thông thường có tác dụng gì?”

Diệp Lâm không đồng tình: “Nhưng trông nó đau quá.”

Apollo dường như lười giải thích thêm. Cánh cổng đá khổng lồ từ hai bên mở ra. Zeus đi phía trước, anh ta né nửa người sang một bên, Diệp Lâm đương nhiên nhìn thấy Cronos ở phía sau ngay lập tức.

Diệp Lâm không hiểu sao, tâm trạng lại có chút giống cảm giác phụ huynh đón con tan học. Anh theo bản năng muốn tiến lên vài bước, nhưng những robot cảnh sát bên cạnh đột nhiên chặn anh lại.

George đứng cách đó một khoảng, anh ta lạnh lùng ra lệnh: “Xin hãy để lộ bộ trói buộc ra.”

Diệp Lâm sững sờ một chút, trong lòng dấy lên một cơn giận vô cớ. Anh không kiểm soát được quay đầu trừng mắt nhìn George, người sau đó vẻ mặt thản nhiên, giải thích: “Đây là quy tắc.”

Cronos liếc nhìn Diệp Lâm. Hắn không nói gì, cũng không có biểu cảm đặc biệt, chỉ giơ tay lên, từ từ cởi bỏ cổ áo. Diệp Lâm nhìn chằm chằm vào hành động của đối phương, cho đến khi vị Tiên phong quay lưng lại, để lộ toàn bộ phần lưng.

Như vết khắc do thanh sắt nung nóng để lại, trên xương bả vai của vị Tiên phong có thêm một đôi cánh hạc màu đỏ tươi, đầu cánh kéo dài xuống tận eo, ẩn mình vào những nơi không thể nhìn thấy.