Giới thiệu truyện

Đánh giá: 5.5/10 từ 26 lượt Nàng vốn là nữ đặc công át chủ bài của thế kỷ hai mươi mốt, chỉ trong một lần xuyên không đã trọng sinh trong thân xác một phế vật bị người đời chê cười. Tướng mạo tàn tạ nghiêm trọng? Gân cốt tổn thương đứt đoạn? Phụ thân lòng dạ tàn nhẫn? Di nương âm hiểm? Tỷ muội độc ác? Huynh trưởng vũ phu? Không hề gì! Ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng. Ngươi tổn thương ta một phần, ta khiến ngươi diệt cả tộc! Đường đường là chính nữ của dòng tộc, tưởng đã mất mạng lại bất ngờ sống lại, rũ bỏ nhu nhược, phong hoa hiện lộ! Hãy xem phế vật nghịch chuyển vận mệnh, tay nắm yêu nghiệt mỹ nam, từ bùn đen vươn lên mây xanh, từ bị người áp bức đến nắm giữ sinh tử, một đôi tay trắng nõn che trời, ngạo nghễ thiên hạ, giành được một đời tình thâm của tướng quân quyền khuynh, đoạt lấy một trận thịnh thế giang sơn. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 126

Chương 126: Ngươi vững chắc Huyền Vương phi!

Bỗng chốc trong lòng dâng lên cảm giác hoang mang không rõ.

Hàn di nương lúc này lại hiện ra bộ dáng như muốn gả con gái, nắm chặt tay Lăng Thanh Vi dặn dò: “Ghi nhớ lời nương đã dạy, phải hào phóng mà không mất vẻ thẹn thùng, cao nhã mà không kém phần hoạt bát. Đây chính là lúc con thể hiện bản lĩnh, nương tin rằng con nhất định làm được. Nương ra ngoài trước nghênh đón Huyền Vương, lát nữa sẽ xem biểu hiện của con đấy!”

“Nương! Con thật sự rất khẩn trương!” Lăng Thanh Vi nắm chặt tay áo Hàn di nương, cảm giác bàn tay đều đang run rẩy.

“Đứa ngốc này, có gì mà phải sợ. Có phụ thân con ở đó, còn có tỷ tỷ con là tương lai thái tử trắc phi, thì con còn lo gì nữa?”

Hàn di nương gỡ tay nàng ra, quay sang nói với Lăng Thanh Vân: “Vân nhi, muội muội giao cho con, con hãy chỉ dạy thêm cho nó.” Nói xong, liền cùng Hạ Hồng nhanh chóng rời đi.

Lăng Thanh Vi đưa mắt nhìn theo, rồi quay đầu nhìn Lăng Thanh Vân, giọng đầy lo lắng:

“Tỷ, nếu như Huyền Vương không vừa ý muội thì sao? Mỗi lần nương đều nói rất tốt, nhưng tỷ thử nghĩ mà xem, trong Bắc Tường Quốc có bao nhiêu Tri Châu trở lên? Chắc chắn là đếm không xuể. Liệu Huyền Vương thật sự sẽ chọn muội sao?”

Ban đầu khi nói đến làm vương phi, nàng còn đầy lòng tin. Nhưng càng gần đến lúc được gặp Huyền Vương, lòng nàng càng rối bời. Càng thích, lại càng sợ bị ghét bỏ.

Lăng Thanh Vân hất cằm, vẻ mặt đầy kiêu ngạo:

“Nếu là con gái nhà quan khác, thì đúng là khó thật. Mơ đến chuyện làm vương phi, quả là tổ tiên tích đức. Nhưng nhà chúng ta thì khác.

Phụ thân tuy chỉ là một Tri Châu nho nhỏ, nhưng muội có biết ông ấy đã vì thái tử điện hạ làm bao nhiêu việc hay không? Dù chưa thể xem là cánh tay phải, thì ít nhất cũng là tâm phúc hoàn toàn.

Muội hôm nay không nghe phụ thân nói sao? Khi tả đô ngự sử chưa đến, Huyền Vương đã thân thiết với phụ thân, toàn nói chuyện về thái tử. Trước khi đến Ký Châu, thái tử còn đặc biệt dặn dò Huyền Vương.

Tuy bây giờ thân phận của phụ thân và Huyền Vương cách biệt, nhưng Huyền Vương không phải kẻ ngu. Thái tử là hoàng đế tương lai, phụ thân là trợ thủ đắc lực. Giữ quan hệ tốt với phụ thân, đối với Huyền Vương mà nói, chỉ có lợi chứ không có hại.

Huống hồ một vị vương gia có thể cưới sáu vị trắc phi, cộng thêm chính phi là bảy. Phụ thân có quan hệ tốt với thái tử, Huyền Vương nể mặt, nhường cho muội một vị trí nhỏ trong hậu viện thì có gì là không thể?

Huống chi, muội muội của tỷ cũng đâu tệ. Tỷ thấy, dù cho muội thực sự không xứng, chỉ vì muốn giữ hòa khí với thái tử, Huyền Vương cũng có thể cưới muội. Huống hồ muội xinh đẹp, lại còn trẻ tuổi, tu vi đạt tới huyền ngũ cấp, thử hỏi Huyền Vương sao có thể chướng mắt muội được?”

Lăng Thanh Vân phân tích rành mạch, nghe xong khiến cho lòng Lăng Thanh Vi hoàn toàn yên ổn trở lại.

Huyền Vương — vị đệ nhất mỹ nam Bắc Tường Quốc kia — chẳng mấy chốc sẽ trở thành phu quân của nàng. Nàng, nhất định sẽ là vương phi!

Nghĩ đến đây, khóe môi Lăng Thanh Vi khẽ cong, nụ cười kiều mỵ không cách nào che giấu.

Trong đại viện phủ Lăng, lúc này Lăng Trọng Khanh và Lăng Tích Thái đã nghênh đón Huyền Vương vào phủ. Hàn di nương đi phía sau, mắt sáng lấp lánh không rời.

Đẹp quá! Thật là một dung mạo khiến người khác phải kinh diễm!

Hàn di nương càng nhìn càng hài lòng, trong vô thức đã tự xem Huyền Vương như con rể tương lai.

“Điện hạ, vi thần còn có mấy vị nữ nhi, nếu điện hạ không chê, vi thần muốn cho các nữ nhi ra mắt, bồi tiếp điện hạ một chút.”

Bắc Minh Huyền mỉm cười lễ độ: “Lăng đại nhân cứ tự nhiên.”