Giới thiệu truyện

Đánh giá: 2.7/10 từ 3 lượt Thể loại: Độc đáo, lãng mạn, hiện đại, truyền thuyết, du hành thời gian, ngành giải trí, nữ cường, thoải mái, ngốc nghếch, góc nhìn nữ chính, series Giả tưởng Văn án: Vưu Dật Tư là một đặc công vào thời kỳ tận thế. Thành thạo lái máy bay, xe tăng, gỡ bom và chiến đấu, tính cách lạnh lùng, rất tận tâm với nghề. Trong một lần làm nhiệm vụ, cô xuyên thành một người quản lý xui xẻo trong một cuốn sách về ngành giải trí. Nữ minh tinh được mọi người yêu mến và vô cùng nổi tiếng, sau khi bị người khác chiếm đoạt công lao thì đã bị đuổi khỏi một công ty lớn, đành bất lực trơ mắt tiếp quản một công ty giải trí nhỏ sắp đóng cửa, phải gánh toàn bộ công ty. Tin tức tiêu cực của nghệ sĩ kéo nhau lên hot search, Vưu Dật Tư cầm trong tay ba chiếc điện thoại di động với các cuộc gọi đến không ngừng, mất ba giây để tiếp nhận tình hình. Cô lạnh lùng ngẩng đầu lên và bỏ điện thoại vào túi. Sau đó, cô mở cửa sổ, bắn súng neo để cố định lại rồi lắc người nhảy xuống từ tầng 30… Đến công ty làm việc. * Một số nghệ sĩ của cô có tính khí thất thường. Nghệ sĩ A vì xe đưa đón đến đón mình tệ hơn xe đối thủ nên tức giận: “Sao cô không lái trực thăng đến đón tôi!?” Vưu Dật Tư hoài nghi hỏi: “Cậu có chắc là cần không?” Sau khi cúp điện thoại, bên phía thảm đỏ vẫn đang cào cấu nhau. Một lúc sau, một chiếc trực thăng ầm ầm từ trên trời bay đến… Vưu Dật Tư vẻ mặt nghiêm túc lái trực thăng đến hiện trường, một tay nắm lấy cạnh cửa sổ trước gió mạnh, duỗi đôi chân dài nhảy xuống nói: “Đi thôi.” Các nghệ sĩ, đối thủ và tất cả người trong giới truyền thông đều ngẩng đầu lên nhìn như trời trồng. Cư dân mạng: ?? Đù má ?! Người quản lý biết lái trực thăng à?! Nghệ sĩ B tham gia một chương trình tạp kỹ huấn luyện quân sự, vì kiêu ngạo và lười biếng nên bị khán giả chửi. Vưu Dật Tư dạy dỗ cô ấy, cô ấy liền trợn mắt nói: “Nếu cô có thể đứng mà lưng không đau thì tôi cũng sẽ làm được!” Vưu Dật Tư bình tĩnh hỏi: “Cô chắc chứ?” Ngày hôm sau, người nghệ sĩ chết lặng khi nhìn thấy Vưu Dật Tư đang đứng xếp hàng trong đội ngũ. Trong quá trình tập bắn súng, Vưu Dật Tư một tay để sau lưng, một tay cầm súng bắn lượt nào lượt nấy toàn trúng vòng mười điểm. Trong quá trình tập leo xuống nhanh bằng dây, Vưu Dật Tư bắt đầu từ tầng 20, tiếp đất một cách hoàn hảo. Trong quá trình tập chạy với vật nặng, một nhóm người lề mề kêu trời đạp đất, Vưu Dật Tư trong camera đang đeo chiếc túi trên lưng, lướt qua như một cơn gió, sải bước vượt chướng ngại vật hơn 20km, thậm chí trên đường đi còn vượt qua một nhóm sĩ quan huấn luyện đang tập luyện với vẻ mặt ngơ ngác. Khi đến tham quan xe tăng, Vưu Dật Tư… Vưu Dật Tư đang lái một chiếc xe tăng di chuyển!!! Di chuyển!!! Sau khi Vưu Dật Tư nhảy khỏi nóc xe, cô cởi mũ bảo hiểm một cách gọn gàng, hếch cằm: “Đến lượt cô đấy.” Nghệ sĩ B, các khách mời và ê-kíp chương trình đều ngơ hết ra. Cư dân mạng: ?? Đù má! Quản lý có phải là lính đặc chủng không?!!? * Nghệ sĩ C, mười phút trước khi buổi hòa nhạc bắt đầu, sống chết đòi phải treo tấm áp phích đẹp trai của mình phía trên địa điểm tổ chức. Ngay khi cậu ta đang làm ầm ĩ và không chịu lên sân khấu thì Vưu Dật Tư lạnh lùng sải bước đi tới, tách đám đông ra, trên vai cô đang vác một khẩu súng mỏ neo. Bắn một cái, tấm áp phích của cậu ta đã được đóng chặt trên sân khấu. Nghệ sĩ C tựa lưng vào tường: Chị à, có gì từ từ nói, em sợ… Khán giả (la hét khàn giọng): Đù má?!! Chị gái! Chị còn biết làm gì nữa thế? Chị nói đi!! Vưu Dật Tư hơi suy nghĩ: “Ném bom có ​​tính không?” Khán giả: … * Dưới sự làm việc tàn nhẫn và tận tâm của Vưu Dật Tư, cuối cùng cô đã trở thành một thế hệ đỉnh lưu mới. Khán giả đã không còn muốn nhìn thấy các ngôi sao nữa, họ muốn nhìn thấy người quản lý điên cuồng ở gần khán đài! #Phim về đặc công đã trở thành hiện thực #Đừng hát nữa, làm trì hoãn việc chị Vưu thực hiện sứ mệnh của mình Mỗi một mục đều kích hoạt hotsearch. Nhiều năm sau, nghệ sĩ C – người đã trở thành siêu sao đã tổ chức một buổi hòa nhạc lớn. Đèn bật sáng, bảng hiệu đèn dưới sân khấu đồng loạt đều là: Chị Vưu hãy dũng cảm bay lên, chúng em sẽ luôn ở bên chị! Siêu sao C: … Vưu Dật Tư mãi mãi là thần. Cư dân mạng khăng khăng cô là lực lượng bí ẩn của quốc gia, không thể che giấu được nữa rồi… * Đối với Chu Nhàn Đình đang ở đỉnh cao danh vọng, Vưu Dật Tư – người khiến anh ta nổi tiếng lại là điều cấm kỵ mà anh ta không muốn nhắc tới. Khi công ty xóa bỏ công lao của cô và đuổi cô ra khỏi vị trí quản lý cấp cao, anh ta cũng không nói gì. Sau này Vưu Dật Tư đích thân dẫn ba vị đỉnh lưu mới chớm trở về, anh ta biết cô muốn trả thù mình, trên mặt hiện lên nụ cười khổ, đang định ôn lại chuyện cũ của họ. Vưu Dật Tư liếc anh ta một cái: “Đừng trì hoãn tôi làm nhiệm vụ!” Mỏ neo được bắn ra, cô nhảy từ tầng 30 xuống rồi bỏ đi. Chu Nhàn Đình: ??!!??!??? #Người mà tôi bạc tình bội nghĩa đã trở thành đặc công rồi à?!# * 1. Sảng văn với motip nữ chính Mary Sue khoa trương, kỳ ảo và phi thực tế, nữ chính rất cường điệu, không phù hợp với thực tế. Không chấp nhận việc phụ nữ mạnh thì đàn ông mạnh hơn, không ai mạnh hơn chị Vưu, hoàn toàn là nữ chủ. 2. Sẽ có nhiều người muốn ship couple bách hợp cho nữ chính nhưng đa số chỉ là cho vui chứ không có tình tiết cảm xúc thật sự mập mờ nào, fan cuồng của nữ chính 80% là con gái, nhân vật nam có xu hướng trẻ hơn, cho dù thích cô ấy cũng sẽ vô thức đặt mình vào thế yếu, không có sự phát triển tình cảm và couple thường thấy. Điều này rất quan trọng, hãy cân nhắc kỹ.  3. Nam chính không tranh giành bối cảnh, anh ấy là một người chồng nhỏ đáng yêu, tuyến tình cảm ít nhưng vẫn sẽ có. Anh ấy đóng một vai trò đáng kể trong tuyến tình cảm này, sau này anh ấy sẽ là một đôi với nữ chính, nên anh ấy vẫn là nam chính. Là boy và girl chứ không phải girl và boy, nếu phải giải thích thì chắc là do nam chính có thể bị cưỡi đến bất tỉnh. 4. Giải thích cho bài viết trên: Vai trò của nam chính trong cốt truyện không có nghĩa là nam chính giúp đỡ nữ chính, hướng dẫn nữ chính, bước chân vào chia công, v.v., mà có tác dụng giải thích thế giới quan đến với độc giả và để nhân vật nữ chính tiết lộ chân tướng sự thật. 5. Máy bắn mỏ neo ở chương 1 không phải là lỗi mà là ý văn dẫn đầu cho đoạn văn sau. 6. Cuối cùng: Thiết lập nhân vật nữ chính không biết có cần cảnh cáo không? Cô ấy cao, vạm vỡ, tóc ngắn, tàn nhẫn, sống ngoài vòng pháp luật, sẽ học luật và hòa nhập với xã hội, không có nhu cầu tình cảm. Độ sâu/ độ cao của tuyến tình cảm sẽ khiến cô ấy cảm thấy như có người bạn đời bầu bạn cũng không tệ. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 7

Chương 7

Dương Na: “…”

Nhà tư bản còn là chị đó, hay nên nói chị Vưu là người nắm quyền, quả nhiên nhận thức này khác hẳn liền.

Cô ấy cười nói: “Ha ha, chuyện này, chúng ta vẫn còn có hai người chủ lực ở đây mà, chỉ là… chỉ là gần đây bọn họ không có việc gì cả, tài nguyên cũng không tốt bằng Tống Miên.”

Đâu chỉ không có việc làm mà nếu tặng còn không tặng đi được, tặng đến đâu cũng bị trả lại. Là nghệ sĩ ba không: không có khả năng diễn xuất, không có khả năng ca hát và không có não.

Bởi vì hành động ngày càng thái quá của họ, số ít người hâm mộ còn lại gần như biến sạch hết, nói cách khác, bọn họ còn flop hơn Tống Miên, nếu không thì bây giờ không chỉ có một người sẽ gặp khủng hoảng quan hệ công chúng đâu.

Vưu Dật Tư nghe xong thì bình tĩnh nhớ lại, nói: “Cố Trường Thanh và Lâm Liệt Ảnh phải không?”

“Đúng, chính là hai người bọn họ.”

“Ừ.” Vưu Dật Tư bình tĩnh nói: “Sau khi thương lượng hợp đồng xong, bảo bọn họ đến gặp tôi.”

Cô cảm thấy Starfish Entertainment chưa chắc đã phá sản.

Không phải vẫn còn rất nhiều người sống ở đây sao?

Những vấn đề không phải về vấn đề chết thì đều không phải là vấn đề lớn.

*

Tên đầy đủ của chương trình giải trí huấn luyện quân sự do Tống Miên ký là “Thử thách bất khả thi”, do Hạo Khang Pictures lên kế hoạch và sản xuất, công chiếu vào khung giờ vàng của truyền hình vệ tinh lớn nhất, cũng được ra mắt trên nền tảng video trực tuyến, hội viên có thể đặt xem trước.

Đội hình rất hùng hậu, có tổng cộng bảy người khách mời. Từ những diễn viên hạng nhất cho đến thế hệ lưu lượng mới nổi, nào là thần tượng, diễn viên hài và người mẫu đều có đủ, xem ra rất cân bằng.

Tống Miên thực ra được coi là một nhân vật ngoài lề trong ngành, nếu không có những đấu đá và scandal đó thì độ nổi tiếng của cô ấy sẽ cao hơn siêu mẫu nam một chút, nhưng chỉ vì độ hot không thể giải thích được đó mới có thể khiến tổ chế tác này nhìn trúng, bạn nói xem có tức không.

Để kéo cô ấy xuống, mấy ngày nay tất cả các bên đã hợp tác với nhau để làm mất uy tín của Tống Miên bất cứ khi nào có cơ hội, tranh giành với nhau để bôi đen Tống Miên, tranh thủ khiến cư dân mạng cảm thấy bất mãn từ đó tẩy chay cô ấy.

Scandal ngoại tình của Tống Miên đang là dưa lớn nhất trên mạng trong hai ngày nay, cư dân mạng đang ăn dưa ở các tài khoản blogger vô cùng ngon. Dòng thời gian kết hôn của Trương Đống Quốc đã được tiết lộ, đang đào bới coi vợ ông ta là vợ hiện tại hay vợ cũ?

Có người cho rằng chẳng có gì, có người khác lại cho rằng đó là một tội ác ghê tởm, lời chửi mắng khó nghe nào cũng có.

Tống Miên đã quen nên cũng không quan tâm, sau khi được đón lên xe, suy nghĩ đầu tiên của cô ấy là hỏi Dương Na: “Cô chắc chắn chưa? Vẫn phải tham gia chương trình giải trí huấn luyện quân sự đó à?”

“Nếu không thì sao chứ tổ tông của tôi ơi.” Dương Na chở người ngồi ở ghế sau đến Hạo Khang Pictures, cảm thấy khá mệt mỏi.

“Chị xem bây giờ chúng ta còn có thông cáo gì để bàn nữa đây? Sau khi ông chủ rời đi, không có tài nguyên nào cả. Xét về danh tiếng và độ nổi tiếng hiện tại của chúng ta, nếu không có chương trình này thì thật sự sẽ không còn gì nữa.”

Tống Miên nhất thời không nói nên lời, sau đó đặt phấn phủ chân tóc xuống, nhìn về phía ghế lái: “Nhưng tham gia chương trình giải trí này chắc phải đổ mồ hôi rất nhiều, lớp trang điểm chảy hết rồi nhìn y chang con ma. Fan của tôi thích tôi bởi vì tôi đẹp, nếu bị trôi hết phấn thì phải làm sao?”

“Chị để mặt mộc luôn đi.”

“Tôi để mặt mộc?” Tống Miên cao giọng hơn một chút: “Bây giờ có ngôi sao nữ nào vác cái mặt trong suốt để xuất hiện trên ống kính đâu? Đây là tính chuyên nghiệp cô hiểu không, những bức hình xấu của tôi chắc chắn sẽ bị mọi người tải về rất nhiều!”

“Vậy thì chị nhanh chóng đi làm da, xăm mắt và nối mi không phải là được rồi à?”

“Nhưng khí sắc chắc chắn không tốt! Ngày nào tôi cũng căng thẳng, ăn toàn là mấy thứ ít như mèo hửi, còn thường xuyên thức khuya, không nổi mụn là may lắm rồi, chẳng lẽ còn có thể xăm kem nền dạng lỏng lên mặt tôi à?”

Trong lúc nói chuyện thì hai người đã lái xe đến tầng dưới nhà của Vưu Dật Tư. Vưu Dật Tư đã đeo túi trên lưng đứng đợi ở ven đường từ lâu, còn giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ.

Dương Na cắt ngang lời niệm chú: “Không nói với chị nữa.”

Cô ấy từ từ dừng xe lại, nhìn Vưu Dật Tư mở cửa xe bước vào.

Sau khi cô đóng cửa ngồi xuống, Dương Na mới tiếp tục lái xe về phía trước.

Hôm nay so với việc thản nhiên mặc áo gió ngày hôm đó thì phong cách của Vưu Dật Tư đã giống với phong cách của cô hơn rất nhiều. Cô mặc một chiếc quần túi hộp mua ở cửa hàng ngày hôm qua, đi đôi bốt lao động buộc tới ống quần, bên trên khoác một chiếc áo khoác sẫm màu và đội một chiếc mũ bóng chày, giấu hết mái tóc vào trong. Ngoài ra trên vai còn đeo một chiếc túi đi bộ đường dài sau lưng.

Tóm lại trông rất… mạnh mẽ.

Dương Na im lặng thu tầm mắt lại, trong đầu nhớ lại hàng chục động tác gập bụng dễ dàng.

“Chị Vưu.” Tống Miên sau khi nhìn cô lên xe thì hơi im lặng, một lúc sau, cô ấy đột nhiên hỏi: “Chị cao bao nhiêu thế?”

Vưu Dật Tư rời mắt khỏi màn hình điện thoại, không biết tại sao cô ấy lại hỏi câu này, cô ngẩng đầu lên nói: “1m75 hoặc 1m76.”

Hôm qua khi đi tắm cô đã thử đánh giá, cảm thấy lượng mỡ trong cơ thể mình có thể giảm đi chút nữa, có thể săn chắc hơn thì sức lực cũng bùng nổ hơn.

Dương Na còn đang lẩm bẩm trong đầu thảo nào chân lại dài như vậy, tiếp đó lại nghe thấy Tống Miên ghen tị hỏi: “Sao da của chị lại đẹp như vậy?”

Phải không?

Vưu Dật Tư sờ mặt mình, cúi đầu nhìn điện thoại, nói: “Tập thể dục nhiều.”

Trong xe im lặng một lúc. Dương Na nghĩ tới biểu cảm hiện tại của Tống Miên, cố gắng lắm mới không cười lớn.

Chịu đựng một lúc, Dương Na cố gắng đè nén giọng nói, bình tĩnh nói: “Vậy chị Vưu, nếu chị rảnh thì sao chị không dẫn Tống Miên đi tập thể dục chung luôn?”

Vưu Dật Tư không để ý chuyện nhỏ như vậy, không ngẩng đầu lên mà đã gật đầu.

“Được.”

Tống Miên ngẩng đầu, suýt nữa dùng ánh mắt đâm vào Dương Na.

Không ai để ý đến cô ấy, cô ấy đang định hỏi Vưu Dật Tư đang xem gì mà có vẻ nghiêm túc thế, liếc mắt nhìn sang mới nhìn thấy cô đã gạch bỏ một dòng thông báo tin nhắn mà mình không có hứng thú, trên màn hình còn gạch chéo mấy chữ to lớn.

Các vụ án hình sự và vi phạm pháp luật.

Tống Miên: “…”

Thôi bỏ đi, thà cô ấy không nói chuyện với kẻ điên vô pháp luật này còn hơn.

*

Ba người đến Hạo Khang Pictures, được người ra đón đưa lên lầu.

Bước vào phòng họp, người ở đối diện là chủ nhiệm sản xuất mà Dương Na đã từng gặp trước đó và một trong những lãnh đạo của bọn họ.

“Xin chào, đã để mọi người đợi lâu rồi.” Dương Na bắt tay chào hỏi: “Đây là người quản lý của công ty chúng tôi, chị Vưu, là người hôm nay đi cùng chúng tôi đến để nói về hợp đồng của Tống Miên.”

Mấy người ngồi trong phòng họp, sau đó chủ nhiệm sản xuất hỏi: “Hot search đã giảm chưa?”

“Hôm nay chúng tôi sẽ đưa ra một thông báo để làm rõ rằng scandal yêu đương của Tống Miên là một tin đồn vô căn cứ.” Dương Na lấy mẫu thông báo đã in ra và đưa cho họ xem: “Chúng tôi đã liên lạc riêng với người liên quan đến vụ bê bối, đối phương đã bày tỏ sẽ hợp tác giải thích rằng scandal này thực chất chỉ là hiểu lầm, cả hai bên đều độc thân, chỉ là mấy tấm ảnh từ buổi tiệc rượu đi ra bị lén chụp lại dễ khiến người khác hiểu lầm.”

Chủ nhiệm sản xuất gật đầu: “Vậy đối phương cũng sẽ xuất hiện để giải thích à?”

… Gì? Sao lại tráo trở như vậy chứ?

Trương Đống Quốc ở trong ngành của họ khá nổi tiếng, dù sao Internet và ngành điện ảnh và truyền hình có mối liên hệ chặt chẽ với nhau. Ông ta còn sở hữu vốn cổ phần trong một trang web video lớn, đi đến đâu cũng được gọi là một tiếng Tổng giám đốc, nhưng vấn đề là nền tảng video mà ông ta có cổ phần trong đó lại là đối thủ với nền tảng video chiếu chương trình giải trí của bọn họ.

Nếu không phải như vậy thì ai thèm quan tâm đến scandal của Tống Miên, có rất nhiều người muốn nâng đỡ cô ấy.

Vị chủ nhiệm sản xuất vốn muốn làm khó bọn họ để bọn họ tự rút lui, nhưng cũng biết không thể nào làm được nên mới giải thích thêm:

“Nền tảng video mà chúng tôi kết nối rất không vui. Mọi người đều biết rằng mấy người của Tổng giám đốc Trương với bên Bác Phương Video đấu đá nhau chẳng vui vẻ gì, cư dân mạng cũng thích xem trò cười. Vừa có thông tin rằng cô Tống Miên sẽ đầu quân quay chương trình giải trí của Bác Phương Video, tin đồn bê bối bị tung ra với cổ đông của đối thủ, ban lãnh đạo cấp cao của Bác Phương rất bất mãn.”

Ông ta giới thiệu vị lãnh đạo bên cạnh mình: “Đây là người chuyên môn của Bác Phương Video đến đây để nói chuyện này. Đối với việc cô Tống Miên vào đoàn lần này, bọn họ có lẽ cần cẩn thận suy nghĩ một phen.”

Người của Bác Phương Video tiếp lời: “Chúng tôi không thích kiểu hành xử này cho lắm.”

“Vậy nên nếu không còn cách nào khác…”

Dương Na lo lắng nhìn Vưu Dật Tư.

Trong phòng họp mọi ánh mắt đột nhiên đổ dồn về phía Vưu Dật Tư, cô gật đầu, một lúc sau mới bình tĩnh nói: “Không sao, đối phương và tôi đã là bạn bè nhiều năm rồi.”

Trong phòng đột nhiên chìm vào sự yên tĩnh lạ lùng như chết chóc.

Vị chủ nhiệm sản xuất vừa kiên nhẫn giải thích đột nhiên bị nghẹn họng.

Lý do là thế này.

Ngày hôm đó khi đưa Trương Đống Quốc đến bệnh viện, ông ta đứng ở cửa nhất quyết muốn có thông tin liên lạc của Vưu Dật Tư, nói sợ không liên lạc được với cô.

Sau khi hỏi ID WeChat của cô, Trương Đống Quốc luôn gửi cho cô mấy tin nhắn thăm dò, hỏi cô gần đây có nhiệm vụ gì không, có cần ông ta giúp đỡ không.

Cuối cùng thậm chí còn hỏi: Liệu có thể đưa ông ta đi cùng không.

Vưu Dật Tư không để ý nhiều đến ông ta làm gì, chỉ trả lời cho có lệ là không thể tiết lộ, sau đó lướt bỏ tin tức này.

Tuy nhiên cha già này vẫn kiên trì, nhất quyết phát huy tác dụng của bản thân, mặt dày nói rằng bọn họ là bạn bè nhiều năm nên tuyệt đối đừng xem ông ta là người ngoài.

Vưu Dật Tư vốn không muốn trả lời lại ông ta, nhưng vì tình hình hiện tại cần ông ta xuất hiện nên việc liên hệ với ông ta cũng vừa đúng lúc.

Nhìn thấy Vưu Dật Tư đi ra ngoài gọi điện thoại, mấy người trong phòng ngồi đối diện nhau đều ngơ ngác.

Dương Na và Tống Miên nhìn nhau bằng ánh mắt dò hỏi kỳ dị “Mấy người giấu nghề à?”. Bọn họ cũng cảm thấy thật lạ thường.

Tên b**n th** Trương Đống Quốc đó trở thành bạn bè nhiều năm của Vưu Dật Tư từ khi nào vậy?

Tại sao Trương Đống Quốc đột nhiên bỏ qua cho Tống Miên?

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

Bọn họ còn lo lắng hơn mấy người ở Hạo Khang Pictures nữa.

Cuối cùng, họ chỉ có thể vừa cười ngượng ngùng vừa nói: “Ha ha, phải, phải, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi. Lẽ ra phải giải thích rõ ràng từ đầu. Đợi đã chị Vưu, chị Vưu.”

Ở bên đó, Trương Đống Quốc sau khi nhận được tin nhắn từ Vưu Dật Tư thì vẫn đang họp, gần như đứng dậy ngay lập tức.

Ông ta trấn tĩnh lại, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường, cúi đầu gửi tin nhắn.

[Thưa cô, có chuyện gì vậy?]

Bên kia nói: [Có một nhiệm vụ cần sự hợp tác của ông.]

Trong lòng Trương Đống Quốc chợt dâng trào.

[Cả gan hỏi cô, đó là chuyện gì vậy?]

Vưu Dật Tư: [Ông và Bác Phương Video có phải có mâu thuẫn không?]

Trương Đống Quốc biết rất rõ rằng Bác Phương Video và Vạn Tượng Video mà ông ta đầu tư đã là đối thủ cạnh tranh trong nhiều năm, không phải gió đông đã trấn áp gió tây thì là gió tây đã trấn áp gió đông, bọn họ là kẻ thù cũ, bình thường ông ta cũng hay hãm hại bọn họ.

Không ngờ Vưu Dật Tư bảo vệ ông ta lại còn để ý tới chuyện này, ngay lúc Trương Đống Quốc đang định cảm ơn thì ông ta chợt rùng mình nhớ tới Vưu Dật Tư chính là người chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn cá nhân của mình, vì vậy cô đột nhiên nhắc đến Bác Phương Video có phải là có ai đang âm mưu gì chống lại ông ta không?

Trương Đống Quốc dừng lại, nhìn xung quanh rồi hỏi với thái độ thận trọng:

[Bên Bác Phương Video muốn ám sát tôi?]

*

Tác giải có lời muốn nói:

Bác Phương Video: Không đội cái nồi này được đâu.