Giới thiệu truyện

Đánh giá: 7.0/10 từ 3 lượt Tác giả: Baek Chun Hee Dịch giả: CallmeJang Thể loại: Bàn tay vàng, Cung Đấu, Cung đình hầu tước, Đam Mỹ, Dị Giới, Hiện đại, Huyền Huyễn, Sủng, Trọng Sinh, Trùng sinh, Xuyên Không Văn án #Cứu_rỗi #Fantasy #Nuôi_lớn_rồi_bị_xơi #Hài_hước/Hài_kịch #Công_dịu_dàng #Công_mạnh_mẽ #Công_chiếm_hữu #Công_trẻ_tuổi #Công_đơn_phương  #Thụ_vô_tâm #Thụ_lớn_tuổi #Thụ_khó_tính #Khế_Ước #Chuyển_sinh #Hoàng_tộc/Quý_tộc #Yêu_hận #Quan_hệ_thầy_trò #Chênh_lệch_địa_vị #Chênh_lệch_tuổi_tác #Công_là_hoàng_đế #Xuyên sách * Top: Irkus Sakrina Robein – Nhân vật chính của . Sau khi trốn khỏi hoàng cung, cậu gặp Han Yu An, ký hợp đồng với anh và sống cùng nhau. Bot: Han Yu An – Cựu học sinh lớp 12 ở Hàn Quốc, trong ngày thi đại học bị xe tải tông chết và xuyên vào Cuốn Sách của Irkus. Hiện là Đại Hiền Giả của khu rừng phía Nam. Để được chết, anh đã ký hợp đồng với Irkus và cố gắng đưa cậu lên làm hoàng đế. Xem khi nào: Khi bạn muốn xem tình yêu sâu đậm của một người phàm trần dành cho một kẻ bất tử. Đại hiền giả muốn chết Giới thiệu tác phẩm Tại sao không nên đọc tiểu thuyết fantasy vào đêm trước kỳ thi đại học? Có ba lý do cơ bản: 1. Vì rất có khả năng bạn sẽ bị xe tải tông rồi xuyên không. 2. Vì những học sinh Hàn Quốc chết ngay trước kỳ thi đại học thường sẽ trở thành siêu bá ở thế giới khác. 3. Nhưng trước khi trở thành siêu bá, họ phải trải qua đủ loại khổ ải tận cùng. Vì tội đọc cuốn tiểu thuyết fantasy chính thống 17 tập vào đêm trước kỳ thi, Han Yu An đã bị xe tải đâm chết trên đường đến trường thi. Phải chăng ông trời cũng tiếc thương cho cái chết của một học sinh đạt điểm tuyệt đối trong kỳ thi thử tháng 9? Han Yu An bỗng nhiên bị ném vào thế giới của . Anh đã hy vọng: “Cuối cùng cũng bắt đầu câu chuyện học sinh cấp 3 phá phách ở dị giới rồi ư?” Nhưng hy vọng ấy chỉ thoáng qua. Chưa kể việc không thể giao tiếp đã đủ khổ sở, anh còn xuyên nhầm vào hoàng cung và trở thành thú cưng của hoàng phi. Hơn nữa, nhân vật chính còn phải mất 4 thế kỷ nữa mới xuất hiện. Người ta xuyên sách thì sống sung sướng, ăn ngon mặc đẹp, còn anh thì sao? Chắc chắn là kiếp trước đã phạm tội tày đình, không thì đã chẳng bị nguyền rủa sống bất tử. Trải qua 400 năm vật lộn, Han Yu An cuối cùng đã có được danh hiệu đại hiền giả. Nhưng giờ đây anh chỉ muốn… chết một cách yên bình. Tuy nhiên, để chết, anh buộc phải đưa hậu duệ của nữ phù thủy Yekaterina, người đã để lại lời nguyền, lên làm hoàng đế bằng mọi giá… “Ngài là ai? Tại sao lại giúp tôi?” “Lạy Chúa, cuối cùng Ngài cũng chịu để con được chết sao? Cảm ơn Ngài!” Phải chăng đây là món quà sinh nhật tuổi 400 mà Thần linh ban cho anh? Hậu duệ của Yekaterina và cũng là nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết này đã tự lăn tới trước mặt anh. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 109

Chương 109: 3. Ngoại truyện 1. (3)

Những ngón tay thô ráp xoa bóp ngực tôi. Lưng tôi cong lên. Tôi vẫn chưa quen với những kiểu đụng chạm như thế này.

Làn da ướt sũng của tôi nhanh chóng nóng lên ngay khi chạm vào hơi ấm của đối phương. đ** t* của tôi, đang c**ng c*ng trong không khí, bị k*ch th*ch bởi những ngón tay thô ráp. Lúc đầu, tôi đã tự hỏi tại sao cậu ta lại ám ảnh với ngực người khác như vậy, nhưng bây giờ, chỉ một chút xoa bóp cũng khiến một cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng tôi.

"Ngực, ừ… đã bảo không thích mà."

"Thế mà anh cảm nhận tốt thế cơ mà."

"Đó là vì cậu cứ, á… cứ chạm vào."

Người ta nói rằng những vùng không phải là vùng nhạy cảm cũng sẽ phát triển nếu bị chạm vào thường xuyên, và tôi chính là ví dụ.

Tôi không ngờ rằng việc học tốt lại có tác dụng trong những chuyện như thế này. Việc học cho kỳ thi đại học và việc học ở phòng ngủ là hoàn toàn khác nhau, nhưng tôi, như một học sinh giỏi, lại xuất sắc ở cả hai. Hoặc có lẽ Irkus có năng khiếu dạy dỗ hơn tôi.

Đôi tay dai dẳng lướt qua lồng ngực đỏ bừng của tôi, đi xuống bụng và cuối cùng nắm lấy d**ng v*t của tôi. Bên trong làn nước còn sót lại, tay của Irkus siết chặt lấy d**ng v*t tôi. Giống như cái lần tôi đã nắm lấy d**ng v*t của Irkus khi cậu ta bị trúng xuân dược, một bàn tay to lớn ôm lấy d**ng v*t tôi và di chuyển lên xuống như đang th* d*m.

Người ta nói rằng ăn trộm học muộn thì đáng sợ, và tôi chính là trường hợp đó. Sống lâu như vậy, tôi chưa bao giờ có việc phải tự làm chuyện đó, nên tôi luôn tự hào rằng mình rất thuần khiết trong lĩnh vực này. Nhưng bây giờ, chỉ với một chút xoa bóp ở ngực và k*ch th*ch bằng tay, tôi đã c**ng c*ng, thật là xấu hổ.

Irkus cúi đầu xuống và hôn nhẹ lên trán và sống mũi tôi. Mặc dù là một nụ hôn dịu dàng, nhưng không khí ẩm ướt trong phòng tắm khiến lưỡi chúng tôi đan vào nhau, khiến tôi cảm thấy thiếu không khí. Dù tôi cố nghiêng đầu ra để tách ra, Irkus vẫn kiên trì m*t lấy đầu lưỡi tôi.

Việc bị ngạt thở một cách nghịch lý lại mang đến cảm giác hưng phấn. Mỗi khi móng tay được cắt tỉa gọn gàng của cậu ta chạm vào phần da nhạy cảm ở đ** kh*c, tôi cảm thấy mình sắp xuất tinh. Tôi nghĩ rằng nếu được chạm thêm một chút nữa, tôi sẽ có thể đạt đỉnh.

Tuy nhiên, như đã dự định, Irkus dừng tay ngay trước khi tôi xuất tinh. Tôi cảm thấy tiếc nuối khi tay cậu ta dừng lại ngay trước khi tôi đạt đến điểm c*c kh***, và eo tôi tự động cong xuống. Tôi cố gắng tự di chuyển cơ thể để coi tay cậu ta như một công cụ th* d*m, nhưng bàn tay vẫn nắm lấy d**ng v*t của tôi lại cố ý siết chặt để ngăn tôi xuất tinh.

Một cơn đau nhói khiến phần thân trên của tôi nghiêng về phía trước. Irkus vòng tay còn lại ôm lấy eo tôi, khiến tôi mất đi cơ hội để vặn người thoát khỏi tình trạng này.

"Ư, a… tại, hừ… sao lại ngăn tôi?"

"Dạo này anh ra nhanh quá. Cứ ra vài lần là anh mệt rồi không cho tôi đụng vào nữa."

"Tôi thật sự, mệt lắm rồi…"

"Làm một hai lần thì dù có dùng ma thuật cũng khó mà có con được đâu."

Thật là điên rồ. Tôi chỉ bày tỏ sự quan tâm học thuật về việc Eris Melkin có con bằng ma thuật, chứ không có ý định muốn có con.

Hơn nữa, Irkus và tôi đều có cơ thể không già đi và không chết, nên sẽ rất khó khăn nếu chúng tôi có con với nhau. Đứa trẻ lớn lên, trong khi cha mẹ nó lại vĩnh cửu. Chỉ nghĩ đến thôi đã thấy bất hạnh rồi.

Ngay cả khi ma thuật có thể giải quyết được nhiều vấn đề, tôi cũng không phải là một người cha mẹ tốt. Irkus cũng vậy. Không đời nào cậu ta có thể chăm sóc một đứa trẻ tốt được. Cậu ta cũng chỉ là một đứa trẻ to xác, thì ai sẽ chăm sóc ai? Nếu không mời một lượng lớn các chuyên gia nuôi dạy trẻ, thì đây là một điều không nên làm với đứa trẻ sẽ được sinh ra.

Tuy nhiên, Irkus lại trả lời "Không phải anh muốn có con sao?" với một câu hỏi vô lý, mặc cho sự phản đối của tôi.

Trong bồn tắm đang cạn dần, mông tôi bị giữ lại và mở ra. Mặc dù tôi không biết chính xác công thức ma thuật là gì, nhưng tôi cảm thấy Irkus, là hậu duệ của một phù thủy, có thể làm bất cứ điều gì. Nếu cậu ta muốn, cậu ta có thể dễ dàng sao chép công thức ma thuật mà Aisa đã phát triển.

Nghĩ đến đó, tôi cảm thấy sợ hãi. Thằng nhóc này, chẳng lẽ nó thực sự muốn làm điều đó? Tôi cố gắng chống cự và đấm vào ngực cậu ta, nói rằng không được, nhưng Irkus chỉ cười khúc khích như thể rất vui. Tôi đấm để cậu ta đau, nhưng có vẻ người đau lại là tay tôi chứ không phải ngực cậu ta.

Bàn tay cậu ta luồn vào lỗ hậu đang siết chặt của tôi. Mặc dù lối vào đã bị đóng chặt vì chúng tôi vừa làm chuyện đó sáng nay, nhưng bên trong vẫn mềm mại.

Bàn tay lướt qua lối vào khô rát và xoa bóp thành trong của tôi một cách quen thuộc. Tôi định nói gì đó, nhưng những ngón tay cậu ta lại tăng lên và đâm vào điểm nhạy cảm, khiến đầu óc tôi trống rỗng.

Một nghiên cứu nào đó đã nói rằng những người thông minh thường yếu đuối hơn trước kh*** c*m. Tôi không biết kết quả này đến từ đâu, nhưng với nội dung kỳ lạ như vậy, chắc chắn người đứng đầu nghiên cứu là người Anh.

Các ngón chân của tôi co lại. Ba ngón tay nhanh chóng được thêm vào, và chúng mở rộng lỗ hậu của tôi như thể đang cắt, chuẩn bị cho sự xâm nhập.

Nước trong bồn tắm đã cạn gần hết, đáng lẽ cơ thể phải lạnh đi, nhưng nhiệt độ cơ thể của Irkus, đang áp sát và cưỡng đoạt tôi, lại khiến tôi nóng hơn.

"Hừ, ư… Tôi không, ức… có ý định muốn có con đâu…"

"Tôi biết."

"Biết mà sao lại…"

Tại sao cậu ta lại làm vậy chứ.

Tôi không thể nói hết câu. Những ngón tay thô ráp, vừa xoa bóp ngực và d**ng v*t tôi, bắt đầu đâm sâu vào bên trong.

Một cơn đau nhói ở bụng dưới ập đến. Tôi muốn vặn người để thoát khỏi sự k*ch th*ch này, nhưng Irkus đang ôm tôi từ phía sau, khiến tôi không thể làm gì. d**ng v*t của tôi, vốn đã bị ngăn lại, vẫn không xuất tinh dù bị k*ch th*ch dồn dập, chỉ chảy ra dịch tiền liệt tuyến.

"Dù không dùng ma thuật thì cũng có thể có con đấy."

Giọng nói khô khan của cậu ta, vốn dĩ không có gì khác biệt, nhưng vì ngấm hơi ẩm trong phòng tắm, nó nghe như một lời nói bậy bạ.

Dù có xuất tinh vào trong thì cũng không thể có con. Đó là điều hiển nhiên. Bởi vì về mặt sinh học, tôi là đàn ông.

Irkus cũng biết điều đó. Không thể nào cậu ta không biết. Dù đây là một thế giới mà ma thuật phát triển hơn khoa học, nhưng việc một người đàn ông về mặt sinh học không có chức năng sinh sản (trừ những trường hợp đặc biệt) là kiến thức cơ bản. Vậy mà cậu ta vẫn nói như vậy. Cố ý để làm tôi xấu hổ.

Biết điều đó mà vẫn bị kích động và đỏ mặt đến tận mang tai, tôi cũng có vấn đề. Với một cái đầu quay cuồng, những câu hỏi kỳ lạ như "Thật sự có thể không? Có lẽ nào?" cứ lởn vởn trong đầu tôi.

Irkus bế tôi lên và xoay người tôi ngồi lên đùi cậu ta. Cậu ta đặt đầu d**ng v*t vào lỗ hậu đang mở rộng của tôi do ngón tay vừa nãy. Trước khi tôi kịp căng thẳng, phần đ** kh*c to lớn đã cọ xát vào thành trong và tiến vào.

Một tiếng rên bị kìm nén thoát ra từ kẽ răng. Cảm giác bị đè nén vì d**ng v*t chưa đi vào được một nửa, như thể việc k*ch th*ch bằng tay trước đó là vô ích.

Môi của cậu ta chạm vào khuôn mặt ướt đẫm của tôi nhiều lần để bảo tôi thư giãn, nhưng lông mi của tôi vẫn run rẩy vì cảm giác như không thể tiến sâu hơn nữa. Đáng lẽ tôi đã quen rồi, nhưng mỗi lần xâm nhập vẫn khó khăn như lần đầu.

Irkus nhẹ nhàng v**t v* lưng tôi, rồi bế tôi lên. Trước khi tôi kịp giữ thăng bằng trên không, phần d**ng v*t đang lượn lờ ở bên trong đã bị đè xuống và đi sâu vào.

"Hừ, á! Dừng, lại… kỳ, ức, hừ…"

Tôi không thể nói hết câu. Mặc dù có sự chênh lệch về thể chất, nhưng tôi không ngờ mình lại bị bế lên dễ dàng như vậy. Đây có phải là sự khác biệt giữa một pháp sư và một pháp kiếm sĩ không?

Tôi co quắp các ngón chân và ôm lấy eo của Irkus bằng đôi chân cứng đờ. Một nửa là bản năng sinh tồn. Dù tôi có vòng tay qua cổ cậu ta, tôi vẫn cảm thấy mình sắp rơi. Điều an ủi duy nhất là lưng tôi chạm vào tường phòng tắm.

Tôi th* d*c và cào móng tay vào lưng Irkus. Tôi không nhớ mình đã lặp lại bao nhiêu lần rằng đừng làm rơi tôi. Cậu ta có vẻ không hiểu những từ bị ngắt quãng giữa các tiếng r*n r*, và chỉ tiếp tục đẩy phần còn lại của d**ng v*t vào trong mà không trả lời.

Tôi vẫn không thể tin rằng mình đang bị một học trò kém ba thế kỷ chiếm đoạt đến mức mất kiểm soát. Việc tôi cào móng tay vào lưng Irkus không phải là cố ý. Mỗi khi cậu ta thúc lên từ dưới, bàn tay lo lắng của tôi lại bám chặt vào lưng ướt đẫm của cậu ta để không bị trượt.

Âm thanh lộp cộp vang vọng trong phòng tắm nhỏ. Khuôn mặt đẹp trai của cậu ta, đang chăm chú vào hành động mà không quan tâm đến mái tóc vàng rũ xuống, càng k*ch th*ch tôi. Mỗi khi da thịt va chạm, phần dưới mông của tôi lại đau nhói.

"Về giường, thay vì ở đây, hức, ức, về giường đi…"

Tôi sẽ chết mất. Mặc dù tôi luôn muốn chết, nhưng chết vì 'thượng mã phong' thì không có trong danh sách của tôi.

Sau cơn đau xé người, một cơn kh*** c*m rực rỡ ập đến. Tôi cảm thấy có lỗi với những người đã bị ma thuật điện của tôi làm cho quay cuồng đầu óc. Những lời nói của tôi cứ bị nghẹn lại trong miệng vì Irkus cứ nhắm vào những điểm yếu của tôi.

Bây giờ, ngay cả việc cầu xin về giường cũng trở nên khó khăn. Vì cuộc "quan hệ" bắt đầu bất ngờ, cơ thể vốn đã mệt mỏi sau chuyến đi hiếm hoi của tôi đã trở nên rã rời.

Có lẽ vì thương hại tôi, người đã đầu hàng ngay từ đầu, Irkus nói rằng tôi mệt quá nhanh và bế tôi ra khỏi phòng tắm.