Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.3/10 từ 18 lượt Giới thiệu:  Quý Dư là một Beta, giới tính nằm ở giữa A và O, Beta chẳng có gì nổi bật cả. Mỗi ngày đều đặn đi làm, bị bắt làm những công việc của người khác, bình thường đến nỗi chỉ có mỗi thành thật được coi là ưu điểm. Vậy mà người như thế, lại cùng Alpha cấp cao Thương Viễn Chu kết hôn. Cao 1m9, dáng tam giác ngược, eo chó đực, cả người toát ra hormone nam tính, thu hút cả nam lẫn nữ, đã vậy còn có gia thế hiển hách. Ai cũng nói Quý Dư dẫm phải vận cứt chó, vừa hâm mộ vừa ghen tị nhìn chằm chằm vào Quý Dư như muốn đục hai cái lỗ trên người anh, muốn nhìn xem có chỗ nào hấp dẫn Thương Viễn Chu. Chỉ có Quý Dư mới biết anh đã ký hợp đồng với Thương Viễn Chu, hiểu rõ rằng đây chỉ là giả mà thôi. Quý Dư thân là một nhân viên quèn chăm chỉ, chuyện gì có thể không hiểu, chứ nhất định sẽ không làm trái hợp đồng. 1. Không can thiệp vào cuộc sống của Thương Viễn Chu. 2. Nếu không phải ở nơi cần diễn kịch, tuyệt đối không được phép có bất kỳ hành động tiếp xúc nào với Thương Viễn Chu. 3. Cấm… Rập khuôn, nhưng Quý Dư tuân thủ rất tốt, chỉ là những lúc ở cùng Thương Viễn Chu, sẽ luôn có những tình huống khiến anh bối rối vô cùng. Quần áo lót của bản thân cứ vài ngày lại bị dì giúp việc vứt đi, máy nước nóng trong phòng cứ cách hai ba ngày lại hư một lần, điều hòa sưởi ấm luôn có vấn đề. Cũng may Quý Dư luôn cố gắng khắc phục, quần áo lót thay ra liền giặt ngay, điều hòa trong phòng hư thì có thể ngủ ở phòng khách. Anh đã nghĩ mọi chuyện sẽ cứ vậy mà tiếp diễn, cho đến một ngày Thương Viễn Chu đi xã giao bị chuốc thuốc. Thương Viễn Chu mạnh bạo khiến Beta đáng thương mềm nhũn chân, đằng sau cần cổ thon dài là vết cắn rỉ máu. Hợp đồng còn chưa đến hạn đã bị Alpha xé nát, Alpha luôn cao cao tại thượng lần đầu tiên cúi đầu, “Vợ ơi, đừng ly hôn có được không” … Tất cả mọi người đều nói Quý Dư không xứng với Thương Viễn Chu, chỉ có mỗi Thương Viễn Chu mới biết, hắn có dục vọng chiếm hữu không dám để lộ ra như nào với Quý Dư, quá mức đen tối, là dục vọng khống chế khiến người khác phải nghẹt thở. Beta dù không mạnh bằng Alpha, cũng không xinh đẹp như Omega, nhưng bọn họ không bị ảnh hưởng bởi pheromone, sinh ra đã tự do. Thương Viễn Chu hận nhất sự tự do này của Beta. Từ khi nhân viên quèn Beta đáng thương gặp được Thương Viễn Chu, sau cổ luôn mang theo vết cắn, đậm nhạt khác nhau, vết mới chồng lên vết cũ, muốn trốn cũng không được. ———————- Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Hào môn thế gia, ABO, Cưới trước yêu sau, Chủ thụ, Khế ước tình nhân, Kim bài đề cử, 1v1, Đơn hướng yêu thầm, Mỹ công, Si tình, Bình phàm, A x B, Cố chấp Từ khóa tìm kiếm: | Vai chính: Quý Dư | Vai phụ: Thương Viễn Chu | Cái khác: Một câu tóm tắt: Tình yêu luôn tràn ngập. Lập ý: Xóa bỏ rào cản giai cấp, định nghĩa lại tình yêu. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 73

Chương 73

Quý Dư không quay đầu nhìn nghiên cứu viên, giọng nói không lớn không nhỏ, giấu kín sự nghẹn ngào trong đó, "Xin lỗi, anh có thể ra ngoài trước được không, chúng tôi muốn nói chuyện riêng."

Nghiên cứu viên đứng đó một lúc lâu mới phản ứng lại, vội vàng nói "vâng" liên tục, nhanh chóng lui ra ngoài, để lại không gian cho Thương Viễn Chu và Quý Dư.

Thực tế, không chỉ có nghiên cứu viên đứng ngoài cửa.

Một nhóm người đã chờ sẵn bên ngoài, chỉ chờ Quý Dư đồng ý là sẽ lập tức bắt đầu ca phẫu thuật, bao gồm bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa giỏi nhất, bác sĩ, bác sĩ gây mê, trợ lý và nhân viên thí nghiệm.

Họ đã ký thỏa thuận bảo mật, không được tiết lộ bất cứ điều gì ở đây, mọi người đều nghiêm túc chờ đợi.

Đây là viện nghiên cứu, tính an toàn và cách âm đều ở mức cao nhất, họ dù đứng ở cửa cũng không nghe được những gì xảy ra bên trong.

Khi nhìn thấy nghiên cứu viên cấp cao nhất lắc đầu bước ra, họ đều im lặng đứng tại chỗ chờ kết quả cuối cùng.

Bên trong, Thương Viễn Chu kéo Quý Dư ngồi xuống một chiếc ghế trắng.

Bàn tay to vuốt nhẹ gương mặt Quý Dư, có chút bất lực nhưng rất dịu dàng: "Sao lại khóc?"

Tiểu Ngư của hắn, mãi mãi mềm lòng như vậy.

Nhưng lại có nguyên tắc nhất, những vấn đề mấu chốt, lý trí sẽ không nhượng bộ vì sự mềm lòng.

Thương Viễn Chu biết rất khó để thuyết phục Quý Dư, nhưng trong chuyện này, hắn cũng có tư tâm của mình.

Đôi lông mày thanh tú của Quý Dư hơi nhíu lại, đôi mắt ướt át, nước mắt lăn dài trong hốc mắt, anh lắc đầu, động tác nhỏ bé làm rung động những giọt nước mắt trên hàng mi dài nặng trĩu, "Em không hiểu."

"Em không muốn anh làm ca phẫu thuật này."

"Beta không thể bị đánh dấu, lẽ nào Alpha lại có thể sao?"

Anh nhìn Thương Viễn Chu, nghiêm túc nói: "Không được, nó cũng không được."

Quý Dư mím môi, đôi môi mềm mại trắng bệch, vươn tay nhẹ nhàng kéo vạt áo Thương Viễn Chu đang đứng trước mặt mình, "Em biết Alpha có tính chiếm hữu rất mạnh."

"Không thể đánh dấu người kia sẽ khiến Alpha trở nên nóng nảy."

Anh ngẩng đầu, nhìn Thương Viễn Chu từ dưới lên, đáng yêu, ngoan ngoãn, "Em mỗi ngày đều cho anh cắn một cái, anh đừng làm ca phẫu thuật này được không."

Yết hầu Thương Viễn Chu khó khăn lên xuống, hắn cúi đầu nhìn khuôn mặt thanh tú trắng nõn của Quý Dư, nhìn sự mong đợi trong mắt anh, nghe lời hứa hẹn của anh.

Răng nanh dường như cũng ngứa ran trong khoảnh khắc, khao khát cắn nát gáy trắng nõn kia.

Không thể phủ nhận, hắn thật sự động lòng trước đề nghị của Quý Dư.

Vợ ngày càng biết cách nói những lời khiến hắn dao động nhất.

Nhưng Thương Viễn Chu muốn nhiều hơn thế.

Trong ánh mắt mong chờ của Quý Dư, Thương Viễn Chu chậm rãi lắc đầu, "Anh muốn làm."

Tay hắn dừng lại trên gáy Quý Dư, lòng bàn tay v**t v* làn da mịn màng nơi đó, chỗ đó trơn nhẵn, không có bất kỳ tuyến thể nào nhô lên.

"Dù anh có cắn bao nhiêu lần, rót bao nhiêu pheromone, nó cũng sẽ phai nhạt, biến mất, không để lại dấu vết nào."

Giọng nói Thương Viễn Chu rất bình tĩnh, đáy mắt là sự không cam lòng cuộn trào, "Tiểu Ngư."

Hắn gọi Quý Dư một tiếng, rồi im lặng, lại mở miệng, giọng nói ngày càng trầm thấp: "Như vậy không đủ, hoàn toàn không đủ."

Như dòng chảy ngầm kích động không ngừng dưới mặt biển bình lặng.

Giọng nói Thương Viễn Chu ngày càng bình tĩnh, nhưng trong sự bình tĩnh đó ẩn chứa nguy hiểm và sự điên cuồng sắp bùng nổ: "Anh muốn mối liên hệ vĩnh cửu giữa chúng ta."

Sau khi Alpha đánh dấu Omega, Omega sẽ sinh ra bản năng thần phục Alpha.

Nhưng ca phẫu thuật này không thể đạt được hiệu quả đó.

Thương Viễn Chu là Alpha cấp cao, không ai có thể đánh dấu hắn, dù dùng phương pháp phẫu thuật cấy máu trực tiếp vào sâu trong tuyến thể, hiệu quả cũng không giống như Alpha đánh dấu Omega.

Nó giống như một sự liên kết, hoặc một dấu ấn.

Sau phẫu thuật, mọi người có thể biết qua pheromone của Thương Viễn Chu rằng hắn đã có bạn đời là Alpha.

Vì vậy, những vết cắn biến mất là không đủ, đó thậm chí không phải là một dấu hiệu tạm thời.

Hắn không thể đánh dấu Quý Dư, vậy thì hãy dung hợp một phần thuộc về Quý Dư vào xương thịt của mình.

Dù hắn bị đánh dấu với tư cách là một Alpha, thì sao chứ?

Thương Viễn Chu muốn một dấu vết mà cái chết cũng không thể hủy diệt, muốn một sự gắn kết không thể chia lìa.

"Máu của em sẽ hòa vào tuyến thể của anh, trừ khi họ đào tuyến thể của anh ra."

Hắn cười, giọng nói không còn bình tĩnh, đầy vẻ điên cuồng: "Nếu không, dù chết đi, trong cơ thể anh vẫn mãi mãi có một phần của em."

"Dù sau khi chết, trong tro tàn của anh vẫn có dấu vết máu của em."

Quý Dư hoàn toàn ngây người, ngơ ngác nhìn Thương Viễn Chu, anh không động đậy, nước mắt lại không ngừng rơi, chua xót nghẹn ngào khó thở.

Anh không hiểu, thật sự không hiểu.

Quý Dư hỏi lại câu đã từng hỏi Thương Viễn Chu, câu trả lời nhận được như có như không, lần này anh lại hỏi: "Vì sao anh muốn làm đến mức này?"

Trên thế giới này không có Alpha nào muốn bị đánh dấu, nhưng Thương Viễn Chu lại muốn.

Mắt Quý Dư ngấn lệ, ngực chua xót, như bị một cảm xúc khó tả lấp đầy, "Vì sao…"

"Có thể yêu em đến vậy?"

Thương Viễn Chu lau nước mắt cho anh, đôi mắt ướt át của Quý Dư không nhìn rõ vẻ mặt Thương Viễn Chu, dường như hắn đang cười.

Một tiếng thở dài vang lên trong tiếng cười, "Cục cưng, anh phải thừa nhận rằng tình yêu ban đầu này là h*m m**n chinh phục."

"Anh không tốt như em nghĩ."

Hắn muốn tàn nhẫn bẻ gãy cánh con chim tự do, nhốt nó trong lồng, nghe tiếng chim hót than khóc tuyệt vọng.

Trong thời gian dài nhìn chằm chằm, h*m m**n chinh phục đó dần dần thay đổi, biến thành một khát khao b*nh h**n.

Rồi trong quá trình chung sống, từng bước lún sâu hơn.

Càng hiểu Quý Dư, hắn càng đau lòng, càng hiểu rằng Quý Dư sẽ không bao giờ trở thành con chim bị nhốt trong lồng.

Còn hắn,

Kẻ giam cầm lại bị giam cầm.

Tự trói buộc mình rồi vui vẻ chịu đựng, không thể quay đầu lại.

Hắn khao khát Quý Dư, dù dùng thủ đoạn gì, dù mạo hiểm, cũng cố chấp muốn dựng lên mối liên hệ không thể xóa nhòa giữa hai người.

Khao khát đến mức tim đau nhói, máu toàn thân sục sôi, như thể thiếu một mảnh ghép nào đó, khao khát dùng một phần của Quý Dư để bù đắp.

Chỉ có thể là Quý Dư, nhất định phải là Quý Dư.

Thương Viễn Chu nửa ngồi xổm trước mặt Quý Dư, ánh mắt hai người ngang nhau, "Đánh dấu anh đi."

"Hậu quả thất bại anh chịu được," hắn nhẹ nhàng chạm vào hàng mi ướt đẫm của Quý Dư, "Đừng từ chối anh."

Quý Dư mím chặt môi, im lặng lắc đầu.

Ánh mắt Thương Viễn Chu tối sầm lại, nhẹ giọng gọi Quý Dư: "Vợ à."

Đôi khi hắn không biết phải làm gì với Quý Dư.

Thương Viễn Chu hiện tại có rất nhiều thứ, những người tiếp cận hắn đều có mưu đồ riêng, hắn nhìn thấu tất cả, rồi dùng những mục đích đó để khiến họ phục vụ mình.

Nhưng hắn có nhiều, Quý Dư lại muốn rất ít.

Hắn thường cảm thấy mình cho Quý Dư không đủ nhiều, lại cảm thấy Quý Dư quá mềm lòng.

Dễ dàng tha thứ cho hắn như vậy, liệu có bị người khác lừa gạt dễ dàng không?

Nếu có thể dung hợp người kia vào trong cơ thể mình, máu hòa quyện, không thể tách rời thì tốt biết bao.

Tim Quý Dư đập nhanh, loạn nhịp và đau nhói, cảm xúc của Thương Viễn Chu như lây lan sang anh, tim anh chìm xuống, như bị bàn tay nào đó nắm chặt, khó thở.

Anh biết Thương Viễn Chu yêu mình rất nhiều.

Nhưng chữ "yêu" đó, dù lặp lại trong lòng ngàn vạn lần, dù khắc sâu trong tim, khi nói ra cũng chỉ là một chữ đơn giản.

Chữ đó không thể chứa hết được tình yêu bao la.

Rốt cuộc phải yêu đến mức nào mới có thể làm được như vậy?

Điều khiến Quý Dư đau lòng là anh sợ rằng mình sẽ không bao giờ có thể đáp lại tình yêu của Thương Viễn Chu với cùng một mức độ.

Anh thích Thương Viễn Chu, nhưng tuyệt đối không thể vì hắn mà thay đổi bản chất của mình.

Bản chất con người rất khó thay đổi, nó ăn sâu vào cơ thể, đến già đến chết cũng không thể thay đổi.

Alpha là kẻ thống trị bẩm sinh, không cho phép ai đứng trên đầu họ, trong xương cốt khắc sâu khát vọng đánh dấu người khác.

Omega mong manh xinh đẹp, tuyến thể phát triển thành thục sẽ có kỳ đ*ng d*c mỗi tháng, khao khát được Alpha đánh dấu, bản năng đó khiến họ mất lý trí, Omega không có bạn đời phải dùng thuốc ức chế để vượt qua.

Tất cả Alpha và Omega đều như vậy, cả thế giới đều không ngoại lệ.

Nhưng bây giờ, Thương Viễn Chu đang vi phạm bản chất của mình, chỉ để có được một mối liên kết không thể xóa nhòa với anh.

Quý Dư ít cảm nhận được tình yêu, Thương Viễn Chu như đến để bù đắp, cho anh một tình yêu nồng nàn đến tột cùng.

Nó lấp đầy trái tim anh quá trọn vẹn và quá nặng nề, khiến anh không thể tự chủ được mà mềm nhũn.

Nhưng dù vậy, Quý Dư cũng không muốn Thương Viễn Chu mạo hiểm: "Anh cắn em đi."

"Mỗi ngày đều cho anh cắn một cái, được không?"

"Nếu ca phẫu thuật không có nguy hiểm, em có thể đồng ý, rút bao nhiêu máu cũng được, nhưng nó không phải là an toàn tuyệt đối, đúng không?"

Thương Viễn Chu khẽ cười, giọng điệu tùy ý: "Dù tuyến thể có bị tổn thương, anh cũng có thể giống em, làm Beta, không có gì to tát."

Quý Dư nghe vậy liền nhíu mày, trong mắt vẫn còn đọng nước mắt, một cái nhíu mày liền rơi xuống, nói ra cũng không có khí thế: "Sao có thể được?"

Thương Viễn Chu lại rất thản nhiên: "Vì sao không được?"

"Là một Alpha, pheromone của anh luôn gào thét muốn đánh dấu em, chiếm hữu em, nhưng anh biết rõ chuyện này không thể, nó dày vò anh."

"Vậy tại sao không đánh cược một phen, phần thắng là 99%, đúng không? Dù thất bại, cũng tốt hơn sự dày vò vĩnh viễn này."

Quý Dư không biết nên phản bác thế nào, chỉ có thể nhìn Thương Viễn Chu.

Thương Viễn Chu nắm tay anh, đặt lên ngực mình, trên khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười, đôi mắt màu đỏ nhạt đầy mê hoặc, "Vợ có muốn thử một lần không?"

"Đánh dấu anh, có được anh."

Hắn dẫn tay Quý Dư di chuyển, từ ngực xuống dưới.

Như một sự v**t v* ái muội, lướt qua ngực, trên cơ bụng rõ ràng từng khối, giọng nói khàn khàn dụ dỗ: "… Đánh dấu thân thể này."

Tim Quý Dư đập nhanh hơn, những ngón tay thon dài như bị bỏng, rụt lại, muốn tránh né, nhưng lại bị tay Thương Viễn Chu dẫn dắt v**t v*.

Ánh mắt Thương Viễn Chu sâu thẳm, dừng lại trò đùa khiến cả hai đều đau khổ, hắn cúi xuống hôn lên môi Quý Dư, "Hơn nữa, anh vừa nói sai một chút."

"Phần thắng không phải 99%."

Hắn cong môi cười, "Là 100%."

Thương Viễn Chu nói thẳng thừng, đầy chắc chắn: "Cơ thể anh luôn khao khát em, sao có thể bài xích máu của em?"

"Tin anh."