Giới thiệu truyện

Đánh giá: 8.3/10 từ 18 lượt Giới thiệu:  Quý Dư là một Beta, giới tính nằm ở giữa A và O, Beta chẳng có gì nổi bật cả. Mỗi ngày đều đặn đi làm, bị bắt làm những công việc của người khác, bình thường đến nỗi chỉ có mỗi thành thật được coi là ưu điểm. Vậy mà người như thế, lại cùng Alpha cấp cao Thương Viễn Chu kết hôn. Cao 1m9, dáng tam giác ngược, eo chó đực, cả người toát ra hormone nam tính, thu hút cả nam lẫn nữ, đã vậy còn có gia thế hiển hách. Ai cũng nói Quý Dư dẫm phải vận cứt chó, vừa hâm mộ vừa ghen tị nhìn chằm chằm vào Quý Dư như muốn đục hai cái lỗ trên người anh, muốn nhìn xem có chỗ nào hấp dẫn Thương Viễn Chu. Chỉ có Quý Dư mới biết anh đã ký hợp đồng với Thương Viễn Chu, hiểu rõ rằng đây chỉ là giả mà thôi. Quý Dư thân là một nhân viên quèn chăm chỉ, chuyện gì có thể không hiểu, chứ nhất định sẽ không làm trái hợp đồng. 1. Không can thiệp vào cuộc sống của Thương Viễn Chu. 2. Nếu không phải ở nơi cần diễn kịch, tuyệt đối không được phép có bất kỳ hành động tiếp xúc nào với Thương Viễn Chu. 3. Cấm… Rập khuôn, nhưng Quý Dư tuân thủ rất tốt, chỉ là những lúc ở cùng Thương Viễn Chu, sẽ luôn có những tình huống khiến anh bối rối vô cùng. Quần áo lót của bản thân cứ vài ngày lại bị dì giúp việc vứt đi, máy nước nóng trong phòng cứ cách hai ba ngày lại hư một lần, điều hòa sưởi ấm luôn có vấn đề. Cũng may Quý Dư luôn cố gắng khắc phục, quần áo lót thay ra liền giặt ngay, điều hòa trong phòng hư thì có thể ngủ ở phòng khách. Anh đã nghĩ mọi chuyện sẽ cứ vậy mà tiếp diễn, cho đến một ngày Thương Viễn Chu đi xã giao bị chuốc thuốc. Thương Viễn Chu mạnh bạo khiến Beta đáng thương mềm nhũn chân, đằng sau cần cổ thon dài là vết cắn rỉ máu. Hợp đồng còn chưa đến hạn đã bị Alpha xé nát, Alpha luôn cao cao tại thượng lần đầu tiên cúi đầu, “Vợ ơi, đừng ly hôn có được không” … Tất cả mọi người đều nói Quý Dư không xứng với Thương Viễn Chu, chỉ có mỗi Thương Viễn Chu mới biết, hắn có dục vọng chiếm hữu không dám để lộ ra như nào với Quý Dư, quá mức đen tối, là dục vọng khống chế khiến người khác phải nghẹt thở. Beta dù không mạnh bằng Alpha, cũng không xinh đẹp như Omega, nhưng bọn họ không bị ảnh hưởng bởi pheromone, sinh ra đã tự do. Thương Viễn Chu hận nhất sự tự do này của Beta. Từ khi nhân viên quèn Beta đáng thương gặp được Thương Viễn Chu, sau cổ luôn mang theo vết cắn, đậm nhạt khác nhau, vết mới chồng lên vết cũ, muốn trốn cũng không được. ———————- Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Song khiết, Hào môn thế gia, ABO, Cưới trước yêu sau, Chủ thụ, Khế ước tình nhân, Kim bài đề cử, 1v1, Đơn hướng yêu thầm, Mỹ công, Si tình, Bình phàm, A x B, Cố chấp Từ khóa tìm kiếm: | Vai chính: Quý Dư | Vai phụ: Thương Viễn Chu | Cái khác: Một câu tóm tắt: Tình yêu luôn tràn ngập. Lập ý: Xóa bỏ rào cản giai cấp, định nghĩa lại tình yêu. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 10

Chương 10

Lúc Quý Dư tỉnh dậy, nhìn xung quanh thấy lạ lẫm, đầu óc còn hơi choáng váng.

Chớp mắt vài cái, cơn buồn ngủ như lũ quét tan biến dần, tầm nhìn trở nên rõ ràng.

Anh đã chuyển đến sống cùng Thương Viễn Chu rồi.

Quý Dư thở dài, liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại, vội vàng bật dậy khỏi giường.

Bây giờ còn sớm, anh định sửa soạn rồi ra khỏi nhà thật nhanh để tránh gặp Thương Viễn Chu.

Trong đầu một người tí hon mặc đồ trắng nhảy ra, không đồng tình nói: "Nếu ngày đầu tiên mà không chào hỏi gì, thì sẽ rất bất lịch sự."

Quý Dư cứng họng, thầm phản bác trong lòng: Mình đang vội đi làm, không chào cũng chẳng sao.

Người tí hon áo trắng bị đẩy lùi, Quý Dư vội vàng thay quần áo và đi rửa mặt.

Căn hộ này không lớn, chỉ có một phòng tắm, vòi sen đứng tắm được vách kính ngăn cách, bên ngoài là bồn rửa mặt.

Khi Quý Dư đi đến đó, anh tình cờ gặp Thương Viễn Chu vừa tắm xong bước ra.

Hai người nhìn nhau, Quý Dư cố gắng giữ bình tĩnh chào hỏi: "Chào buổi sáng."

Đừng có nhìn lung tung!

Đều là đàn ông đều là đàn ông đều là đàn ông.

Có gì đâu mà ngượng ngùng nhìn tránh đi như vậy chứ! Quý Dư! Mày có thể!

Thương Viễn Chu dùng khăn lau tóc ướt, một giọt nước lăn xuống, theo bờ vai hắn lướt qua những múi cơ bụng rõ nét, lăn xuống đường cong quyến rũ ở tuyến nhân ngư, cuối cùng biến mất dưới chiếc khăn tắm.

Dáng người của Alpha thật khiến người khác ghen tị, mặc quần áo trông gầy, nhưng khi cởi ra lại rất săn chắc, vai rộng eo thon, cơ bắp đầy đủ vừa phải.

So với Quý Dư cao gần 1m78 trông có vẻ nhỏ nhắn hơn.

Thương Viễn Chu ừ một tiếng nhàn nhạt, rồi nói: "Chào buổi sáng."

Hắn nhớ ra gì đó, nói tiếp: "Tôi đã thuê một người giúp việc nhà, dì ấy sẽ đến dọn dẹp nhà cửa mỗi ngày, cuối tuần em có thể sẽ gặp dì ấy, nếu thiếu cái gì cứ nói với dì ấy."

Quý Dư đã chuyển qua rửa mặt ở bồn rửa mặt, động tác của anh rất tự nhiên, cứ như thể việc rửa mặt ở đây là điều hiển nhiên, chẳng ai có thể ngờ anh đang cố tình tránh cái người vừa tắm xong.

Chỉ là gương quá sạch, quá sáng bóng, khiến anh không dám ngẩng đầu lên nhìn.

Nghe nói vậy, anh mới nhận ra những đồ dùng cá nhân sạch sẽ đến mức thừa thãi này chắc chắn là do dì giúp việc kia mua.

Kem đánh răng vị bạc hà, hương thơm thật sảng khoái, là loại mà Quý Dư chưa từng dùng qua.

Anh đánh răng xong, nhìn chằm chằm vào khe hở giữa gạch men và Thương Viễn Chu nói: "Tôi biết rồi."

Định gọi Thương tổng, nhưng lại nuốt lời vào trong.

Thứ nhất là vì hôm qua Thương Viễn Chu đã nói như vậy, thứ hai là…

Anh không biết mình còn phải sống chung với hắn bao lâu nữa, nếu cứ căng thẳng khi gặp Thương Viễn Chu như đối mặt với sếp, thì sớm muộn gì Quý Dư cũng kiệt sức mà chết mất.

Vì vậy trong hoàn cảnh hiện tại, anh nghĩ mình nên tự nhiên hơn một chút khi đối mặt với Thương Viễn Chu, thả lỏng bản thân hơn.

Thương Viễn Chu nhìn anh, cánh tay hơi nâng lên lại buông xuống rất khẽ một cách tự nhiên, "Kem đánh răng."

Đôi môi nhạt màu dính một chút bọt kem đánh răng trắng muốt, khiến đôi môi ấy trở nên quyến rũ hơn.

Môi châu nhỏ nhắn ấy thật hấp dẫn, khiến người ta không thể rời mắt.

Cũng có thể là nó không hề diễm lệ hơn, mà là do suy nghĩ của hắn quá đen tối.

Tối qua hắn không làm gì Quý Dư cả.

Quý Dư ngủ trong phòng hắn, mà họ lại vừa mới kết hôn, với quan niệm xã hội hiện nay về Alpha, nếu hắn có l*t s*ch khiến người ta tỉnh, thì Quý Dư cũng chẳng thể làm gì được hắn.

Họ là vợ chồng hợp pháp, cái hợp đồng gì đó chẳng có tí giá trị pháp lý nào cả.

Quý Dư vẫn chưa trải nhiều, còn quá ngây thơ.

Nhưng Thương Viễn Chu chỉ hôn anh một cái, đó là do hắn bị k*ch th*ch sau khi đăng ký kết hôn.

Hai đôi môi chạm vào nhau, hắn m*t nhẹ đôi môi của Quý Dư, nhưng không đưa lưỡi vào.

Sau đó hắn kiềm chế bản thân nhẹ nhàng rời khỏi phòng.

Nếu nói được, hắn không nghĩ mình đối xử với Quý Dư như vậy là tệ.

Lúc hắn 18 tuổi mới được đưa về dòng họ, trước khi học lớp 12 ở Bách Lâm, đã trải qua cuộc sống ngoài xã hội ở tầng lớp thấp nhất.

Những thứ bẩn thỉu, xấu xa ấy, đã ăn sâu vào xương tủy của Thương Viễn Chu.

Nhưng nếu Quý Dư có thể yêu hắn, hắn có thể kìm nén bản tính của mình cả đời.

Quý Dư:?

Anh thấy Thương Viễn Chu không nói lời nào nhìn chằm chằm mình, bối rối hỏi: "Kem đánh răng?"

"Dính ở ngoài miệng." Thương Viễn Chu dời mắt đi, rồi ra khỏi phòng tắm.

Quý Dư ở lại một mình cứng đờ quay đầu nhìn vào gương, ngay lập tức mặt đỏ bừng lên.

Anh dùng nước rửa sạch bọt kem đánh răng dính trên môi, tai bắt đầu nóng lên.

Ngay cả khi học đại học, khi ở trong ký túc xá để trần nửa người với nhiều người như vậy, anh cũng chưa bao giờ cảm thấy bối rối đến thế.

Thậm chí vì không dám nhìn Thương Viễn Chu trong gương, nên anh còn không phát hiện ra bọt kem đánh răng dính trên môi.

Thật sự là…

Khi vừa tắm xong ra gặp Thương Viễn Chu, cảm thấy có…

Tràn đầy hormone nam tính, hơi thở mạnh mẽ phả vào mặt, chưa kể gương mặt đẹp đến nao lòng của hắn, cùng với hơi nước bao phủ trên cơ thể tạo nên một hình ảnh hoàn toàn trái ngược với vẻ lạnh lùng thường ngày.

Quý Dư thở dài, nghĩ dù sao đã đụng phải rồi thì cứ đụng, đã mất mặt rồi, thì không cần phải ngại ngùng nữa.

Thời gian đi làm còn khá nhiều, anh đi vào bếp.

Một lát sau thò đầu ra, hỏi Thương Viễn Chu không biết đang làm gì ngồi ở phòng khách: "Tôi làm trứng tráng anh ăn nhé?"

Thương Viễn Chu gật đầu, Quý Dư ra hiệu OK rồi quay vào bếp.

Cửa bếp không đóng, Thương Viễn Chu có thể nhìn thấy bóng dáng của anh, dây tạp dề quấn quanh eo nhỏ của Quý Dư, tạo nên một đường cong quyến rũ.

Anh cúi đầu thái hành, tiếng dao chạm thớt vang lên đều đều như pháo hoa nổ.

Đây là một cảnh tượng mà Thương Viễn Chu chưa từng mơ thấy.

Hắn bình tĩnh nhìn Quý Dư, trong khoảnh khắc đó hắn cảm thấy mình và Quý Dư thực sự đã kết hôn, đã trở thành một gia đình ấm áp.

Nhưng Thương Viễn Chu biết đó chỉ là giả.

Nếu là thật, hắn đã có thể bước tới, ôm Quý Dư từ phía sau, trao cho Quý Dư một nụ hôn sâu ướt át, tự nhiên giúp Quý Dư nấu ăn.

Hắn muốn biến những ảo tưởng đó thành sự thật.

Thương Viễn Chu vừa đi về phía phòng bếp vừa nói: "Để tôi phụ em."