Hôn Lễ Không Cô DâuChương 3
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 7.0/10 từ 2 lượt Trước ngày cưới, tôi tình cờ đọc được đoạn chat cũ giữa anh và bạn thân. “Chưa từng gặp ai dễ lừa như cô ta.” “Con gái nhà đơn thân, thiếu hơi ấm gia đình.” “Chỉ cần tỏ ra tử tế một chút là cô ta sẽ quấn lấy tôi như cún con.” … Tôi từng nghĩ anh là người kéo tôi khỏi vực sâu, cuối cùng hóa ra chính anh là tay đẩy tôi xuống đáy. Tôi ngỡ mình gặp được tình yêu, nào ngờ thứ tôi mang hết lòng trao đi, trong mắt anh chỉ là đồ dư thừa – cho chó cũng chẳng tiếc. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 3

Chương 3

Tôi ngẩng lên, trừng mắt nhìn anh.

“Anh sai rồi, vợ à.” Ánh sáng buổi sớm nhàn nhạt phản chiếu trong mắt anh.

Tôi luôn cảm thấy anh xử lý mối quan hệ này khéo léo hơn tôi nhiều. Tôi không phải không biết trước tôi anh đã yêu bao nhiêu người, những “kỹ năng” này của anh chắc chắn đã qua bao lần rèn giũa.

Anh là mối tình đầu của tôi. Đến giờ, hôm nay lẽ ra chúng tôi sẽ đi đăng ký kết hôn.

Thật ra, hai bên gia đình đã gặp nhau, nhà cửa xe cộ cũng bàn bạc xong. Tôi nói không kết hôn nữa, tôi tưởng tượng được mọi người sẽ nói gì về mình.

Ngang bướng, làm mình làm mẩy. Mấy chuyện đã qua lâu vậy rồi, có đáng để bận tâm không?

Tôi đứng dậy, đi ra cửa. Hôm nay tôi vốn xin nghỉ một ngày, vì đây là ngày lành tháng tốt mẹ tôi nhờ thầy xem cho. Nhưng giờ, tôi quyết định đi làm.

Vừa mở cửa, cổ tay tôi đã bị anh nắm lại.

Anh không hỏi tại sao hôm nay chúng tôi không đi đăng ký, cũng không bảo đi luôn thì đừng quay lại. Anh chỉ dùng ánh mắt bình thản nhìn tôi, thậm chí có chút bất lực.

Sự bình thản của anh khiến tôi cảm thấy như mình đang trẻ con giận dỗi.

“Anh thấy bữa sáng của A Dụ ngon lắm, đặc biệt ngon.”

Anh giơ tay cài lại cúc áo tôi còn bỏ ngỏ vì vội.

Chúng tôi lặng lẽ nhìn nhau một lúc lâu.

Cảm xúc trong mắt anh như muốn hòa tan tôi nếu chạm vào.

Tôi lùi lại một bước, nhưng bị anh kéo lấy cổ tay. Sau đó, anh ôm lấy eo tôi và hôn tôi.

Không giống nụ hôn buổi sáng thường ngày, lần này như thể anh muốn nuốt chửng tôi vậy.

4

Tôi cảm thấy rối bời. Ngồi vào bàn làm việc, tôi vẫn không hiểu nổi mình đã thoát khỏi vòng tay anh ta như thế nào.

Đồng nghiệp thấy tôi đến thì lướt qua bàn.

“Không phải chiều nay cậu đi đăng ký kết hôn sao? Mình nhìn nhầm hay cậu yêu công việc đến mức này rồi?”

Tôi xoa thái dương, nhún vai, chẳng còn sức để giải thích.

Hộp thư đến lại có một email mới.

Người gửi giống hệt với người đã gửi đoạn chat kia.

Nội dung đơn giản, chỉ là một bức ảnh chụp lén: một người phụ nữ mặc váy trắng, kéo vali đi qua sân bay.

Kèm theo vài dòng nhắn:

“Cậu biết cô ấy không? Cô ấy tên là Bạch Khả Hân, là mối tình đầu của Tô Nguyên.”

“Tô Nguyên đối với cô ấy không giống với những người phụ nữ khác đâu. Cô ấy trở về rồi…”

“Bây giờ, cậu còn nghĩ mình giữ được anh ta không?”

Tôi nghĩ, mấy hành động kiểu khiêu khích trẻ con thế này chẳng đáng để một người trưởng thành như tôi tốn thời gian.

Tôi đóng cửa sổ email, mắt trở lại với bản báo cáo trước mặt, nhưng tâm trí cứ mãi trôi theo chiếc kẹp giấy trên trang.

Bạch Khả Hân…

Tôi biết cô ấy.

Nói đúng hơn, ai từng biết Tô Nguyên cũng biết cô ấy.

Người yêu cũ nổi tiếng của Tô Nguyên, dù họ đã chia tay từ lâu, nhưng cái tên ấy vẫn được nhắc đến trong những cuộc trò chuyện rời rạc.

Cũng từng là cơn ác mộng của tôi.