Giới thiệu truyện

Bước vào thế giới đầy bất ngờ và ngọt ngào của “Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)”, một tác phẩm đặc sắc hội tụ nhiều thể loại hấp dẫn như Ngôn Tình, Trọng Sinh, Nữ Cường và cả yếu tố Hài Hước. Sau khi trọng sinh, nữ chính phải đối diện với quá khứ đầy hối hận và quyết tâm thay đổi số phận. Liệu cô có thể thoát khỏi những âm mưu, trả thù những kẻ đã hãm hại mình và giành lại hạnh phúc đích thực? Đón đọc để khám phá hành trình đầy kịch tính, những màn đấu trí gay cấn và cả những khoảnh khắc ngọt ngào đến tan chảy trong câu chuyện ngôn tình đầy lôi cuốn này.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 1718

Chương 1718: Rốt cuộc đã trở về rồi

Biên soạn: Đức Uy – truyenfull.vn

"Bất quá, tôi phải nói trước cho cậu biết, nữ thần của cậu đã có bạn trai." Diệp Oản Oản nói.

"Ồ… Đệ chợt nhớ tới, đệ còn có chút chuyện." Bắc Đẩu lập tức trở mặt 180 độ.

"Hoa quốc có rất nhiều em gái xinh đẹp!" Diệp Oản Oản lại bổ sung thêm.

"Ồ… Đệ mới nhớ ra, chuyện của đệ đều đã xử lý xong. Phong tỷ, đệ sẽ đi tìm lão Thất ngay bây giờ." Bắc Đẩu nói xong, không cho Diệp Oản Oản có cơ hội tiếp tục mở miệng, xoay người rời đi.

Trong cùng ngày, Diệp Oản Oản dẫn theo Thất Tinh Bắc Đẩu, còn có Đại trưởng lão và Tam trưởng lão mặt dày mày dạn khăng khăng đòi đi theo Diệp Oản Oản, và một đám tinh anh Không Sợ Minh, rời khỏi Độc Lập Châu, bắt đầu lộ trình đi Hoa quốc.

Từ Độc Lập Châu đi tới Hoa quốc, cần phải đổi chuyến bay vài lần, trung chuyển tại nhiều quốc gia khác nhau, nói chung là phức tạp đến cực hạn.

Chỉ bất quá, dùng tài lực của Không Sợ Minh bao trọn toàn bộ các chuyến bay, nên nói chung cũng khá là nhàn nhã và an tĩnh. Bên trong một chiếc máy bay chở hành khách, cơ hồ toàn bộ đều là người của Không Sợ Minh.

Tất cả mọi người đều chưa từng đi đến Hoa quốc, đối với nơi này, trong lòng cũng hết sức là tò mò, hoàn toàn coi chuyến hành trình này là một lần đi du lịch đầy hấp dẫn.

Đối với thành viên tinh anh của Không Sợ Minh mà nói, chuyến đi Hoa quốc lần này, căn bản chính là phúc lợi mà Minh chủ cấp cho bọn họ!

Mấy ngày sau, Hoa quốc, sân bay.

Ban đầu, Diệp Mộ Phàm và cha xảy ra chuyện, Tư Dạ Hàn lại đột nhiên mất tích, Diệp gia và Tư gia đều coi nàng như đinh trong mắt, như gai trong thịt.

Để tránh liên lụy đến mẹ, trong cảnh thân bất do kỷ, Diệp Oản Oản chỉ có thể tạm thời rời khỏi Hoa quốc, đồng thời đi thăm dò về thân thế của mình.

Hiện tại… Nàng rốt cuộc đã trở về rồi!!

Tại Độc Lập Châu bất quá chỉ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, lần nữa quay trở lại, giống như cách cả một đời, nhưng cũng khiến cho nàng cảm thấy vô cùng quen thuộc và thân thiết.

Diệp Oản Oản đeo kính đen lên mặt, nhanh chân đi về phía trước.

Lần này nàng lặng lẽ trở về nước, để tránh bị fan nhận ra, nàng đã đeo khẩu trang và kính râm.

Bắc Đấu và Thất Tinh cũng được nàng “chăm sóc nhẹ” một phen, để cho bọn họ đổi một mẫu trang phục được ưa chuộng và hợp thời trang trong nước.

Bắc Đẩu mặc một chiếc áo bóng chày rộng thùng thình màu vàng và xanh da trời, khoác một chiếc áo khoác dạo gần đây khá thịnh hành tại Hoa quốc, phối với một chiếc quần Jeans và giày thể thao màu trắng. Thất Tinh mặc một bộ trang phục nghiêm túc hơn, áo sơ mi màu đen, phối với một chiếc quần có thêu sọc đỏ đầy cao quý.

Hai người đều mặc trang phục hợp thời trang, nhất thời hoàn toàn đổi phong cách, cứ y như là tiểu thịt tươi đẹp mắt. Đi trên đường, thu hút không ít sự chú ý của các thiếu nữ.

Đại trưởng lão mặc một bộ quần áo thường màu đỏ, thoạt nhìn cũng rất là lãnh khốc, cùng với Tam trưởng lão xách rương hành lý, tò mò đánh giá chung quanh.

Vì phòng ngừa làm người khác chú ý, Tam trưởng lão để cho các thành viên tinh anh Không Sợ Minh tự do hoạt động, trước tiên tùy ý tách ra, tìm một chỗ ngồi trước đã.

Bắc Đẩu nhìn trái ngó phải, thấy đâu đâu cũng là điều mới lạ, dọc theo đường đi đều vẫn luôn hỏi Diệp Oản Oản lung tung này kia. Thất Tinh thì lại nhìn không chớp mắt, theo bản năng mà cẩn thận chú ý tình huống chung quanh.

Bên trong phòng khách sân bay, Diệp Oản Oản xoay người nói: "Tôi đi rửa tay, các cậu đến tiệm cà phê bên kia chờ tôi một chút."

Thất Tinh: "Vâng."

Bắc Đẩu: "Đệ cũng đi, đệ cũng đi!"

Sau khi Diệp Oản Oản và Bắc Đẩu đi đến phòng vệ sinh, Thất Tinh cứ như vậy ở tiệm cà phê một mình.

Đang nhắm mắt dưỡng thần, chợt bén nhạy nhận ra được có ánh mắt rơi vào trên người mình, vì vậy Thất Tinh “soạt” một cái mở mắt ra.

Một giây kế tiếp, cậu liền nhìn thấy mấy thiếu nữ ở đối diện, đang cực kỳ dạn dĩ nhìn chằm chằm mình, mơ hồ có thể nghe được tiếng tim đập rộn rã.

Sau khi nhận ra được ánh mắt nhìn của Thất Tinh, các cô nàng này không chỉ không hề tránh, mà thậm chí còn kích động hét ầm lên.

Các thiếu nữ kia sau một phen ríu ra ríu rít, ở dưới ánh mắt dò xét của Thất Tinh, lại cùng nhau đi về phía cậu.