Giới thiệu truyện

Bước vào thế giới đầy bất ngờ và ngọt ngào của “Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)”, một tác phẩm đặc sắc hội tụ nhiều thể loại hấp dẫn như Ngôn Tình, Trọng Sinh, Nữ Cường và cả yếu tố Hài Hước. Sau khi trọng sinh, nữ chính phải đối diện với quá khứ đầy hối hận và quyết tâm thay đổi số phận. Liệu cô có thể thoát khỏi những âm mưu, trả thù những kẻ đã hãm hại mình và giành lại hạnh phúc đích thực? Đón đọc để khám phá hành trình đầy kịch tính, những màn đấu trí gay cấn và cả những khoảnh khắc ngọt ngào đến tan chảy trong câu chuyện ngôn tình đầy lôi cuốn này.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 399

Chương 399: Đường cùng

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

Betaer: Anh Kiều + CN

Một trong những sở thích b**n th** của Eugene chính là đem cao thủ hắn để ý móc sạch ruột gan sau đó đặc biệt dùng thuốc ngâm làm thành con rối hình người, trở thành chiến lợi phẩm được trưng bày ở trong nhà, khiến cho người khác rợn cả tóc gáy.

“Vậy thì để tôi nhìn một chút xem anh có bản lãnh này hay không?” Lưu Ảnh cười lạnh một tiếng, liền tấn công tới.

Lần này Eugene có phòng bị nên Lưu Ảnh không có cơ hội để lại đến gần người hắn như lúc nãy, trong lúc nhất thời, hai người giằng co không nghỉ.

Mặc dù hai người tạm thời không phân biệt cao thấp, nhưng Hứa Dịch lại không chút nào buông lỏng, ngược lại sắc mặt càng ngày càng trầm.

Tên Eugene này quá giảo hoạt, hắn nhìn thấu được sở trường của Lưu Ảnh là tốc độ, cho nên liền cố ý kéo dài cuộc chiến muốn làm tiêu hao thể lực của Lưu Ảnh.

Lưu Ảnh cũng đã nhìn ra, nhưng giờ phút này hoàn toàn không cách nào thoát thân được, chỉ cần hơi vừa phân tâm một chút liền có thể mất mạng, những người khác tất cả cũng đều không dám thở mạnh, rất sợ ảnh hưởng đến hắn.

Trong nháy mắt nửa tiếng đồng hồ trôi qua, người hề mặt đầy khó chịu thúc giục: “Hừ! Thật chậm chạp… Eugene, nếu như anh không được! Vậy để lão tử tới!”

“Câm miệng!”

Eugene trầm giọng la lên một tiếng, lần nữa nhìn về phía Lưu Ảnh, ánh mắt dần dần nghiêm túc.

Tiểu tử này, đúng là có chút bản lãnh, lại có thể để cho hắn tiêu tốn nhiều thời gian như vậy…

Thời gian từ từ trôi qua…

Con ngươi Eugene đột nhiên sáng lên: “Ha… Tìm được rồi…”

“Không được!”

Hứa Dịch đang muốn mở miệng nhắc nhở, nhưng đã không còn kịp rồi, Eugene đã phát hiện ra sơ hở của Lưu Ảnh, ngón tay so với lưỡi dao sắc bén còn đáng sợ hơn “Phốc” một tiếng c*m v** bụng của Lưu Ảnh, sau đó lại nhanh chóng rút ra.

Do bị đụng đến nội tạng nên Lưu Ảnh chợt phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

Ngón tay của Eugene nhuộm đầy máu tươi, máu tí tách chảy xuống, đầu lưỡi đưa ra ngoài như muốn thưởng thức mỹ vị, từng chút từng chút một thưởng thức máu của Lưu Ảnh…

Một đòn này thật sự là quá nặng, thân hình của Lưu Ảnh trong nháy mắt không trụ nổi nữa liền ngã xuống.

“Lưu Ảnh!” Hứa Dịch nhanh chóng xông lên đỡ lấy hắn.

“Đội trưởng!!!” Những người khác tất cả cũng đều vây lại.

Những người này rốt cuộc là loại người b**n th** gì đây, thậm chí ngay cả Lưu Ảnh cũng bị bại ở trong tay hắn.

Nhìn thấy vết thương trên người Lưu Ảnh cực kỳ đáng sợ, Tống Tĩnh giận đến vành mắt đỏ lên, hét lớn một tiếng rồi từ trong nhóm người đi ra.

“Tên b**n th** chết tiệt kia! Ông đánh với ngươi”

“Tống Tĩnh! Trở lại! Cậu không phải là đối thủ của hắn!” Lưu Ảnh nghiêm nghị trách mắng.

“Đội trưởng, dù sao cũng là chết, tôi nhất định báo thù cho đội trưởng!”

Nói xong lại nhẹ giọng lại nói: “Coi như tôi chết, ít nhất cũng có thể biết được lai lịch của hắn!”

Lưu Ảnh không kịp ngăn cản, Tống Tĩnh nói xong đã xông tới.

Thấy sự tình đã đến nước này, Hứa Dịch chỉ có thể tự an ủi mình: “Trong đám hộ vệ, thân thủ của Tống Tĩnh là tốt nhất, năng lực cũng cao nhất, nói không chừng thật sự có thể dò xét ra sơ hở của đối phương…”

Trong những người này người khó giải quyết nhất chính là Eugene, nếu như có thể có cơ hội giết hắn thì cơ hội sống của bọn họ sẽ cao hơn…

Tống Tĩnh mắt nhìn thẳng về phía trước đi tới, nhìn về phía người đối diện giận đến tái mặt, mở miệng nói: “Mời!”

“Ai nha, lại một con cá nhỏ tới nữa a ~ dường như so với tên kia còn yếu hơn? Nhưng không sao, có chút ý tứ… Miễn cưỡng cùng ngươi vui đùa một chút cũng được…”

Eugene nhìm chằm chằm anh ta, thân thể hưng phấn co rút một cái, ánh mắt như đang hưởng thụ một bửa tiệc, hắn ta vặn vẹo cổ mình, giây tiếp theo, thân hình như tia chớp xông tới…

Ánh mắt Tống Tĩnh sáng lên cũng dứt khoát nghênh đón…

Nhìn thấy hai người bắt đầu đấu với nhau, trái tim của mọi người đều nhắc tới cổ họng.