Tối Cường Hệ ThốngChương 1132
Giới thiệu truyện

Bước vào thế giới đầy màu sắc của Tối Cường Hệ Thống, nơi thể loại tiên hiệp kết hợp hài hước tạo nên một trải nghiệm đọc độc đáo. Câu chuyện dẫn dắt người đọc qua những tình huống dở khóc dở cười, những màn đấu trí cân não, và cả những khoảnh khắc cảm động sâu sắc. Khám phá một thế giới tu tiên không hề khô khan, nơi nhân vật chính với “hệ thống bỉ ổi” trong tay có thể khuấy đảo cả thiên hạ. Nếu bạn yêu thích thể loại tiên hiệp, hệ thống, hài hước và cả những yếu tố như dị giới, dị năng, hay thậm chí là chút ngôn tình, Tối Cường Hệ Thống hứa hẹn sẽ mang đến những giờ phút giải trí tuyệt vời.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 1132

Chương 1131: Ta không quen ngươi…

Hoặc Đại Địa Chủ Thần thích bộ dáng này của các tín đồ?  

 

 

– A!  

 

 

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, xông thẳng thiên địa, hai chân Đại Địa Chủ Thần run run, sau đó phức tạp nhìn Lâm Phàm.  

 

 

– Ngươi… Ngươi…  

 

 

Lúc này, trong lòng Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm, xem ra kế hoạch của mình lại thành công lần nữa rôi.  

 

 

Lâm Phàm cũng không đợi hắn nhiều lời, nhanh chóng điều khiển Thiên Địa Dung Lê hút đối phương vào.  

 

  

Xôn xao!  

 

 

– Tên này rốt cuộc là ai? Đại Địa Chủ Thần đi đâu rồi?  

 

 

– Chuyện gì xảy ra vậy? Đại Địa Chủ Thần đột nhiên biến mất không thấy nữa.  

 

 

Đúng khắc này, đám sinh linh phía dưới bắt đầu bàn tán.  

 

 

 Nhưng Liệp Giả Chủ Thần phản ứng lại.  

 

 

– Ngươi là ai…  

 

 

Chưa hắn nói xong, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.  

 

 

Liệp Giả Chủ Thần sững sờ, không kịp phản ứng, mà Lâm Phàm lại vỗ vai hắn một cái, sau đó khẽ cười,  

 

 

mặt nạ biến mất, lộ ra khuôn mặt chân chính.  

 

 

– Ngươi là thổ dân của Vô Tận đại lục…  

 

 

Liệp Giả Chủ Thần kinh ngạc, nhưng trong nháy mắt trở nên ngốc trệ.  

 

 

Phốc phốc !  

 

 

Tiếng đâm thủng truyền đến.  

 

 

Sắc mặt Liệp Giả Chủ Thần dữ tợn không dám tin tưởng, hơi cúi đầu xuống nhìn, hắn thấy trên bụng của mình đang cắm một con dao găm.  

 

 

Một giọt máu tươi dọc theo con dao rơi xuống.  

 

 

Liệp Giả Chủ Thần cảm giác mình bị người ta đâm vào, không… Đây không phải cảm giác nữa, mà chính xác hắn bị người ta đâm một dao.  

 

 

– Ngươi…  

 

 

Liệp Giả Chủ Thần bắt lấy cánh tay đối phương, nhưng hắn cảm giác trong cơ thể mình đang có một nguồn sức mạnh to lớn xâm lấn, sức mạnh này cản trở thần lực, để hắn không có lực lượng trở tay.  

 

 

Phốc phốc!  

 

 

Rút dao găm ra.  

 

 

Rồi lại đâm thêm một dao.  

 

 

Sắc mặt Liệp Giả Chủ Thần đột nhiên biến đổi, thân thể khẽ run.  

 

 

– Ngươi rốt cuộc là ai?  

 

 

Liệp Giả Chủ Thần run run hỏi, âm thanh khàn khàn, hắn cảm giác sinh mệnh lực của mình đang không ngừng trôi đi, bất cứ lúc nào đều có thể biến mất.  

 

 

Thần sắc Lâm Phàm bình tĩnh trả lời.  

 

 

– Thiên Địa Tông, Lâm Phàm.  

 

 

Liệp Giả Chủ Thần căn bản không biết người này là ai, nhưng hắn không ngờ gia hỏa này lại giấu sâu như thế, không lộ ra một chút sơ hở nào.  

 

 

– Ta không quen ngươi…  

 

 

Liệp Giả Chủ Thần không nghĩ ra người này sao muốn nhằm vào hắn, hình như hắn không chọc giận đối phương nha, hắn muốn cầu xin tha mạng, nhưng tôn nghiêm Chủ Thần không cho phép.  

 

 

– Gặp lại sau, Chủ Thần.  

 

 

Lâm Phàm nói tiếp.  

 

 

Phốc phốc!  

 

 

Phốc phốc!  

 

 

Ra ra vào vào, liên tục đâm vào rút ra mấy lần.  

 

 

Mãi đến khi Liệp Giả Chủ Thần không còn một chút khí tức nào, Lâm Phàm mới ngừng lại, cảm giác này thật sự quá sung sướng.  

 

 

Lâm Phàm không biết vì sao mình từ khi nào đã rất thích chiêu đâm người này, mỗi một lần đâm người đều cảm giác thật thoải mái.  

 

 

Đến hiện tại, hắn đã quên mình đâm chết bao nhiêu người rồi, nhưng hắn dám khẳng định số lượng tuyệt đối không ít.