Huyền Thiên Tôn ĐếChương 1308
Giới thiệu truyện

Huyền Thiên Tôn Đế, một tác phẩm kết hợp giữa huyền huyễn và trọng sinh đầy lôi cuốn, đưa người đọc vào hành trình đầy bất ngờ của Diệp Huyền. Từ một kẻ bị coi thường, không có võ hồn, Diệp Huyền bỗng chốc sở hữu tam sinh vũ hồn nghịch thiên, mở ra con đường chinh phục đại lục đầy gian nan nhưng cũng không kém phần thú vị. Đan xen giữa những trận chiến khốc liệt là yếu tố hài hước, cung đấu, gia đấu, thậm chí là chút sắc màu ngôn tình, tạo nên một thế giới kiếm hiệp, tiên hiệp đầy màu sắc và sống động. Liệu Diệp Huyền có thể vượt qua mọi thử thách, khẳng định vị thế Tôn Đế chí cao vô thượng của mình? Hãy cùng khám phá thế giới dị giới đầy bất ngờ trong Huyền Thiên Tôn Đế!

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 1308

Chương 1308

Từng tia Ma khí từ dưới đáy tế đàn bao phủ ra, lấy tế đàn kia làm trung tâm, ở trên mặt đất kéo dài ra từng đạo mạch lạc, khuếch tán về phía bốn phương tám hướng.

Mà những cường giả từ trong tế đàn đi ra kia, từng cái từng cái tất cả đều phát sinh rít gào kinh người, ở dưới Ma khí làm nổi bật, điên cuồng bắt giết những cường giả Vũ Hoàng còn sót lại, giống như ma quỷ.

– Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Ở ngoài vị trí tế đàn hơn trăm dặm, đám người Tiêu Vô Tẫn ngơ ngác nhìn tình cảnh này, từng cái từng cái trên mặt tất cả đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

– Chúng ta mau rời nơi này.

Sắc mặt Diệp Huyền tái xanh nói:

– Ta hoài nghi những tế đàn này, căn bản không phải tế đàn gì, mà là phong ấn ở thời đại viễn cổ, mà cái phong ấn này, hiện tại đã bị mở ra.

– Cái gì, phong ấn thời kỳ viễn cổ?

Công Chủ Thanh lấy làm kinh hãi, sợ hãi nói:

– Không gian bí ẩn này vừa nhìn chính là năm tháng lâu đời, ít nhất có trên vạn năm lịch sử, coi như là phong ấn, bị phong ấn lâu như vậy, đồ vật bên trong sợ là cũng đã chết?

– Này không hẳn.

Diệp Huyền lạnh lùng nói.

Hơn vạn năm đối với nhân loại mà nói, là năm tháng xa không thể vời, nhưng đối với những nhân vật kh*ng b* thời đại viễn cổ kia mà nói, không đáng kể chút nào.

Ví dụ đơn giản nhất chính là Chiến Thương, Chiến Thương là người Phệ Hồn tộc ít nhất bị trấn áp hơn vạn năm, nhưng phong ấn bị mở ra, còn không phải giành lấy tân sinh.

Nếu Linh Ma tộc đơn giản liền ngã xuống như vậy, năm đó sẽ không bị phong ấn ở đây.

– Vị thiếu hiệp kia, vậy bây giờ chúng ta nên làm gì, còn có những cường giả trong tế đàn kia…

Gần trăm tên Vũ Hoàng nghe theo Diệp Huyền thoát đi tế đàn, giờ khắc này cũng đều ngơ ngác nhìn tình cảnh kia, dồn dập đi tới bên người Diệp Huyền, mang theo kinh hoảng cung kính hỏi.

Nếu như không phải Diệp Huyền, hiện tại bọn họ sẽ tựa như các Vũ Hoàng ở lại trong tế đàn kia, đang bị đồ sát.

Diệp Huyền ngưng tiếng nói:

– Chư vị, những cường giả tiến vào Linh Tủy Trì, đều bị Ma khí trong Linh Tủy Trì chiếm lấy linh hồn cùng ý thức, trở thành khôi lỗi. Ta có thể khuyên chư vị chính là, lập tức rời đi nơi này, nếu như ta dự liệu không sai, tồn tại bị phong ấn kia muốn đi ra lần nữa, sẽ không đơn giản như vậy, nó trước tiên khống chế lại một nhóm Vũ Hoàng nhân loại, tất nhiên có dụng ý của nó, chúng ta chỉ có rời đi nơi này, mới có thể tránh miễn kết cục vẫn lạc.

Rời đi nơi này sao? Nghĩ tới không gian bí ẩn này có rất nhiều bảo vật, trên mặt những Vũ Hoàng kia đều lộ ra một tia không cam lòng, nhưng nhìn thấy trên tế đàn xa xa trắng trợn tàn sát, trong lòng mọi người lại giống như bị giội một chậu nước lạnh, bình tĩnh trở lại.

– Chư vị, thiếu gia ta đi trước một bước.

Nhìn những người kia do dự, Diệp Huyền không nói nhảm nữa, lập tức mang theo người Tiêu gia lao đi.

Hắn cần nói đã nói, còn những người này có bỏ được rời đi hay không, liền không phải Diệp Huyền có thể quyết định.

Trên tế đàn, chém giết khốc liệt vẫn còn tiếp tục.

Rất nhiều Vũ Hoàng chưa đánh mất ý thức gian nan chống lại, mà đối mặt bọn họ, là cường giả đứng đầu của từng thế lực, từng cái từng cái hầu như không hề có sức chống cự.

Coong coong coong coong!

Thời khắc mấu chốt, từng bóng người hùng vĩ nguy nga, từ trong cơ thể mấy người phóng ra, những bóng mờ này vừa xuất hiện, toàn bộ Ma khí trên tế đàn đều phảng phất như bị thổi tan rất nhiều.

Thời khắc mấu chốt đối mặt sinh tử, các cường giả trên người có Vũ Đế lạc ấn kia, tất cả đều dồn dập thôi thúc, gọi ra Vũ Đế của thế lực mình.

Có tới mười ba Vũ Đế thần niệm phân thân, xuất hiện ở trên tế đàn này.

Những Vũ Đế này, thân hình cao to, nguy nga cuồn cuộn, vừa xuất hiện, ánh mắt rơi vào trên tế đàn giống như sâm la địa ngục kia, trên mặt đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

Đặc biệt nhìn thấy Vũ Hoàng tam trọng của thế lực mình dĩ nhiên mất đi thần trí, trong mắt càng có một tia tức giận.

Lấy Huyền Thức của cường giả Vũ Đế, tự nhiên có thể cảm nhận được, Vũ Hoàng tam trọng nhà mình đầu óc đã bị một loại đồ vật tà ác nào đó chiếm cứ, mất đi ý thức bản thân.

– Món đồ quỷ quái gì, lăn ra đây cho ta.

Một tên Vũ Đế thần niệm phân thân nộ quát một tiếng, điểm về phía Vũ Hoàng của thế lực mình.

Ầm ầm!

Gợn sóng ẩn chứa uy thế của Cửu Thiên Vũ Đế đi vào trong cơ thể đối phương, Vũ Hoàng tam trọng bị Ma khí tà ác khống chế kia, trên mặt lập tức lộ ra vẻ thống khổ, đạo đạo Ma khí tràn ngập, vẻ mặt kinh khủng, hiển nhiên rơi vào một loại giãy dụa.

Mà Vũ Đế của những thế lực khác, c*̃ng hung hãn ra tay.

Ong ong ong!

Trong lúc nhất thời đủ loại Huyền Nguyên gợn sóng bao phủ, từng đạo từng đạo lực lượng kinh khủng đi vào trong cơ thể các Vũ Hoàng tam trọng, cùng Ma khí tiến hành ra sức tranh cướp.

– Dám ra tay với khôi lỗi của Linh Ma tộc ta, chết!

Những Vũ Hoàng tam trọng bị chiếm cứ nhục thân, nhưng không có Vũ Đế giáng lâm kia, lúc này từng cái từng cái tròng mắt tỏa ra ma quang doạ người, trong miệng phát sinh tiếng gào thét đứt quãng, chợt quay về phía Vũ Đế hình chiếu hung hãn ra tay.

– Hừ, chỉ là tà mị, cũng dám động thủ với bổn Đế, chết cho ta.

Một tên Vũ Đế thần niệm phân thân xì cười một tiếng, một chưởng giết về phía Vũ Hoàng tam trọng, dưới uy thế của Vũ Đế, cả người Vũ Hoàng tam trọng kia tỏa ra hắc khí, chật vật bay ngược, chỉ là trên người không có vết thương nào, uốn éo cái cổ dĩ nhiên lần thứ hai giết tới.

Cái gì? Vũ Đế thần niệm phân thân kia giật nảy cả mình.

Tuy hắn chỉ là một bộ phân thân, nhưng dù sao nắm giữ Cửu Thiên oai, Vũ Hoàng tam trọng phổ thông căn bản không chịu được một chưởng của hắn.

Nhưng Vũ Hoàng tam trọng bị đoạt xá này, tuy ở dưới một đòn của hắn chật vật bay ngược, nhưng trên người không có một chút vết thương, này dĩ nhiên vượt qua thực lực mà Vũ Hoàng tam trọng nên có.

Không chỉ hắn, Vũ Đế thần niệm phân thân khác c*̃ng là tình huống giống nhau, dĩ vãng Vũ Hoàng tam trọng căn bản không bị bọn họ để ở trong mắt, sau khi bị Ma khí tà ác đoạt xá, cường độ nhục thân càng tăng lên gần gấp đôi.

Càng làm cho bọn họ hoảng sợ là, những Vũ Hoàng khôi lỗi kia, từng cái từng cái hung hãn không sợ chết, hầu như không có bất kỳ khái niệm đau đớn, liều lĩnh vồ giết đến, Huyền Nguyên trong cơ thể phảng phất như vô cùng vô tận, đồng thời có chứa một loại khí tức âm lạnh tà ý, khiến cho bọn họ cảm thấy đau đầu.