Giới thiệu truyện

Đánh giá: 9.9/10 từ 50 lượt Tác giả: Bông Lan Thể loại: Đô Thị, Tu Luyện, Phấn Đấu, Trùng Sinh, Thông tin chi tiết: Đây là một câu chuyện hài hước về thế giới tu tiên, kể về một anh chàng xuyên không đến dị giới, phát hiện trong đầu có một cái thư viện thần bí có kiến thức khổng lồ để biến hắn thành  một vị lão sư vô cùng cao siêu trong chốn tiên hiệp. Hắn trở thành duy ngã độc tôn, trở thành vị thầy bậc nhất trong tiên giới, không kẻ nào sánh kịp. Nhưng trước khi hắn được người người tôn hô, thì cuộc sống cũng rất bi đát……. Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 670: Hẳn là sẽ là lý giải về tu vi! Chương 669: Top 16 đã ra rồi sao? Chương 668: Làm sao lại đồng ý sảng khoái như vậy chứ? Chương 667: Còn có ai không hiểu không? Chương 666: Kính xin hạ cờ!

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 446

Chương 446: Lương Thanh Mệnh do dự:

Tường đưa tin, phía trên bố trí trận pháp đặc biệt, cách xa nhau vạn dặm, cũng có thể truyền lại tin tức.   

 

 

Tường phương pháp luyện đan, tường nghi vấn khó xử lý cũng có nguyên lý tương đồng.  

 

 

Thứ này giá trị chế tạo cực cao. Mặc dù chỉ là một mặt tường, ở phía trên lại bố trí trận pháp tam phẩm đỉnh phong, dựa vào trận pháp truyền lại tin tức.  

 

 

Giá trị to lớn, cho dù vương thất Thiên Vũ, cũng không lấy ra được.  

 

 

Cũng chỉ có một ít nghiệp đoàn đẳng cấp cao, mới có đầy đủ khả năng.  

 

 

Ai cũng không nghĩ tới, Lâm gia tự nhiên cũng có một bức tường.  

 

 

Xem ra vì bảo vệ gia tộc, vị thái tử phi Lâm Lung này thực sự tốn giá lớn cực lớn.  

 

  

– Lâm gia bị ác tặc Liễu Trình đạp bằng. Vi phụ, Lâm Lang trọng thương, viện trợ!  

 

 

Cầm lấy bút lông, cắn răng một cái hắn viết một hàng chữ ở phía trên.  

 

 

Vù!  

 

 

Ánh sáng lóe lên, chữ viết chậm rãi biến mất.  

 

 

 Làm xong những điều này, Lâm Nhược Thiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt hiện lên một sự tàn nhẫn, cắn chặt hàm răng.  

 

 

– Liễu Trình, vương thất Thiên Vũ… vì chuyện ngày hôm nay, ta phải khiến cho các ngươi trả giá thật lớn!  

 

 

…  

 

 

Hiên Viên vương quốc, một tòa hành cung thật to sát vương cung.  

 

 

Đông cung, cũng gọi là Thái t* c*ng, là chỗ ở của thái tử Hiên Viên vương quốc.  

 

 

Một gian phòng bên trong góc khuất của hành cung, một bức tường trắng đừng sừng sững, trước đó không có bất cứ động tĩnh gì, đột nhiên ánh sáng lóe lên, hiện lên một nhóm chữ.  

 

 

– Đã xảy ra chuyện. Nhanh đi bẩm báo nương nương…  

 

 

Một tên hộ vệ bảo vệ tường biến sắc, vội vàng phân phó.  

 

 

Người khác không biết vách tường này là cái gì, nhưng hắn hiểu rất rõ, nó nối liền với nhà cũ của thái tử phi nương nương. Bình thường không có bất kỳ tin tức truyền lại, đột nhiên kích hoạt, hơn nữa còn viết ra một đoạn văn như vậy, nói rõ… khẳng định xảy ra chuyện lớn!  

 

 

Thời gian không lâu, một nữ tử duyên dáng sang trọng vội vã đi tới.  

 

 

Thái tử phi của Hiên Viên vương quốc, Lâm gia Lâm Lang tỷ tỷ, Lâm Lung!  

 

 

– Phụ thân… Đệ đệ!  

 

 

Nhìn thấy rõ ràng dấu vết chữ phía trên, toàn thân nữ tử run rẩy, một luồng sát khí từ trong đôi mắt đẹp sôi trào ra.  

 

 

Người nhà là điểm nàng để ý nhất. Dù thế nào nàng cũng không nghĩ tới mình mới rời khỏi không bao lâu, lại xuất hiện loại tình huống này!  

 

 

– Liễu Trình? Liễu Trình này là ai?  

 

 

Nổi giận gầm lên một tiếng, hận ý của Lâm Lung tuôn ra:   

 

 

– Người đâu, tìm Lương thống lĩnh qua cho ta!  

 

 

– Vâng!  

 

 

Hộ vệ vội vàng đi ra ngoài.  

 

 

Lương thống lĩnh, Lương Thanh Mệnh, đại thống lĩnh Hiên Viên Thái t* c*ng, nhân vật Chí Tôn hậu kỳ cường đại, chịu trách nhiệm an toàn cho đông cung.  

 

 

Chỉ nghe lệnh của thái tử cùng thái tử phi.  

 

 

Rất nhanh, một người trung niên đã đi tới.  

 

 

Toàn thân áo đen, hai mắt sáng như điện, khiến cho người ta một loại cảm giác lạnh lùng đến cực điểm, khiến người ta xem một chút, lại không nhịn được, không ngừng run rẩy.  

 

 

– Nương nương tìm ta?  

 

 

Vừa khom người, Lương Thanh Mệnh ôm quyền.  

 

 

– Lương thống lĩnh, chọn hai vị cao thủ theo ta đi tới Thiên Vũ vương thành!  

 

 

Lâm Lung nói.  

 

 

– Thiên Vũ vương thành?  

 

 

Lương Thanh Mệnh nghi ngờ nhìn qua.  

 

 

– Đúng. Gia tộc Lâm gia ta bị người san bằng. Bản thân đệ đệ và phụ thân ta đều bị trọng thương. Động tác của ngươi phải nhanh…  

 

 

Một tiếng gào thét vang lên, Lâm Lung đầy sốt ruột:   

 

 

– Không được, tìm hai người không được. Ngươi theo ta cùng đi! Chỉ có thực lực của ngươi ta mới yên tâm!  

 

 

– Ta?  

 

 

Lương Thanh Mệnh do dự:   

 

 

– Nhưng thái tử xuất ngoại còn chưa có hồi cung. Ta rời đi, không cần xin phép một chỉ thị một chút sao?  

 

 

– Xin chỉ thị cái gì? Nếu không nhanh lên một chút, Lâm gia chúng ta cũng sẽ bị huỷ diệt!