Giới thiệu truyện

Đánh giá: 6.9/10 từ 21 lượt Sau khi bị phản bội, cao thủ huyền học Khương Nhất được tái sinh, lại còn vô tình gắn kết với một hệ thống công đức. Hệ thống: Muốn sống sót thì phải tiêu trừ tai họa, trừ ma quỷ, tích lũy điểm công đức, nếu không sẽ chết ngay lập tức. Khương Nhất: ???? Chữ “chết ngay lập tức” có hơi quá nghiêm trọng rồi đấy? Để có thể kéo dài mạng sống, Giang Nhất quyết định trở thành một streamer huyền học, trực tiếp xem bói để tích công đức. Lầu 1: “Đại sư, em trai tôi mất tích mấy chục năm rồi, không biết còn sống hay đã chết?” Khương Nhất: “Ngày mai lái xe hướng tây bắc, khi đi qua ngôi làng thứ mười hai thì cậu ấy sẽ ở đó.” Vậy là tên buôn người số một giấu mặt suốt nhiều năm cuối cùng đã bị bắt. Lầu 2: “Đại sư, có ma nữ muốn hại con trai tôi, xin cứu mạng!” Khương Nhất: “Con trai ông giết vợ gian lận bảo hiểm, còn muốn tôi cứu? Chết đi!!!” Vụ án được điều tra lại và sự thật được phơi bày. Lầu 3: “Đại sư, nhà tôi có vẻ có vấn đề.” Khương Nhất: “Nhà anh xây trên một ngôi mộ lớn của hàng vạn người, nếu không có vấn đề mới lạ.” Từ đó một câu chuyện bị chôn vùi nhiều năm được hé lộ. Khi những vụ việc kỳ lạ và khó tin dần xuất hiện, không ngờ lại thu hút sự chú ý của một đội đặc nhiệm! Đội đặc nhiệm: Khương đại sư, cô xem bói chính xác quá, quốc gia muốn mời cô xuất sơn! Hệ thống: Ding! Chu kỳ công đức mới sắp bắt đầu, xin chủ nhân tiếp tục cố gắng, thăng thiên cõi đạo không còn xa! Khương Nhất: !!!     Xem thêm » Các chương mới nhất Chương 880: Khắc phu? Chương 879: Hết chuyện này đến chuyện khác Chương 878: Sự thật bại lộ Chương 877: Thiết kế một cái bẫy nhỏ Chương 876: Công đức rẻ mạt, ảnh đại diện chết người

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 727

Chương 727: Mèo Đại Béo Đáng Thương

Tối hôm đó, Lê Ân ở lại đạo quán.

Hai người ngủ một mạch đến chiều hôm sau. May mà sáng sớm trước khi đi học, Hoa Hoa đã cho Đại Quất ăn trước, nếu không Khương Nhất đoán chừng khó thoát khỏi cú Thái Sơn áp đỉnh đó.

Cứ thế, Khương Nhất và Lê Ân với mái tóc rối bù như ổ gà, đi vệ sinh cá nhân rồi ăn bữa đầu tiên trong ngày.

Ngồi trước bàn ăn, Lê Ân tiện miệng hỏi: "Tiểu Nhất Nhất, lát nữa ăn xong cô có đến chỗ sư phụ không?"

Khương Nhất gặm bánh bao thịt, lắc đầu: "Không đi."

Lê Ân: "Bận livestream sao?"

Khương Nhất lại lắc đầu: "Không phải, tối nay phải đi đấu giá."

Câu trả lời này khiến động tác uống cháo của Lê Ân khựng lại, có chút bất ngờ: "Cô còn đi đấu giá nữa sao?"

Má Khương Nhất phồng lên nói: "Không phải kéo dài hai ngày sao?"

Lê Ân cau mày: "Đúng là kéo dài hai ngày, nhưng mọi chuyện đã xong rồi, còn cần đi nữa không?"

Khương Nhất "ừ" một tiếng: "Nghe nói vật phẩm đấu giá bí ẩn cuối cùng hôm nay có chút thú vị, tôi muốn đi xem thử."

Lê Ân thấy cô kiên quyết như vậy, liền nói: "Vậy tôi đi cùng cô."

Tuy nhiên Khương Nhất lại xua tay: "Không cần, cô hãy trông chừng sư huynh cô cho tốt."

Lê Ân lo lắng hỏi: "Vậy cô đi một mình có được không? Thẩm Nam Châu không phải người tốt đâu."

Khương Nhất thấy vẻ mặt lo lắng của cô ấy, không khỏi cảm thấy buồn cười: "Chẳng lẽ tôi là người tốt sao?"

Hệ Thống trong thức hải vừa nghe lời này liền bật ra, trả lời ngay lập tức.

【Không phải!】**

Ngay sau đó, không đợi Khương Nhất mở miệng, nó liền lập tức ẩn mình.

Khương Nhất: "…"

Lúc này Lê Ân không biết đoạn hội thoại nhỏ này, chỉ nghĩ đến thực lực của Khương Nhất nên cũng không nói gì thêm, chỉ nhắc nhở một câu: "Vậy cô tự chú ý an toàn nhé, tránh xa Thẩm Nam Châu."

Khương Nhất gật đầu: "Được, tôi biết rồi."

Sau đó hai người ăn xong bữa cơm, Lê Ân có việc nên rút lui trước.

Khương Nhất vì mấy ngày trước đã cố gắng livestream, hai ngày nay trực tiếp xin nghỉ, nên bây giờ ăn cơm xong cũng không vội livestream, ngược lại kéo Mèo Đại Béo ra sân trước chơi đùa.

Nhưng Đại Béo Mèo rõ ràng không muốn động đậy, chỉ thỉnh thoảng khẽ vẫy đuôi.

Khương Nhất nhìn con mèo béo ú như bình ga trên đất, cuối cùng cũng phát hiện ra điều gì đó. Cô không khỏi hơi nhíu mày.

"Mèo Đại Béo, mày lại béo lên rồi sao?"

Mèo Đại Béo tai động đậy, chỉ lười biếng đáp lại một tiếng: "Meo."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn –

"Mày chắc chắn là béo lên rồi! Không được, tao phải đưa mày đi cân."

Lời này vừa thốt ra, "bình ga" trên đất lập tức bật dậy: "Meo!"

Và lùi lại mấy bước, khuôn mặt lớn tròn xoe đầy vẻ cảnh giác. Khương Nhất: "Mày thế này không được, béo quá không tốt cho sức khỏe, dễ bị tam cao." (*Cao huyết áp – Cao đường huyết – Cao mỡ máu)

"Meo meo meo!!!"

Tuy nhiên, đối mặt với sự phản đối kịch liệt của Mèo Đại Béo, Khương Nhất chỉ dùng phù chú cố định nó lại, rồi cưỡng chế ôm nó lên.

"Meo meo meo!!!"

Trên đường đi, Mèo Đại Béo chửi rủa không thể nào khó nghe hơn. Nhưng bất kể nó chửi thế nào, Khương Nhất vẫn đặt nó lên cân điện tử.

Không ngờ lần này cân… Ối giời ơi, vậy mà đã mười sáu cân rồi! "Không được, mày nhất định phải giảm cân!"

Một câu nói, giấc mơ ẩm thực của Mèo Đại Béo cứ thế tan vỡ. Tối hôm đó nó chỉ ăn một nửa khẩu phần ăn của mèo, hơn nữa còn bị Hoa Hoa dắt dây bắt đầu tập leo núi.

Sau khi trở về trong tình trạng mệt mỏi và đói bụng, nó nằm sấp trong ổ của mình với vẻ mặt bất cần đời, chỉ xoay cái m.ô.n.g to béo lại, để phản đối.

Tuy nhiên lúc này Khương Nhất không có thời gian để an ủi nó, cô nhìn đồng hồ thấy đã đến lúc, trực tiếp dịch chuyển tức thời đến nhà kho bỏ hoang.

Khi cô bước vào phòng bao lần nữa, không ngờ Thẩm Nam Châu đã ngồi sẵn ở đó, hơn nữa trên bàn còn có nồi lẩu bốc hơi nghi ngút, cùng với đầy ắp rau củ và các loại thịt.

Thẩm Nam Châu thấy cô bước vào, liền cười tủm tỉm nói: "Khương đại sư, hài lòng không?"

Khương Nhất cười cười, trực tiếp ngồi xuống đối diện hắn: "Không tệ, phong phú hơn hôm qua nhiều."

"Đó là lẽ đương nhiên rồi, Khương đại sư là người tôi quý trọng nhất, nhất định phải chăm sóc thật tốt." Thẩm Nam Châu nói xong, cười hỏi: "Không biết tôi có vinh dự được cùng đại sư dùng bữa không?"

Khương Nhất rất tùy tiện nói: "Khách theo chủ."

Thẩm Nam Châu nhếch môi: "Vậy thì thật sự cảm ơn đại sư."

Nói xong, hắn ta dùng đũa chung bắt đầu cho các loại rau và thịt trên bàn vào nồi.

"Nước lẩu này rất ngon, được hầm tươi trong ngày."

"Còn có lòng bò, rất giòn sần sật."

"Viên cá này làm tươi, là viên cá giã tay thật sự, không pha trộn bất kỳ công nghệ nào."

"Thịt bò cũng được vận chuyển bằng đường hàng không nửa tiếng trước, rất tươi."

"Nấm này cũng được hái và gửi đến tươi rói, đều là theo mùa, cô thử xem."

Khương Nhất lắng nghe hắn ta giới thiệu đủ thứ, rồi cắm đầu ăn.

Một người phục vụ, một người ăn, cảnh tượng hòa hợp không gì sánh bằng. Từ đầu đến cuối Thẩm Nam Châu không hề hỏi han gì về Lục Kỳ Niên và Lê Ân.

Khi Khương Nhất đang ăn uống tưng bừng, buổi đấu giá chính thức bắt đầu.