Kiếm Nghịch Thương KhungChương 1046
Giới thiệu truyện

Đánh giá: 7.7/10 từ 758 lượt Sau thành công của Chân Tiên, tác giả EK tiếp tục khẳng định khả năng viết truyện huyền huyễn của mình qua tác phẩm mới Kiếm Nghịch Thương Khung.  Với phong cách viết truyện cuốn hút, các trận chiến đấu kịch tính gay cấn, tình tiết logic hợp lý đan xen nhau tạo nút thắt mở ly kỳ cho câu chuyện, EK đã cuốn hút độc giả theo từng bước chân của nvc.  Bên cạnh sự thành công của Kiếm Đạo Độc Tôn thì Kiếm Nghịch Thương Khung cũng là một trong những bộ Kiếm Tu xuất sắc với cách xây dựng hệ thống tu luyện hợp lý, sự trưởng thành của nvc không thiếu sự kỳ ngộ nhưng hiểm cảnh mà nvc phải vượt qua cũng không hề dễ dàng. Và bên cạnh “trai anh hùng” thì không thể thiếu được “gái thuyền quyên”, EK không phải xây dựng một hình tượng nvc thuần tu luyện mà còn thể hiện tình cảm, sự ôn nhu của mình qua các đoạn nhân duyên trên bước đường trưởng thành. (Lúc tác giả viết mấy đoạn này cũng là lúc lão “lên xe hoa” nên viết khá là chắc tay và … thật ^.^) Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 1046

Chương 1047: Cường giả Kiếm gia (1)

Cái cây toái không toa này tuy là cũng không lớn lắm, chỉ tương đương với mấy cây trâm cài bình thường thôi, chỉ là có thêm một cỗ lực lượng cực kỳ hùng hậu. 

Thanh âm của Kiếm Si vang lên trong đầu của Huyền Thiên: 

– Cái toái không toa này chính là bí bảo có thể khiến cho võ giả thuấn di bên trong hư không, không chỉ có tài liệu đặc biệt hơn nữa ít nhất cũng phải là vương giả đỉnh tiêm mới có thể luyện chế, bên trong có chứa không gian áo nghĩa tương đối thâm ảo, có thể giúp cho vương giả thuấn di, bất quá, có thể thúc dục được cái toái không toa này thì ít nhất cũng phải là võ giả thiên giai cảnh hậu kỳ, như vậy thì hiệu quả thuấn di có thể đạt được tốc độ bằng một nửa của vương giả, cái toái không toa này đối với vương giả cũng có tác dụng rất lớn, giá trị bất phàm, có thể khiến cho vương giả bình thường đẩy nhanh tốc độ, ít nhất cũng phải nhanh hơn một nửa rồi.

Huyền Thiên cầm toái không toa, nói: 

– Nhưng ta sử dụng Linh kiếm để thuấn di, cho nên đối với ta thì cái toái không toa này cũng chẳng có tác dụng gì lớn cả, bất quá, đối với cha ta, sư phụ của ta cùng với Tử Nghiên… thì cũng đều có tác dụng cực lớn, nếu như có thể tìm được thêm mấy cái nữa thì tốt rồi!

Lệ Ba Hàn cùng với người bị Âm Minh Vương chiếm xác là Ngư Âm Vũ đều bị Huyền Thiên g**t ch*t, vậy là không còn ai tranh đoạt Hỗn Độn Thánh Đỉnh với hắn nữa, có thể chậm rãi mà luyện hóa thánh đỉnh rồi.

– Kiếm Si, không phải ngươi nói sẽ dạy ta một phương pháp giúp cho ta nhanh chóng đoạt được Hỗn Độn Thánh Đỉnh sao?

Huyền Thiên thu hết mấy thứ lấy được vào, nhìn về phía Hỗn Độn Thánh Đỉnh to lớn như ngọn núi kia, nói với vẻ hưng phấn.

Kiếm Si nói: 

– Bên trong của Hỗn Độn Thánh Đỉnh là một mảnh hỗn độn, còn hỗn độn thế nào ấy à? Chính là thiên hạ nhất thể, toàn bộ mấy thứ linh tinh hỗn hợp lại cùng một chỗ, chính là hỗn độn, một mảnh hỗn độn, chính là thiên địa vô cùng, kể cả phàm giới, thần giới, hoặc là minh giới…. bất luận là những gì chúng có hay không đều ở trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh hết, cho nên, cái Hỗn Độn Thánh Đỉnh này chính là cái đặc biệt nhất trong cửu tôn thánh đỉnh, ẩn chứa ảo diệu vô cùng vô tận, cường hóa thân thể, tinh thần, tự động luyện dược… mấy thứ này chẳng qua đều là công năng nho nhỏ mà thôi, vẫn còn có rất nhiều ảo diệu mà không ai biết được, chờ người ta tới thăm dò.

Huyền Thiên nói: 

– Nếu như Hỗn Độn Thánh Đỉnh lợi hại như vậy sao lại còn có thêm tám cái thánh đỉnh nữa để làm gì chứ? Chỉ cần lĩnh ngộ được lực lượng bên trong của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, đây còn không phải là cũng tương đương với chiếm được lực lượng vô cùng của thiên địa, trở thành cái thế vô địch rồi sao?

Kiếm Si nói: 

– Chính là bởi vì Hỗn Độn Thánh Đỉnh quá mức ảo diệu cho nên rất khó mà lĩnh ngộ được, chủ nhân kiếm chi thần vương sau khi lấy được cửu đỉnh liền một lòng tìm hiểu Hỗn Độn Thánh Đỉnh, nhưng cũng chỉ tham ngộ được có một chút tác dụng nho nhỏ, thu hoạch quá mức nhỏ bé, theo như chủ nhân của ta nói thì hình như bản chất của thế giới thiên địa chính là – – thời không và không gian, cũng nằm bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, đáng tiếc, thời gian của chủ nhân ta chỉ có hạn, còn chưa tham ngộ ra được thêm cái gì nữa thì đã bị đa số thần vương liên thủ g**t ch*t rồi, bất quá, trước khi chủ nhân của ta lâm chung từng truyền một ý niệm vào trong đầu của ta, hắn nói cửu tôn thánh đỉnh lấy Hỗn Độn Thánh Đỉnh làm chủ, còn lại tám cái thánh đỉnh làm phụ, là lực lượng cường đại nhất, bản nguyên của thế giới đều ở bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, nhưng lại khó mà tham ngộ ra được, cần phải tham ngộ thấu triệt hết tám thánh đỉnh còn lại trước thì mới có cơ hội tham ngộ ra được lực lượng bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, cho nên, tám cái thánh đỉnh còn lại cũng vô cùng quan trọng, nhất định không thể thiếu dù chỉ là một cái cũng không được.

Huyền Thiên ngẫm lại cảm thấy cũng đúng, nếu như tám cái thánh đỉnh kia không có tác dụng gì thì không phải chỉ là gân gà thôi sao, một cái Hỗn Độn Thánh Đỉnh là đủ rồi, cần gì phải phiền toái như vậy làm gì, xem ra mỗi thứ đều có tác dụng riêng của nó, mỗi một cái thánh đỉnh đều có tác dụng đặc biệt của nó.

Huyền Thiên nói: 

– Ta biết rồi, nếu như ta có thể lấy được Hỗn Độn Thánh Đỉnh chủ rồi thì tám cái thánh đỉnh còn lại ta sau này nhất định cũng phải thu thập toàn bộ, bất quá, Kiếm Si ngươi vẫn còn chưa dạy ta làm thế nào mới có thể luyện hóa Hỗn Độn Thánh Đỉnh nhanh hơn đó!

– Khụ – – ! 

Kiếm Si ho khan một tiếng, nói: 

– Nghe cho kỹ, công pháp ta sẽ dạy ngươi bây giờ gọi là ‘Hỗn độn thần khí quyết’, là một loại công pháp thần cấp, bất quá, công pháp này mặc dù là thần pháp, lấy tên là hỗn độn thật, nhưng so với hỗn độn chi lực thật sự thì cũng còn kém xa lắm, cũng không phải là công pháp tu luyện gì đó hay là kỹ pháp chiến đấu gì, mà là một loại công pháp phụ trợ, có thể làm cho ngươi càng thêm dễ dàng tham ngộ với thiên địa vạn vật, tham ngộ lại càng thêm thấu triệt, tu luyện ra được hỗn độn thần khí, luyện hóa Hỗn Độn Thánh Đỉnh sẽ làm ít công to, lúc chủ nhân kiếm chi thần vương mới sáng tạo ra công pháp, mặc dù không có tác dụng gì trong chiến đấu, nhưng đối với việc tu luyện, lĩnh ngộ các loại lực lượng thì lại rất hiệu quả, ngươi nghe cho thật kỹ đây, khẩu quyết của Hỗn Độn Thánh Đỉnh chính là… càn khôn hành.

Hỗn độn thần khí quyết cũng không phức tạp lắm, Huyền Thiên rất nhanh liền nhớ kỹ, hơn nữa, dưới sự chỉ dẫn của đối phương, bắt đầu tu luyện.

Huyền Thiên trực tiếp tiến nhập vào bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, bên trong là một mảnh hỗn độn, đó là hỗn độn chi khí thật sự, ẩn chứa các loại lực lượng thuộc tính của thiên địa vạn vật, bất kể là có hay không, đều nằm ở trong đó, hỗn độn thần khí quyết chính là thứ mà kiếm chi thần vương căn cứ theo hỗn độn chi khí mà tạo ra, tu luyện ở bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh này đúng thật là làm ít công to.

Trong vòng ba ngày ngắn ngủi, Huyền Thiên đã tu luyện ra một thân hỗn độn thần khí nhàn nhạt, đây là một loại khí đặc thù, bao dung vạn vật, vô vật bất thân, cảm giác thập phần mênh mông cường đại, nhưng cũng không có chút lực công kích nào, hỗn độn thần khí đi qua, hệt như một cơn gió thổi qua đại địa, mang tới một phiến ôn hòa… tu luyện ra được hỗn độn thần khí, Huyền Thiên liền bắt đầu sử dụng hỗn độn thần khí để luyện hóa Hỗn Độn Thánh Đỉnh, làm cho Hỗn Độn Thánh Đỉnh cùng với hắn tuy hai mà một, theo như Kiếm Si nói thì cái Hỗn Độn Thánh Đỉnh này thoạt nhìn to như một ngón núi, nhưng trên thực tế cũng không phải là như thế, đây chẳng qua là một loại hình thái tự động biến thành của Hỗn Độn Thánh Đỉnh lúc bình thường mà thôi.

Trên thực tế, Hỗn Độn Thánh Đỉnh lúc nhỏ thì có thể biến thành một hạt bụi, tới mức mắt thường không thể nào nhìn thấy được, mà ngay cả dùng thần niệm cũng khó mà phát giác ra được, giống như thể không tồn tại giữa thiên địa vậy.