Giới thiệu truyện

Đánh giá: 10.0/10 từ 3 lượt Tên truyện: Huấn Luyện Viên Kim Bài (eSports) Tác giả: Điệp Chi Linh – 蝶之灵 Editor: Chan Thể loại: ABO, 1×1, tiểu thuyết gốc, cường cường, chủ thụ, sảng văn, e-sport, chỉ có nhau, điềm văn, sư đồ niên hạ…. Nhân vật chính: Giang Thiệu Vũ (độc miệng, lạnh lùng Omega sư phụ thụ) x Bùi Phong (chung thủy, Alpha đồ đệ công) 1- Cuốn sách là một tác phẩm với nhân vật chính là huấn luyện viên, có yếu tố thể thao điện tử nhóm. 2- Truyện có bối cảnh hư cấu, không giống với bất kỳ giải đấu eSports hay hệ thống trò chơi thực tế nào. Đây là thế giới ABO vì vậy không có sự tương đồng với thế giới thực. Xin vui lòng không đưa vào thế giới thực, cảm ơn! 3- Cùng hệ liệt với các truyện ABO eSports《Đường Giữa Toàn Năng》và《Vương Bất Kiến Vương》 Giới thiệu Trong giải đấu chuyên nghiệp Thần Súng đã từng xuất hiện một huyền thoại mang tên Wing. Anh là một tay súng tài ba, mỗi viên đạn bắn ra đều trúng đích, dẫn dắt một đội tuyển yếu kém tiến thẳng vào giải đấu chuyên nghiệp và giành được ngôi vị quán quân năm đó, trở thành một con hắc mã mạnh nhất trong lịch sử. Tuy nhiên, sau khi giành ngôi vị quán quân, Wing đột ngột tuyên bố giải nghệ. Cộng đồng mạng bắt đầu đồn đoán về lý do anh giải nghệ. Không ai biết rằng, anh là một Omega đang phải chịu đựng căn bệnh rối loạn pheromone. ** Năm năm sau, trong giải đấu thế giới “Thần Súng”, đội tuyển Trung Quốc bị loại, huấn luyện viên đội tuyển quốc gia buộc phải từ chức vì áp lực. Wing Thần – Giang Thiệu Vũ nhận nhiệm vụ quay trở lại tiếp quản chức huấn luyện viên trưởng đội tuyển quốc gia. Từ việc chiêu mộ các thành viên trong đội đến việc tuyển dụng nhóm công tác hậu cần. Giang Thiệu Vũ đích thân chỉ đạo, phá vỡ mọi quy tắc, thực hiện một cuộc “thay máu” toàn diện đối với đội tuyển quốc gia. Khi đội tuyển quốc gia bắt đầu huấn luyện, nhóm trợ giáo lo lắng: “Đội tuyển này thật khó dẫn dắt quá!” Giang Thiệu Vũ: “Không sao, tôi sẽ tự mình quản lý.” Vậy là, huấn luyện viên Giang mở ra hình thức huấn luyện độc miệng: “Tuyển thủ quốc gia mà có trình độ như thế này à?” “Các cậu đang thi đấu hay đang ngủ gật thế?” “Các cậu là những đứa trẻ trong ‘Anh em Hồ Lô cứu ông nội’ à? Xếp hàng để đưa đầu?” Với lối huấn luyện “độc miệng” nhưng không thô tục, Giang Thiệu Vũ khiến cả đám đội tuyển quốc gia bị mắng đến mức tậm tính đều sụp đổ. Một game thủ nổi tiếng nào đó: “Khẩn cấp! Cầu giúp đỡ! Làm sao để viết một bản kiểm điểm 1000 chữ?” Streamer đỉnh lưu nào đó: “Hôm nay không livestream, huấn luyện viên bảo tôi đứng yên tự kiểm điểm.” Người chơi qua đường hạng nhất nào đó: “Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tại sao tôi lại đến đội tuyển quốc gia để bị mắng?” Một thiếu niên Alpha nào đó: “Trải nghiệm bị Omega mắng phát khóc là thế nào? Khóc một hồi rồi cũng quen.” Đám dân mạng: “???” Có vẻ như không khí của đội tuyển quốc gia lần này có chút gì đó không đúng nhỉ? ** Tóm tắt một câu: Huấn luyện viên ác miệng dẫn dắt đội tuyển quốc gia thực hiện giấc mơ quán quân. ** Nội dung chính: Một huấn luyện viên đầy tài năng, có thể giúp mỗi thành viên tỏa sáng. Xem thêm »

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 52

Chương 52

Chương 052

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Giải thưởng Tân Tinh Cup lần này rất hậu hĩnh:

Quán quân: 1.000.000 tệ

Á quân: 500.000 tệ

Quý quân: 300.000 tệ

Các tuyển thủ lọt vào top 16: mỗi người 50.000 tệ

Nhà tài trợ chính là “Phi Tinh Khoa Kỹ” tập đoàn điện tử lớn nhất Trung Quốc, chiếm hơn 30% thị phần điện thoại. Chủ tịch Tề Hằng phải tốn rất nhiều công sức mới kéo được nhà tài trợ mạnh này về cho đội tuyển quốc gia.

Sau phần trao cúp, MC tiếp lời: “Tiếp theo, xin mời CEO tập đoàn Phi Tinh, ông Hứa Quang Diệu lên sân khấu trao thưởng tiền mặt cho ba tuyển thủ!”

Một người đàn ông trung niên mặc vest bước lên sân khấu, lần lượt trao cho ba tuyển thủ tấm bảng mô phỏng séc khổng lồ, rộng hơn 1 mét.

Tấm séc 1 triệu trong tay Bùi Phong khiến khán giả ch** n**c miếng.

Quy Tư Dương và Hoa Nhiên cũng vui vẻ nhận séc 500.000 và 300.000, bắt tay cảm ơn ông Hứa.

Đối với Quy Tư Dương, vốn là học viên không lương, không ký hợp đồng, đây là số tiền đầu tiên cậu kiếm được, cậu đã nghĩ sẵn sẽ mua quà cho cha mẹ.

Còn với Hoa Nhiên, mục tiêu ban đầu là vào top 16 lấy 50.000, đóng học phí, mua vài skin chơi game.

Không ngờ lại lọt vào top 3, thắng 300.000! Với sinh viên đại học, đây đúng là món tiền khổng lồ!

Livestream rực rỡ bình luận:

[1 triệu nha, Fred phát tài rồi!] [Fred vừa ký hợp đồng với Gấu TV đã nhận 60 triệu rồi, 1 triệu này là tiền lẻ với anh ấy] [Fred ơi, anh còn thiếu người thừa kế không? Em đây nè!] [Tôi thì khác, tôi muốn làm bạn trai của Tiểu Quỷ, cậu ấy có tương lai!] [Hoa Hoa là của tôi nhé, đừng tranh. Tôi đi nhuộm tóc tím ngay mai cho hợp với cậu ấy!]

Trang chủ Weibo chính thức cũng đăng tin chúc mừng: “Chúc mừng @Fred, @Tiểu Quỷ, @Hoa Hoa Đại Thiếu giành quán, á, quý quân Tân Tinh Cup lần thứ nhất!”

Do có streamer nổi tiếng Fred và Hải ca tham gia, lại do đội tuyển quốc gia tổ chức nên độ quan tâm lần này không kém gì các giải chuyên nghiệp A League.

Trận đấu “4 nghề tri ân ACE” của Fred, trận chung kết giữa hai bắn tỉa Fred và Tiểu Quỷ, đều leo top hot search.

Ba tuyển thủ đoạt giải lập tức trở thành người nổi tiếng trên mạng.

Đặc biệt là quán quân Fred, lượng theo dõi Weibo và kênh livestream tăng chóng mặt.

Dàn streamer bên Tiểu Hùng thi nhau đăng bài “chúc mừng Fred”, trong khi streamer của Tinh Võng chỉ có thể đứng nhìn.

Cùng lúc đó, tại tổng bộ Tinh Võng. Tổng giám đốc Trương sắc mặt cực kỳ khó coi, “bụp” một tiếng đóng sập laptop, nghiến răng nói vào điện thoại: “Bảo giám đốc Vương ngày mai đi tìm CLB TNG, ký hợp đồng livestream bằng mọi giá!”

TNG là một trong những đội nổi tiếng nhất giới chuyên nghiệp, có rất nhiều tuyển thủ ngôi sao. Công kích Lục Hưng Vân và y tế chiến thuật Chương Việt đều đến từ TNG đều là Alpha, nhan sắc thuộc top 10 của giới eSports, fan đông đảo.

TNG vừa giàu, vừa có hậu thuẫn, lại là nhà tài trợ mùa trước của đội tuyển quốc gia. Ông ta không tin Tinh Võng và TNG bắt tay mà không áp đảo nổi một streamer cũ như Fred!

Cùng lúc đó, tại CLB TNG.

Lục Hưng Vân xem kết quả Tân Tinh Cup, cười cợt nhắn vào group chat “Đội tân binh quốc gia”: “@Devil, Anh Mặc, xem trận chung kết chưa? Fred vs Tiểu Quỷ, 4:0 luôn đó nha~”

Mạc Hàm Thiên gõ hai chữ đầy chán nản: “Thấy rồi. Fred mạnh thật.”

Lục Hưng Vân lại chọc thêm: “Hai người đó là đối thủ cạnh tranh của cậu, Fred lại còn là đệ tử của HLV Giang nữa. Năm nay giành suất bắn tỉa chắc kịch liệt lắm ha”

Mạc Hàm Thiên: “……”

Cậu đã nhìn ra, Lục Hưng Vân giả vờ quan tâm nhưng thực chất là hả hê.

Cậu biết rõ cạnh tranh vị trí bắn tỉa năm nay khốc liệt, đâu cần người khác nhắc!

Ngoài Bùi Phong và Quy Tư Dương mới nổi, còn có đội trưởng BM Lưu Thiếu Châu, cộng thêm nhiều bắn tỉa xuất sắc từ A League.

Đội tuyển quốc gia chỉ có 2 slot bắn tỉa.

Mạc Hàm Thiên tự biết cơ hội của mình rất mong manh.

Nhưng cậu không cam lòng. Lần trước chỉ được đánh một trận ở giải thế giới, còn thất bại, mất hết tinh thần… Cậu muốn có cơ hội nữa để chứng minh bản thân.

Nếu lần này không vào được đội tuyển, cậu sẽ mãi là “bắn tỉa bù nhìn”, “ra nước ngoài thì sợ sệt” — những biệt danh đó sẽ đi theo cậu cả đời.

Mạc Hàm Thiên cay mắt, không biết nên nói gì.

Lúc này, Thời Tiểu Tân lại ngơ ngác hỏi: “Anh Lục, cạnh tranh vị trí công kích cũng căng lắm, cậu không lo à?”

Lục Hưng Vân: “Lo chứ. Nhưng nếu lão Lâm giải nghệ thì cũng trống ra một suất. Còn dễ thở hơn năm ngoái.”

Thời Tiểu Tân cảm thán: “Lão Lâm giải nghệ tiếc thật. Năm ngoái làm đội trưởng bị chửi mấy chục nghìn bình luận. Dù gì kỹ năng ảnh vẫn tốt hơn em.”

Mạc Hàm Thiên ngay lập tức nhắn riêng: “Cậu nói gì thế? Thằng đó mong lão Lâm giải nghệ để tranh vị trí chính đấy!”

Thời Tiểu Tân: “…Hả?”

Mạc Hàm Thiên: “Bớt tán gẫu, đi tập ngay đi! Ngoài cậu và Lục Hưng Vân, còn có Hoa Nhiên mới nổi cũng rất đặc biệt. HLV Giang thích chiến thuật mới, biết đâu Hoa Nhiên mới là người được chọn. Vả lại, lão Lâm chưa tuyên bố giải nghệ. Nếu anh ấy không nghỉ, cậu cũng hết cửa!”

Thời Tiểu Tân hoảng loạn: “Vậy phải làm sao giờ?!”

Mạc Hàm Thiên cho lời khuyên: “Lên máy chủ Hàn chơi đi. Tôi chơi 2 hôm thấy cách đánh khác hẳn, học được nhiều lắm. Mua tài khoản đi, tối đi đôi cùng tôi.”

Thời Tiểu Tân gửi sticker gật đầu: “Ok ok! Tôi đi mua ngay!”

Hai người đều từ trại huấn luyện Thành phố Tinh ra, quê nhà cũng chung tỉnh, dù ở hai đội khác nhau nhưng quan hệ rất tốt. Thời Tiểu Tân rất nghe lời anh Mặc.

Mạc Hàm Thiên thật ra thấy có lỗi. Hồi trước sau khi thua Wing thần trong game, cậu kéo Thời Tiểu Tân đi giải sầu, lôi cậu ấy vào solo, kết quả Thời Tiểu Tân bị hành như “anh em Hồ Lô”, lần lượt bị Wing thần giết sạch.

Thời Tiểu Tân thật thà, chẳng có ý xấu, ai nói gì cũng nghe. Bị bán còn giúp người đếm tiền. Mạc Hàm Thiên chỉ muốn bù đắp cho cậu, giúp cậu nhận ra mối nguy.

Mùa tuyển chọn năm nay, không chỉ bắn tỉa cạnh tranh khốc liệt, vị trí công kích cũng chẳng dễ ăn. Hoa Nhiên giành hạng ba, lọt vào đội trẻ quốc gia, lối đánh đặc biệt rất hợp khẩu vị HLV Giang.

Thời Tiểu Tân còn có hy vọng không?

**

Cùng lúc ấy, Hoa Nhiên đang ở hậu trường, hắt hơi không ngừng: “Hắt xì! Hắt xì… Ai đang nhắc đến tôi thế nhỉ?”

Quy Tư Dương vừa định mở miệng thì thấy HLV Giang dẫn ba người đi tới hậu trường, cậu lập tức lễ phép chào: “Chào HLV Giang!”

Giang Thiệu Vũ khẽ gật đầu, nhìn ba người và nói: “Đi thôi, cùng ăn khuya, có chuyện cần nói với các cậu.”

Hoa Nhiên nghi hoặc nhìn về phía Lão Thường đứng sau HLV Giang, mấp máy miệng hỏi: “Sao anh lại ở đây?”

Chẳng phải ông chú này đã bị loại từ vòng 16 chọn 8 rồi sao?

Lão Thường cười hì hì nói: “Bí mật.”

Du Minh Tường đã sắp xếp sẵn xe đưa đón. Mọi người cùng lên xe đến một quán ăn gần khách sạn, gọi vài món nướng.

Giang Thiệu Vũ vốn ăn uống rất điều độ, ngày ba bữa đúng giờ, rất ít khi ăn khuya. Nhưng Hoa Nhiên, Quy Tư Dương đều là thiếu niên mười mấy tuổi, thi đấu đến giờ chắc chắn đói bụng. Vì vậy anh mới mời họ ăn khuya, định cho mấy đứa nhỏ ăn no rồi mới nói chuyện chính.

Mọi người nhìn bàn đầy ắp đồ nướng thơm phức mà nước miếng muốn trào ra. Quy Tư Dương lén liếc nhìn HLV Giang đang ngồi với vẻ mặt lạnh tanh, thấy anh không đụng đũa, cậu cũng không dám ăn trước. Hoa Nhiên thì vô tư hơn, cầm ngay hai xiên thịt lên, nhưng thấy mọi người không ăn nên lại ngại ngùng đặt xuống.

Bùi Phong nhìn sang sư phụ, nhỏ giọng hỏi: “Sư phụ không ăn một chút à?”

Giang Thiệu Vũ lắc đầu: “Các cậu ăn đi, đừng để ý đến tôi.”

Bùi Phong thấy sư phụ không ăn đồ nướng, liền quay sang gọi phục vụ mang một bát cháo cá thanh đạm đến, đưa cho Giang Thiệu Vũ rồi cười nói: “Sư phụ uống chút cháo đi, dễ tiêu hơn. Chứ sư phụ ngồi không ăn gì, tụi em cũng không tiện động đũa.”

Giang Thiệu Vũ nghĩ ngợi một chút, rồi cầm muỗng lên bắt đầu ăn cháo.

Mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, đồng loạt cầm đũa lên, bắt đầu ăn uống vui vẻ.

Ăn xong, Giang Thiệu Vũ lau miệng, đi thẳng vào vấn đề: “Gọi các cậu tới là để nói chuyện về đội thanh huấn quốc gia. Lúc đăng ký tham gia giải Tân Tinh Cup, chắc các cậu đều đọc thông báo rồi chứ? Quán quân, á quân và quý quân của giải đều được vào đội thanh huấn quốc gia, nếu biểu hiện tốt có thể vào đội tuyển quốc gia chính thức, tham dự giải đấu thế giới.”

Quy Tư Dương và Bùi Phong gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Hoa Nhiên lại gãi đầu đầy khổ sở: “Nhưng mà, em đâu ngờ mình lại giành được hạng ba?”

Giang Thiệu Vũ bình thản nhìn cậu: “Ý cậu là, cậu vốn không tính vào đội thanh huấn quốc gia?”

Hoa Nhiên nhìn anh bằng ánh mắt chân thành: “Đúng vậy ạ. Ban đầu em chỉ định vào top 16, kiếm ít tiền thưởng đóng học phí rồi mua thêm vài bộ skin chơi thôi. Không ngờ lại thắng một lèo vào top 4, rồi còn giành hạng ba? Khụ khụ… Bất ngờ quá, giờ phải làm sao đây?”

Mọi người đều nhìn nhau không biết nói gì.

Giang Thiệu Vũ nhướn mày: “Còn làm sao nữa? Dĩ nhiên là vào đội thanh huấn quốc gia.”

Hoa Nhiên: “Nhưng mà em còn chưa tốt nghiệp đại học!”

Giang Thiệu Vũ nghĩ một lát rồi nói: “Cậu có thể tạm thời bảo lưu việc học.”

Hoa Nhiên rầu rĩ: “Khó khăn lắm mới đậu được, nếu bảo lưu chắc ba mẹ em không chịu đâu… Học viện Mỹ thuật Đại học Thủ Đô khó thi lắm…”

Giang Thiệu Vũ nói một cách bình tĩnh: “Bảo lưu không đồng nghĩa với bỏ học. Trường sẽ giữ lại hồ sơ của cậu, sau khi thi đấu xong cậu vẫn có thể quay lại học như bình thường. Nếu cậu vào đội tuyển quốc gia và giành được cup quốc tế, các trường đại học trong nước đều có chính sách đãi ngộ đặc biệt cho quán quân thế giới. Biết đâu trường sẽ miễn toàn bộ học phí cho cậu.”

Hoa Nhiên mắt sáng rực: “Thật vậy ạ?”

Giang Thiệu Vũ gật đầu, rồi nói thêm: “Đỉnh cao của tuyển thủ eSports chỉ kéo dài vài năm, nếu bỏ lỡ thì sau này không còn cơ hội. Còn việc học đại học, chậm hai năm không ảnh hưởng nhiều. Với lý do là vào đội tuyển quốc gia để thi đấu quốc tế mà xin bảo lưu, trường học không có lý do gì để phản đối. Còn nếu phụ huynh cậu không đồng ý, tôi có thể trực tiếp nói chuyện với họ.”

Anh nhìn cậu một cái, lại nói thêm: “Còn nữa, thi đấu chính thức đều dùng máy chủ riêng, tất cả skin đều được mở khóa, sau này cậu muốn chơi skin nào thì cứ chọn thoải mái, khỏi cần mua.”

Hoa Nhiên nhìn anh trân trối.

HLV Giang nói gì cũng có lý quá đi mất!

Hơn nữa, HLV Giang còn rất chu đáo và nhẹ nhàng, sẵn sàng giúp cậu nói chuyện với trường và cả phụ huynh?

Được vào đội tuyển quốc gia, nghe thôi đã oai rồi.

Nếu còn đoạt được giải, thì chẳng phải là “vinh quang về mình” sao? Trường chắc chắn không làm khó cậu.

Mấy môn như bơi lội, điền kinh, thể dục, tuyển thủ đoạt giải về, rất nhiều đại học danh tiếng tranh nhau mời về, còn miễn học phí, cấp học bổng hàng năm nữa!

Chỉ cần có thành tích, việc học chẳng cần lo lắng gì cả.

Còn chuyện miễn toàn bộ skin, đối với người mê sưu tập skin mà nói chẳng khác gì thiên đường!

Hoa Nhiên kích động nói: “Được! Vậy em sẽ về bàn với ba mẹ. Nhưng trường em khai giảng vào tháng 3, em phải đến làm thủ tục bảo lưu. Khi nào đội tuyển quốc gia bắt đầu tập trung ạ?”

Giang Thiệu Vũ nói: “Không vội. Đội hình quốc gia mới vẫn chưa xác định xong, cậu cứ làm xong thủ tục rồi đến báo danh cũng được.”

Hoa Nhiên gật đầu lia lịa: “Vâng!”

Du Minh Tường nhìn cảnh này ở bên cạnh, không nhịn được bật cười trong lòng.

A Vũ dụ trẻ con giỏi thật đấy, nhìn Hoa Hoa mặt đầy cảm động, rõ ràng cảm thấy HLV Giang vừa dịu dàng vừa hết lòng vì mình.

Mong là sau này lúc viết kiểm điểm trong đội tuyển, cậu ta đừng hối hận…

Giải quyết xong Hoa Hoa, Giang Thiệu Vũ quay sang nhìn Quy Tư Dương: “Tiểu Quỷ, cậu thì sao?”

Quy Tư Dương vốn vào giải với mục tiêu vào đội thanh huấn, nên nghe đến đây lập tức gật đầu: “Không vấn đề gì ạ! Em chỉ cần về thành phố Tinh thu dọn hành lý là có thể đến đội tuyển bất cứ lúc nào!”

Giang Thiệu Vũ hài lòng gật đầu, quay sang Bùi Phong: “Tiểu Bùi, còn cậu?”

Bùi Phong cười tít mắt: “Em đã dọn xong hành lý, mang theo luôn đến khách sạn, tối nay có thể dọn vào đội tuyển!”

Giang Thiệu Vũ: “……”

Mọi người: “………”

Đúng là nhanh tay lẹ chân. Mang cả hành lý đi thi, phục cậu luôn!

Hoa Nhiên nhìn Bùi Phong cười rạng rỡ, lại nhìn Quy Tư Dương đầy háo hức, trong lòng cũng dâng lên niềm háo hức không nói thành lời.

Cả quán quân và á quân đều tích cực thế kia, xem ra… đội tuyển quốc gia đúng là thiên đường rồi!

Hết hương 052

Chan: Xưng hô của Giang Thiệu Vũ và Bùi Phong sẽ thay đổi theo môi trường, tức là nếu ở riêng và chỉ có team ACE thì Chan sẽ để anh-em, nhưng ở chung với đội quốc gia, họp báo, livetream,… thì sẽ để tôi-cậu cho nghiêm túc nhé. Sự thay đổi này là do editor cố tình, ko phải lỗi.