Đan Vũ Càn KhônChương 533
Giới thiệu truyện

Bước vào thế giới đầy màu sắc của “Đan Vũ Càn Khôn”, nơi pha trộn giữa huyền huyễn, tiên hiệp và cả yếu tố dị giới đầy bất ngờ. Câu chuyện xoay quanh Tần Phàm, một đệ tử Đan Môn tài năng, xuyên không đến một thế giới võ giả đầy khắc nghiệt. Với niềm đam mê luyện dược cháy bỏng và hệ thống hỗ trợ đắc lực, liệu Tần Phàm có thể vượt qua những thử thách chốn giang hồ, thu thập linh dược, luyện thành những viên đan dược nghịch thiên, từng bước khẳng định bản thân và trở thành cường giả danh chấn thiên hạ? Hãy cùng theo dõi hành trình của Tần Phàm trong “Đan Vũ Càn Khôn”, một tác phẩm đặc sắc thuộc thể loại tiên hiệp, huyền huyễn, đan xen yếu tố hài hước và cả những màn cung đấu, gia đấu gay cấn, hứa hẹn mang đến những giây phút giải trí tuyệt vời.

🔊 Đọc truyện
⚠️ Không thấy giọng tiếng Việt? Nhấp để xem hướng dẫn

Cách 1 (khuyến nghị): dùng Microsoft Edge. Edge có sẵn nhiều giọng Việt (Nam/Nữ) chất lượng cao. Mở trang bằng Edge và dùng nút “Bắt đầu”.

Cách 2 (Chrome/Windows): cài gói ngôn ngữ Việt để Chrome nhận giọng hệ thống:

  • Mở SettingsTime & LanguageLanguage & RegionAdd a language → chọn Vietnamese (Việt Nam), nhớ tick Speech.
  • Vào SpeechManage voicesAdd voices → thêm Vietnamese.
  • Khởi động lại Windows, sau đó khởi động lại Chrome. Vào trang này, chọn giọng “vi-VN”.

Chương 533

Chương 533: Tương kiến sau một năm (1)

Mà bảy thành uy lực của Bá Vương Chi Nhân Đao này, lại cơ hồ tiếp cận Vạn Ngưu Xông 999 trọng mà hắn thật vất vả mới cải tiến được! Nếu như tăng lên tới tám phần, vậy thì uy lực của hai loại võ kỹ tương tự! Nếu như tăng lên tới chín thành, như vậy liền trực tiếp vượt qua! 

– Có kinh nghiệm cùng chỉ điểm của tiền nhân quả nhiên là dễ dàng một chút ah… 

 Tần Phàm cảm thán nói, nhớ tới lúc trước thời điểm mình cải tiến Vạn Ngưu Xông, là tốn không ít thời gian, ở đâu như hiện tại, thời gian ăn một bữa cơm liền dễ dàng như vậy. Bất quá Tần Phàm cũng biết thiên phú của mình đối với trù nghệ, hắn vẫn cảm thấy mình vẫn là khó có thể bằng cái này đến đao đạo đỉnh phong, cho nên hắn vẫn là mong đợi tại quyền đạo, thông qua chính mình lĩnh ngộ hoàn toàn chính xác là sẽ khó rất nhiều, nhưng thực sự sẽ cảm ngộ thêm nữa, lấy được ích lợi thêm nữa…. 

– Ồ? Rốt cục đã đến. 

 Mà vào lúc này, Tần Phàm cảm ứng thoáng một phát, chợt phát hiện cách mình ước chừng một dặm, có người đang cao tốc chạy đến, lập tức hắn liền lộ ra vui vẻ. Vừa lúc dùng để thử đao. 

– Chỉ có một người chạy đến trước? Ha ha, người đến là ai?

 Ngũ giác của Tần Phàm cực kỳ nhạy cảm, hắn có thể nghe được ra đến chỉ có một người, hắn liền không vội không chậm mà từ trên mặt đất đứng dậy, chỉ là như không có việc gì bắt đầu thu thập đống lửa. Rất nhanh, người tới liền tiến nhập trong phạm vi trăm mét quanh Tần Phàm, bất quá lại không có trực tiếp đi tới, chỉ là giấu ở sau một cây đại thụ, tựa hồ là vụng trộm đánh giá Tần Phàm.

 – Lợn rừng nướng đã ăn xong, các hạ tới tựa hồ có chút trễ ah, không có cái lộc ăn kia rồi. 

Tần Phàm nhìn thoáng qua phương hướng người ẩn nấp, nhìn như thập phần hữu hảo mà khẽ cười nói, còn nhẹ nhẹ phẩy tay áo đem củi lửa kia hoàn toàn dập tắt.

 – Hừ, lợn rừng nướng? Tần Phàm, ngươi hưởng dụng đã đủ rồi, như vậy cũng là thời điểm lên đường. 

Nghe vậy, thanh âm hơi trêu tức truyền đến, một lão giả áo bào tím sắc mặt âm lãnh hừ lạnh một tiếng đi ra. Người đến đúng là Tần Húc! Tần Húc này ở lúc mới bắt đầu sở dĩ không có trực tiếp đi tới, là vì muốn nhìn một chút Tần Phàm tiến vào Chân Vũ Thánh Địa một năm về sau, đến tột cùng là đạt tới cảnh giới gì. Dù sao tuy lúc hắn còn trẻ không có cơ hội tiến vào Chân Vũ Thánh Địa, nhưng đủ loại thần kỳ trong đó hắn cũng biết. Thật sự là vì sự tích của Tần Phàm lưu truyền bên trong Đại Càn quốc thật sự là quá mức quỷ dị rồi, hơn nữa một năm trước hắn cũng từng được chứng kiến một ít thủ đoạn của người phía trước, cho nên trong nội tâm Tần Húc vẫn có một tia lo lắng người phía trước sẽ lại sáng tạo kỳ tích gì. Nhưng mà, Võ Tôn cường giả có thể mấy tháng không ăn không uống, Tần Húc nghe Tần Phàm nói ăn lợn rừng nướng, hơn nữa hắn cũng tinh tường thấy được hài cốt trên đất kia, nói cách khác Tần Phàm đã "bạo lộ" thân phận Linh Vũ Sư với mình, cho nên Tần Húc càng thêm không có điều cố kỵ rồi.

 – Võ Tôn ở đâu dễ dàng trở thành như vậy hay sao? Bất quá dù sao cũng là tiến vào qua Chân Vũ Thánh Địa, mặc dù chỉ tiến vào một năm, nhưng quả nhiên so với một năm trước lợi hại hơn một ít. 

Sắc mặt Tần Húc âm lãnh nhìn về thiếu niên áo xanh phía trước kia, trong nội tâm âm thầm so đo. Một năm trước, Tần Phàm thậm chí không thể phát hiện hắn, nhưng hôm nay, mình chỉ là tiến vào phạm vi trăm mét Tần Phàm liền phát hiện hắn. Có thể biết rõ, Tần Phàm so với một năm trước nhất định là lợi hại không ít. Bất quá tuy là như thế, cũng chỉ là một gã Linh Vũ Sư mà thôi! Nếu không phải một năm trước bởi vì mình thi triển bí thuật bị thụ tổn thương rất nặng, nếu không vô luận đối phương nhảy nhót như thế nào, một gã Linh Vũ Sư cũng tuyệt không có khả năng đánh bại một Võ Tôn cường giả! Linh Vũ Sư cùng Võ Tôn chênh lệch quá xa. Cho dù sử dụng võ kỹ Huyết Kỳ Lân, uy lực kia thập phần không tệ cũng không có khả năng! Hôm nay Tần Húc đối với cái này rất có tự tin, trong một năm này hắn không chỉ có khôi phục thực lực toàn thịnh, thậm chí càng tiến một tầng! Hôm nay đối mặt Tần Phàm, hắn có nắm chắc tuyệt đối, thậm chí hắn có lòng tin ở trước khi đối phương triệu hồi ra Tạo Hóa Kim Liên đánh chết hắn!

 – Nguyên lai là con rùa già ngươi. 

Tần Phàm xem xét người tới, cũng nhận ra người này đúng là Tần Húc một năm trước đến ngăn đón giết mình, nhưng cuối cùng nhất bị mình trái lại thiếu chút nữa g**t ch*t, nhìn người nọ quả nhiên như mình suy nghĩ nhịn không được đến đây như vậy, hắn không khỏi lộ ra một tia nhẹ nhõm vui vẻ. Tần Húc này ở một năm trước là thiếu chút nữa lấy đi mệnh của mình, bây giờ đối phương đã chủ động mà tìm tới, cũng là thời điểm trước lấy một chút lãi nho nhỏ với Càn Kinh Tần gia.

 – Ha ha, tiểu tạp chủng, sắp chết đến nơi ngươi còn cười được, ta thật sự là đáng buồn thay ngươi. Một năm trước bởi vì ta thi triển bí thuật bị trọng thương, cho ngươi may mắn thắng ta, ngươi liền cho rằng bằng ngươi một Linh Vũ Sư, có thể thật sự đả bại Võ Tôn hay sao?

 Lúc này trông thấy Tần Phàm lại vẫn một bộ nhẹ nhõm như thế, Tần Húc không khỏi cười gằn, có chút đồng tình đối phương vô tri không sợ.

 – Ha ha, đúng vậy, con rùa già, sắp chết đến nơi còn cười được, ta thật đúng là đáng buồn thay ngươi ah! 

Tần Phàm cười đến càng vui vẻ hơn rồi, hắn cũng đem nguyên câu trả lại cho đối phương.

 – Tần Phàm, ngươi vẫn là cùng một năm trước đồng dạng, ưa thích xính miệng lưỡi, bất quá cái kia là vô dụng, hơn nữa ngươi nên biết, vô luận ngươi nói cái gì, cũng khó có thể dao động tâm cảnh của ta. 

Tần Húc trêu tức mà nhìn Tần Phàm khinh thường nói, trong mắt hắn, Tần Phàm đã là một người chết rồi. Lúc này đây hắn đã chăm chú tập trung vào nhất cử nhất động của Tần Phàm, hắn sẽ không một lần nữa cho Tần Phàm một chút cơ hội.

 – Thật sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn biết tình huống cháu trai bảo bối Tần Hạo Dương của ngươi ở trong Chân Vũ Thánh Địa sao? Ta vừa mới từ bên trong đi ra, nếu như ngươi muốn biết, ta ngược lại có thể nói cho ngươi biết một ít a.

 Nghe vậy, Tần Phàm cũng lộ ra vẻ trêu tức.

 – Ha ha, tiểu tạp chủng, muốn lừa gạt ta? Chơi điểm tiểu xiếc ấy không có tác dụng đâu.

Tần Húc nhìn Tần Phàm tựa hồ là xem thấu ý đồ của đối phương, vẻ trêu tức trên mặt càng nặng:

 – Nửa đường bị đuổi ra khỏi Chân Vũ Thánh Địa, cảm giác không tệ a? Ở bên trong Càn Kinh Tần gia chúng ta chiêu đãi ngươi ngươi có thoả mãn không?

Sau khi Tần Húc biết rõ Tần Phàm chỉ đi vào Chân Vũ Thánh Địa một năm liền bị "Đuổi" đi ra, hắn liền nghĩ tới đệ tử Càn Kinh Tần gia Tần Tinh Hà đã tiến vào gần mười năm. Theo tin tức truyền về, Tần Tinh Hà ở trong Chân Vũ Thánh Địa hỗn được cũng không tệ lắm, làm tới chức Càn Minh phó Minh chủ!